Chử Đồng nhắm mắt lại , nước mắt không ngừng tuôn rơi , Giản Trì Hoài hôn miệng của cô , để cho tiếng khóc của cô nuốt trở về , một hồi lâu sau , anh lúc này mới lui người ra , ánh mắt chuyên chú rơi vào trên mặt cô , " không có sao chứ ? "
Anh chỉ là muốn xác định , Chử Đồng nghe nói , lắc đầu một cái , " không có sao . "
Giản Trì Hoài ngón tay giúp cô lau đi nước mắt , lại cởi trói hai tay của cô, khôi phục tự do , anh kéo cô đứng dậy đi ra ngoài . Ngoài đường cũng không có đèn , đen kịt một mảng , chỉ dựa vào ánh trăng có thể miễn cưỡng thấy rõ đường đi dưới chân , trải qua một đường đi ven tường , hai người đi ra ngoài . Anh siết tay của cô , rất chặt , lòng bàn tay của cả hai cũng túa đầy mồ hôi , Giản Trì Hoài lôi kéo Chử Đồng đi tới trước xe , mở ra cửa xe chỗ kế bên tài xế , bảo cô ngồi xuống .
Xe mới vừa phát động , Chử Đồng không khỏi quay đầu lại liếc nhìn , " anh là thế nào tìm được nơi này ? "
Giản Trì Hoài không trả lời , xe lắc lư trên đường xi măng , có vài đoạn đường đã nứt ra , tùy ý có thể thấy được những ổ gà lớn nhỏ , Chử Đồng nắm chặt hai tay , những người đó ở đâu kiếm ra đc chỗ ẩn thân như vậy , cả đêm chật vật chạy trốn , hiển nhiên là có tin tức thông báo đến bọn chúng . Mà Giản Trì Hoài đây , chỗ nguy hiểm như vậy , anh cư nhiên chỉ một mình một người chạy tới ?
Chử Đồng dựa vào trong ghế ngồi , lòng nổi lên một cảm giác thả lỏng khi sống lại sau một kiếp , Giản Trì Hoài hướng cô nhìn , " nếu mệt , hãy nghỉ ngơi 1 lúc. "
" Giản Trì Hoài , tại sao anh có thể tìm tới nơi này đây ? "
Lúc này , người đàn ông mới trả lời cô , " tôi tự nhiên có biện pháp của mình . "
Cổ họng Chử Đồng tựa hồ bị cây gai đâm chọc , lên không được xuống không xong , hai người một đường về đến nhà , quần áo trên người Chử Đồng bẩn thỉu không chịu nổi ,trong Bán đảo hào môn , người giúp việc đi theo ở lại trễ như vậy, nghe được động tĩnh, từ trong ghế sa lon đứng dậy , " Giản tiên sinh, Giản phu nhân trở về . "
Chử Đồng hướng bà miễn cưỡng ngoắc ngoắc khóe miệng , người giúp việc đang hướng phòng bếp bên kia đi , " còn có cơm canh , tôi đi chuẩn bị cơm tối . "
" không cần , " Chử Đồng quay đầu xuống , " tôi không đói bụng . " cô nơi nào sẽ có tâm tình ăn cơm , vừa muốn lên lầu , lại nghe được Giản Trì Hoài hướng người giúp việc dặn dò , " đi chuẩn bị đi , đợi lát đưa lên lầu . "
" dạ . "
Trở lại phòng ngủ , Chử Đồng đi trước toilet tắm rửa , lúc đi ra , thấy người đàn ông cởi áo khoác xuống ngồi trong ghế sa lon , cô mím chặt cánh môi không nói , ngược lại Giản Trì Hoài trước không nhịn được , " tôi bảo em đừng điều tra tin tức này nữa , em hoàn toàn xem như gió thổi bên tai có phải hay không ? "
Anh phục hồi tinh thần lại rồi , mới vừa rồi những tâm tình kia không kìm hãm được tất cả đều bị che giấu lại , Chử Đồng khóe miệng khẽ run , cô tiến lên đón ánh mắt của Giản Trì Hoài , " anh là sợ em đi điều tra nữa , sẽ tra được cái gì ? tra được trên người của chị em sao ? "
Người đàn ông con ngươi nhẹ run , " em nói cái gì ? "
" Giản Trì Hoài , anh ban đầu tại sao muốn cưới em ? còn có , Lệ Đề thật chỉ làm giải phẫu ruột thừa đơn giản như vậy sao ? "
Con ngươi hẹp dài của Giản Trì Hoài cạn mị , đáy mắt như có một luồng không khí nguy hiểm trỗi dậy , " em nghĩ đến cái gì , dứt khoát một lần nói xong . "
" tốt lắm , chúng ta cũng không cần nghi kỵ tới nghi kỵ lui , em đem ý nghĩ của em tất cả nói cho anh biết , có phải hay không chị của em đem một thận cho Lệ Đề , mà yêu cầu duy nhất , là bắt anh cưới em ? "
" em tại sao lại có ý nghĩ như vậy ? "
Từng giọt nước trên ngọn tóc Chử Đồng không ngừng nhỏ giọt vào trong cổ , mang theo cảm giác lạnh như băng , " bởi vì , em trong lúc vô tình phát hiện Lệ Đề uống thuốc chống bài xích đổi thận . "
" nhưng hồ sơ bệnh án của chị em , em không phải là không có xem qua sao . "
" nhưng Diệp Như ......"
