Editor: KingofbattleHắn biết rõ Phong Vân rất tham, nhưng lại không nghĩ tới có thể tham tới mức này, quả thực là quá điên cuồng, trộm nhiều linh dược trăm năm như vậy, hắn không sợ bị phát hiện sao ?Đúng là to gan đến doạ người, cũng không biết Vương đan sư nhìn trúng chỗ nào trên người hắn mà bảo hắn trung thực, còn biểu dương trước mặt tộc trưởng.
Chẳng lẽ hắn không kiểm kê số lượng linh dược trong dược viên? Ngay cả số lượng linh dược trăm năm cũng không biết?"Gan lớn chết no gan nhỏ chết đói, một chút can đảm cũng không có thì nói gì tới làm ra đại sự? " Phong Vân thờ ơ phất tay áo, vẻ mặt sao cũng được.Trên mặt Phong Vô Nguyệt như viết ra chữ phục thật to.Ngược lại nữ chủ quán không hề quan tâm đến lai lịch của linh dược, sau khi nhận lấy linh dược kiểm tra cẩn thận, mới vui vẻ nói ra: "Quả nhiên tất cả đều là Tụ Linh Thảo trăm năm, hơn nữa phẩm chất cũng rất tốt, thật sự là quá tốt, lại có nhiều Tụ Linh Thảo trăm năm như vậy, chỉ một thời gian ngắn là ta có thể đột phá nhất giai trung kỳ.
""Ngươi còn bao nhiêu Tụ Linh Thảo trăm năm, có muốn đổi thêm vài thứ đồ trong quầy của ta hay không.
" Thiếu nữ vẫn còn thấy thiếu, trên mặt lộ ra ánh mắt khát vọng liếc nhìn Phong Vân."Ta cầm ra 20 mươi gốc linh dược trăm năm đã đủ mạo hiểm, làm sao mà có thêm nữa..., tổng cộng chỉ có nhiêu đây, nếu như ngươi đồng ý thì bây giờ chúng ta sẽ giao dịch.
"Đương nhiên là Phong Vân không ngu ngốc, giao dịch một lò luyện đan đã đủ rồi, không cần phải tìm thêm phiền phức."Vậy cũng được, bất quá ngươi cũng biết làm như vậy rất mạo hiểm....!"Thiếu nữ nhịn không được mà trố mắt, theo nàng đây không phải là mạo hiểm, rõ ràng là tìm đường chết, cũng chỉ có người vô sỉ này gan to bằng trời dám nói trộm thành cầm.Theo nàng phỏng đoán, ước chừng 20 gốc linh dược trăm năm, chỉ cần Luyện Đan Sư kia không bị mù, chắc chắn sẽ phát hiện ra chuyện này, nói không chừng hiện tại đã phát hiện, đang truy đuổi tới đây, đuổi bắt tên khốn to gan này.Tưởng tượng như vậy, thiếu nữ lập tức luống cuống, nàng cũng không muốn linh dược trăm năm vất vả tìm được, bị Luyện Đan Sư đoạt trở về, trong lòng đã có ý định rời khỏi đây, một khắc cũng không muốn trì hoãn.Vì vậy thiếu nữ nhanh chóng thu dọn quầy hàng, vội vàng nói: "Ta còn có việc, đi trước một bước, ngươi cứ cầm lấy lò luyện đan này, vừa khéo tặng ngươi một tờ đan phương, bổn cô nương cũng không muốn chiếm tiện nghi của ngươi, chúc ngươi may mắn, tạm biệt.
"Sau khi thiếu nữ để lại lò luyện đan cùng một tờ đan phương vô danh, thì hấp tấp chạy đi, đi rất dứt khoát, Phong Vân cũng không hiểu đầu đuôi ra sao.Bất quá hắn cũng không muốn nghĩ nhiều, sau khi cầm lấy lò luyện đan nhìn vài lần, liền ném đan phương