China với Russia nói chuyện cả buổi trời, Vietnam cũng bị hắn ôm trọn cả buổi trời.
"Buồn ngủ rồi?"
"Ừm...."
Vietnam khẽ đáp lại, gật gù tựa vào vai hắn.
Cả buổi chả làm cái gì, ngồi không suốt thì ai chả buồn ngủ.
"Vậy ngủ đi, khi nào tới giờ cơm tôi sẽ gọi cậu dậy sau."
Anh gật đầu, nhanh chóng tìm ở trong lòng hắn một cái vị trí thoải mái rồi nhắm mắt ngủ say.
"Ê mà năm nay cậu ta bao nhiêu tuổi rồi?"
"Mười một năm bốn tháng lẻ mười ngày."
"....." Hả?
Từ từ nào, hôm nay là ngày 18 tháng 11, trừ đi bốn tháng là ngày 18 tháng 8, lẻ thêm mười ngày...
"Sinh nhật của Vietnam là 28 tháng 8?"
"Ừm, trùng với ngày thành lập chính phủ lâm thời Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đấy."
"Ồ. Nhưng mười một năm, vậy năm nay cậu ta mới có mười một tuổi đi. Nhỏ hơn tôi tưởng tượng đấy."
"Ai mà biết được. Dù sao Vietnam cũng không phải Việt Nam thật, ngày sinh gì đó đâu cần giống."
Nếu giống quá sẽ khiến Vietnam trở nên bài xích với xã hội hơn nữa mất.
Ai mà chẳng biết cậu ghét cay ghét đắng việc bị coi là kẻ giả mạo y chứ.
"Đây rồi!"
Âm thanh vui vẻ bất ngờ vang lên bên phía cánh cửa phòng.
Là South Africa và India.
"Xin chào, đã lâu không gặp nhau. Hử? Vietnam ngủ rồi à."
India nhìn bộ dáng say sưa ngoan ngoãn kia, có chút tiếc nuối.
Y vốn định qua đây chơi với Vietnam rồi sẵn tiện đưa anh qua Đông Nam Á chơi mà.
"Đã lâu không gặp cái đầu cậu. Vừa mới vài ngày trước cậu cũng qua đấy thôi."
"Heh, đó là tôi qua một mình, hôm nay qua với nhóm SA rồi nè."
"Vậy tôi phải cho mấy người ăn chùa tới ngày họp?"
"Yep.":P
"......." Tao muốn đấm người.
Má nó thật chứ, mặc dù hắn cũng biết sẽ có nhiều người tò mò hoặc yêu thích Vietnam sau khi hiểu ra xuất thân của anh nhưng điều đó không có nghĩa là cứ một tuần hắn lại phải tiếp tên trời đánh India này đâu!!!
Hơn nữa India so với Vietnam lớn hơn gấp chục lần, cho dù y có mang cả gia tài tới hắn cũng sẽ không gả anh qua đó đâu!
Có một sự thật phải công nhận rằng China rất yêu Vietnam nhưng nó không phải thứ tình yêu trao gửi cả đời mà là tình yêu phụ mẫu.
Nói ra thì hơi quê nhưng từ lúc Vietnam mới bắt đầu dậy thì hắn đã nhận ra rằng bản thân không thể nào có tình cảm với anh giống hệt Việt Nam được.
Nếu nói hắn với Việt Nam là loại ảo tưởng có thể ôm người gói về nhà, trải qua một đời an nhiên rồi cùng nhau xuống lỗ thì Vietnam lại hoàn toàn ngược lại!
Hắn đối với anh chính là loại cảm xúc phụ tử hiếm hoi nhất trần đời. Chỉ cần anh có thể bình an lớn lên, lấy vợ, sinh con là hắn có thể thanh thản nhắm mắt xuôi tay ngay lập tức luôn ấy chứ.
Tình cảm