Giản Trì Hoài không dấu vết cười khẽ , " Diệp Như ở đồn cảnh sát nói , cùng việc nói cho em biết hôm đó , hoàn toàn chính là hai chuyện khác nhau . Cô ta không thừa nhận cô ta là người trung gian , mà trừ tờ hồ sơ bệnh án của chị em , ở nhà cô ta cũng không tìm được của người khác , lại nói , tờ giấy kia của chị em chẳng qua là tờ đơn xét nghiệm cơ bản nhất , mặc dù đánh lên cái ký hiệu , có thể nói rõ cái gì ? "
" nhưng chuyện không phải như thế !"
" vậy em cảm thấy , phải là như thế nào đây ? " Giản Trì Hoài lạnh lùng hỏi ngược lại , " những người trước đó bị hoài nghi là người bán thận , mỗi một người đều không chịu đứng ra , ở trong lòng bọn họ , ngược lại đối với Diệp Như còn có lòng cảm kích . "
Chử Đồng đứng tại chỗ , Giản Trì Hoài nhìn cô chốc lát , sau đó tiến lên , hai tay đè lại bả vai của cô , " mất tích một ngày một đêm , về đến nhà , chúng ta không nên chất vấn với nhau như vậy , Chử Đồng , em chẳng lẽ không biết tôi có quá nhiều lo lắng với em sao ? "
Chử Đồng nghe nói , trong lòng bỗng nhiên mềm nhũn , Giản Trì Hoài đem đầu của cô dựa trên đầu vai mình , " sau này cũng đừng như vậy nữa . "
Trong lòng có một cây gai , ghim vào chỗ nào đó ngoáy một chút , nhưng thủy chung không có rút ra , Chử Đồng từ trong ngực anh tránh thoát đi ra , " Giản Trì Hoài , thái độ của anh không nên mập mờ nước đôi như thế ? có một số việc không nói hết , anh bảo em sau này làm thế nào tin tưởng anh ? "
Chân tướng , thật ra thì đã đến mức một phát là tuôn ra , chẳng qua là còn có một lớp , cũng là Chử Đồng thế nào cũng không nghĩ tới .
Đối mặt với chất vấn của cô , Giản Trì Hoài từ trên cao nhìn chằm chằm xuống cô , " vậy nếu thật là như thế , em sẽ làm gì ? "
Cô siết chặt hai quả đấm , " em sẽ không chịu nổi . "
" không chịu nổi cái gì ? " Giản Trì Hoài hỏi ngược lại , " hôn nhân của chúng ta , ngay từ đầu cũng ko xây dựng trên tình cảm , những thứ này em đã sớm nên có lòng chuẩn bị có phải hay không ? bất kể nó đã bắt đầu như thế nào , đến hôm nay , em không phải là đã đón nhận sao ? "
" nhưng em không muốn nghĩ đến , đó là dùng chị của em đổi lấy . "
Giản Trì Hoài ép bước lên trước , " nếu như đây là suy nghĩ lung tung của em , một cửa ải như vậy , em còn cảm thấy khó có thể nhảy tới sao ? "
" nhưng mấu chốt không phải như thế !" Chử Đồng nói đến đây , tâm tình không khỏi kích động lần nữa , " Giản Trì Hoài , em bị giam đã qua một ngày một đêm , em đã nghĩ rất nhiều rất nhiều , nhưng chỉ có việc này có tính năng thuyết phục đc chính em . Lúc thấy anh , em cũng có vui sướng cùng mừng rỡ như sống lại kiếp sau , nhưng là , có chút vấn đề cũng là em không thể không phải đối mặt ......"
Bên ngoài , truyền tới tiếng gõ cửa của người giúp việc , Chử Đồng vành mắt đỏ bừng chạy đến mép giường , vén chăn lên rồi nằm vào , Giản Trì Hoài không để cho người giúp việc đi vào , nói tiếng không cần , liền đi theo tới trước giường .
Anh cũng buồn ngủ rất lợi hại , thật vất vả tìm được cô , cả người buông lỏng , bây giờ muốn cố gắng cũng không dậy nổi , cũng không nghĩ đến Chử Đồng lại cố chấp như thế đòi hỏi kết quả . Giản Trì Hoài nằm dài trên giường , tắt đèn trong phòng, tựa hồ còn ngại không đủ , anh lại giơ cánh tay lên che kín mắt của mình .
Thật may mắn , thật may là cô trở lại , lúc này đang nằm ở bên cạnh anh , bình yên vô sự .
Thật ra thì , hai người cũng mệt mỏi không chịu nổi , ai cũng có thể ngủ rất tốt , tiếng hít thở của nhau cũng có thể rõ ràng nghe được . Đến sáng sớm ngày hôm sau , Giản Trì Hoài đứng dậy trước , Chử Đồng nghe được động tĩnh , cũng ngồi dậy .
Người đàn ông đang thay quần áo , áo sơ mi mới tinh trắng noãn chói sáng , anh cài từng nút áo , " tôi sẽ bảo công ty cho em mấy ngày nghỉ , những ngày kế tiếp , em không cần đi làm . "
Chử Đồng nghe được câu này , chợt ngẩng đầu , " tại sao ? "
" gần đây quá nhiều chuyện , em còn muốn bị người ta nửa đường bắt cóc đi sao ? " Giản Trì Hoài hướng cô liếc mắt , động tác trên tay không giảm chút nào .
Chử Đồng vén chăn lên đứng dậy , " anh không để cho em đi làm , có phải hay không sợ em điều tra ra được cái gì ? "
" được rồi , tối hôm qua không có nghỉ ngơi tốt , em đi ngủ đi . " Giản Trì Hoài nói xong , xoay người muốn đi , Chử Đồng ngăn trước người anh , " anh thật muốn như vậy phải không ? Em chỉ cần một câu trả lời thật , thật có khó khăn như vậy sao ? "
" em muốn câu trả lời đó của tôi , tôi không thể cho em được . " Giản Trì Hoài nói đến đây , bỏ cô qua một bên tiếp tục đi về phía trước .
Chử Đồng trong lòng ức chế vạn phần , mắt thấy Giản Trì Hoài ra cửa , cô rửa mặt tốt rồi xuống lầu , anh nhất định là nói được là làm được , công ty bên kia , đi cũng không ăn thua , Chử Đồng dứt khoát lái xe đến tiểu khu của ba mẹ .
Lý Tĩnh Hương cùng Chử Cát Bằng đều ở trong quán bán trái cây, , thấy con gái tới đây , Lý Tĩnh Hương kéo qua tay của cô , " trước đấy Trì Hoài gọi điện thoại hỏi mẹ , con có về nhà ko , các con chẳng lẽ lại nháo không được tự nhiên ? ba con gọi điện thoại cho con nhiều như vậy cũng không ai nhận . "
Chử Đồng miễn cưỡng câu gạt khóe miệng , " không có , con chính là chạy tin tức , đem điện thoại tắt đi . "
" con nói con một cô gái , liều mạng như vậy làm cái gì ? " khuôn mặt Lý Tĩnh Hương đau lòng , " đã ăn sáng chưa ? "
" ăn rồi . "
Lúc này còn là buổi sáng , tiệm trái cây trước cũng chưa có làm ăn , Chử Đồng ngồi trên băng ghế , xuất thần nhìn chằm chằm một chỗ , Lý Tĩnh Hương muốn lấy cho cô ít trái cây , lại nghe được Chử Đồng mở miệng nói , " mẹ , mẹ biết Giản Lệ Đề đã bị bệnh gì ko ? "
Lý Tĩnh Hương bước chân ngơ ngẩn , ngay cả Chử Cát Bằng cũng quay đầu nhìn cô , Chử Đồng nâng lên tầm mắt nhìn về phía hai người , " cô ấy đã làm phẫu thuật thay thận . "
Lý Tĩnh Hương ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc , hồi lâu nói không ra lời , còn là Chử Cát Bằng mở miệng trước , " phải không ? vậy cũng thật đáng thương . "
" ba mẹ còn muốn lừa gạt con tới khi nào
" lừa gạt con cái gì ? " Chử Cát Bằng trong mắt có lay động phức tạp , Chử Đồng ngậm chặt miệng , tựa hồ không đành lòng mở lời , một hồi lâu sau , lúc này mới nhẹ khạc ra khẩu khí , " trước khi chị con qua đời , có phải hay không đã cắt đi một thận cho Giản Lệ Đề ? "
Chử Cát Bằng cũng có thể cảm giác được bắp thịt trên mặt mình đang nhảy nhót , trong miệng lại tuôn ra âm thanh trách cứ , "con nói nhăng gì đó ? cả ngày lẫn đêm không biết đang làm cái gì , con xem một chút con đi , đâu còn có dáng vẻ một đứa con gái ? Con là chê ba với mẹ con còn chưa đủ thương tâm phải không ? còn phải hướng trên vết thương của chúng ta như vậy mà xát muối ? "
" ba , con chỉ muốn biết chân tướng mà thôi . "
" không có chân tướng !" Chử Cát Bằng thái độ cường ngạnh , " trước đây ba đã cho con xem qua hồ sơ bệnh án của chị con , con còn muốn điều tra cái gì ? Con có phải bị ma nhập ko ? lời của người khác một câu cũng không nghe lọt !"
Chử Đồng sắc mặt trắng bệch , Lý Tĩnh Hương ở bên cạnh lau nước mắt , " Đồng Đồng a , con cũng đừng ngang ngược nữa , con chỉ cần cùng Trì Hoài trải qua những ngày thật tốt , chúng ta cũng yên lòng . "
" ba, mẹ , đúng vậy , con bây giờ là suy đoán , không có chứng cớ , nhưng ba mẹ nghĩ tới sao ? nếu như ngày nào đó con xác định chuyện thật là giống con nói như vậy , ba mẹ bảo con thế nào mà bình yên đi tiếp thu ? "
" vĩnh viễn sẽ không có một ngày như thế !" Chử Cát Bằng đặt mông ngồi vào trên cái ghế , đưa lưng về phía Chử Đồng , " con nếu là mỗi lần tới , cũng nhắc tới chuyện trước kia , vậy con sau này ko cần phải phải về nhà nữa , Tinh Tinh đi rồi , ba không muốn lại đi nhớ tới chuyện bi thương như vậy . "
Chử Đồng nghe câu cái này , đè nén ủy khuất đứng dậy , " dạ !"
Lý Tĩnh Hương muốn kéo cô , nhưng cô đã sải bước đi ra ngoài , trở lại trên xe , Chử Đồng hít sâu một cái , vừa vặn điện thoại của Giang Ý Duy gọi vào . Cô ổn định tâm tình nhận máy , " alo , Giang Giang . "
" cô ở đâu đấy ? "
" tôi ở bên ngoài . "
Giang Ý Duy tâm tình cũng không cao , " tôi muốn tự mình đi ra ngoài du lịch chơi hai ngày , cùng đi ko ? "
" đi đâu a ? "
" không xa , cũng ở Tây Thành , mấy ngày nay tâm tình không tốt , bất quá cô bận rộn như vậy , tám phần là không có thời gian đi ? "
Chử Đồng nhìn về ngoài cửa sổ , mi mắt hơi rũ , " tôi với cô đi , đợi tôi trực tiếp đến nhà cô . "
" được . "
Sau khi cúp điện thoại , Chử Đồng trước tiên về Bán đảo hào môn dọn dẹp quần áo , lúc đi gọi điện thoại cho Giản Trì Hoài , nói muốn cùng Giang Ý Duy đi chơi hai ngày , anh ngược lại không có phản đối , chỉ dặn dò cô chú ý an toàn là được .
Cúp điện thoại , Giản Trì Hoài lại bấm số điện thoại của Giang Ý Duy , cô tự nhiên không dám lừa gạt anh , đàng hoàng nói là mình hẹn Chử Đồng đi ra ngoài chơi , Giản Trì Hoài nghe được câu này , cũng yên lòng , lại nói nhóm người đã bắt cóc Chử Đồng cũng không dám có chủ ý động vào cô , cô mấy ngày nay tâm tình không tốt , đi ra ngoài một chút cũng không phải chuyện xấu .
Chử Đồng mang theo hành lý đi tới chỗ ở của Giang Ý Duy , hai người đã ăn cơm trưa lên đường , Giang Ý Duy tự lái xe , Chử Đồng lười biếng nằm trong chỗ kế bên tài xế , Giang Ý Duy hướng cô nhìn , " thế nào ? nhìn qua dáng, vẻ tâm tình không tốt . "
" không có gì . "
Giang Ý Duy vừa chuyên chú lái xe , vừa nói . " bác sĩ Diệp bên kia , tôi đi thăm hai ngày , chuyện của Diệp Như cảnh sát vẫn còn đang điều tra , cũng không biết sau này sẽ phát sinh chuyện gì . "
" Giang Giang , cô cũng cảm thấy tôi làm không đúng sao ? "
" không phải vậy , thay Diệp Như tiếc hận rồi , tôi cũng đã suy nghĩ cẩn thận , chúng ta có thể tuỳ theo cuộc sống , lại vĩnh viễn không thể áp đảo trên luật pháp . "
Xe duy trì một đường lao về phía trước , điểm đến là ở trong Tây Thành , nhưng khoảng cách rất xa so với khu thành thị , vẫn là tầm khoảng hai giờ mới vừa tới . Chử Đồng đẩy cửa xe ra đi xuống , dưới chân là một mảng bãi cỏ xanh biêng biếc , cách đó không xa , còn có thể thấy đỉnh núi cây cối kết trái chín , cùng với một khu nông trang . Chử Đồng không khỏi thoải mái cười , " chỗ này thật đẹp a . "
" là trợ lý của tôi gợi ý , " Giang Ý Duy tay chỉ một tòa biệt thự , " hai buổi tối , tôi đã thuê . "
Chử Đồng nhìn lấm lét bốn phía , nơi này rải rác phân tán vài ba ngôi biệt thự , nhưng khoảng cách cũng rất xa , mỗi nhà đều có khu vườn rộng rãi , không cần lo lắng không gian riêng tư bị quấy nhiễu . Chử Đồng tầm mắt quét qua , sau đó dừng lại phía trên một căn nhà , Giang Ý Duy đi tới bên cạnh cô , " thế nào ? "
" cô xem , bên kia , " Chử Đồng không khỏi nhẹ kéo khóe miệng , " bốn phía biệt thự, trên lan can cũng treo đầy hoa tường vi , thật là đẹp . "
" đúng vậy , đây thật là nơi thích hợp sinh sống . "
Chử Đồng cười khẽ , " đó là loài hoa mà chị tôi thích nhất . "
Giang Ý Duy vỗ vỗ bả vai của cô , " chúng ta tới đây là để buông lỏng tâm tình , không cho phép suy nghĩ lung tung nữa . "
Hai người xách theo hành lý , đi về phía trước biệt thự đã thuê , nghỉ ngơi 1 lúc , khi chiều tà đến , ngoài cửa sổ cảnh sắc đẹp đến kinh người , khắp bầu trời giống như đều ở trên đỉnh đầu , ánh nắng chiều đẹp đẽ lay động mây bay , Giang Ý Duy đề nghị muốn đi ra ngoài đánh cầu , Chử Đồng liền thay đổi quần áo đi theo đi ra biệt thự .
Hai người trước tiên theo đường nhỏ đi , nhìn xa qua đó , trống trải mà tịch mịch , nơi này không có xe cộ lui tới , giống như là một nơi cảnh đẹp thần tiên bị quên lãng . Chử Đồng cùng Giang Ý Duy ở trên đường đánh cầu một lúc , lơ đãng ngẩng đầu , thấy ngôi biệt thự ban nãy nhìn thấy sáng lên đèn .
" Giang Giang , chúng ta đi bên kia đánh đi ? "
" được a , tùy cô . "
Chử Đồng bước nhanh chạy tới , đi tới trước toà biệt thự , mùi thơm hoa tường vi thấm lòng người không thôi , một màu đỏ nhạt tràn ngập bao phủ vào trong mắt , ko kịp thích ứng . Cô ngẩng đầu nhìn về lầu hai , rèm cửa sổ đang rủ xuống , nhưng mơ hồ có thể thấy bên trong có một cô gái đang đi lại , Chử Đồng không nhịn được xuất thần , Giang Ý Duy đứng ở bên cạnh cô , " có phải hay không thật hâm mộ người ở tại nơi này ? không buồn không lo , chỉ ở nơi này , nghĩ đến cũng không cần vì cuộc sống bôn ba bận rộn . "
Trong mắt của Chử Đồng , bóng dáng kia tựa hồ ngừng lại . Sau đó , rèm cửa sổ nhẹ động , hình như là biết ngoài kia có người , cô ấy cũng ở đây nhìn hai người chăng ? Chử Đồng thật tò mò , thậm chí bắt đầu suy đoán , ở bên trong sẽ là một người phụ nữ như thế nào đây ?
Lầu hai biệt thự , cô gái chẳng qua là lấy tay tách rời ra rèm cửa sổ , cô thấy rõ đứng ở phía ngoài là hai người , tay thật nhanh rụt trở về , cô lui đến bên cạnh , sợ bị người ta nhìn thấy .
Chử Đồng trong lòng có nổi lên cảm giác kỳ quái , rồi lại không thể nói cái gì tới , Giang Ý Duy dùng cây vợt đánh nhẹ lòng bàn tay của mình , " không có gì đẹp mắt , đánh cầu đi . "
Chử Đồng ừ 1 tiếng , nhưng có chút không yên lòng , lực tay đập bóng không có khống chế được , quả cầu bay thẳng vào trong vườn bên cạnh . Giang Ý Duy hướng vào trong vừa nhìn , " ai nha , bay vào rồi . "
" không có sao , tôi đi vào nhặt . " độ cao của hàng rào này không làm khó được Chử Đồng , cô hai tay nắm chỗ khe hở , suy nghĩ một chút , cảm thấy không tốt , " chúng ta hay là nhấn chuông cửa đi ? "
Đang nói , thấy một cô gái trẻ tuổi từ bên trong vội vàng chạy tới , Chử Đồng trên mặt mang lên vui vẻ , " ngại quá ......"
" các người ở nơi này làm cái gì ? đi mau !" nhưng không nghĩ , đối phương thái độ rất kém cỏi , trực tiếp lên tiếng đuổi người , Chử Đồng cũng không nghĩ tới sẽ gặp gỡ chuyện như vậy , " tôi chỉ là muốn nhặt quả cầu mà thôi . "
" chỗ này không phải là nơi các người có thể tới , đi mau !"cô gái thái độ rất cứng rắn mạnh mẽ , Chử Đồng cũng là có chút bị chọc giận , " cái gì gọi là chỗ chúng tôi tới không được, không phải là một biệt thự sao ? Tức giận cái gì a ? "
Cô gái đi lên trước , một cước đạp lên quả cầu , cô ta khom lưng nhặt lên , hướng ra ngoài ném ra , " cầu của các người nè , đi đi , sau này chớ tới gần nơi này . "
" ai , cô thế nào nói chuyện như vậy a ? "
Giang Ý Duy tiến lên , kéo cánh tay của Chử Đồng , " kệ đi , đừng tính toán với cô ta . "
Cô gái kia hai tay ôm ở trước ngực , tư thái ngạo mạn , " người ở tại nơi này , không thích cùng người bên ngoài giao thiệp đâu , ban đầu chọn đc nơi này , đơn giản chính là một chỗ thanh tĩnh , lần sau đánh cầu , nhớ mang nhiều nhiều quả cầu , đừng nghĩ hướng trong nhà người khác trèo vào . "
Chử Đồng chỉ chỉ đối phương , hướng tới Giang Ý Duy , " cô xem một chút ......"
" kệ đi , " giang ý duy dù sao cũng là một minh tinh , lúc này , cô gái kia còn không có chú ý tới cô , vạn nhất nhận ra , cũng không phải chuyện gì tốt , " đi thôi . "
Chử Đồng xoay người , thấy bên trong nhà lại có hai người đi ra , còn có một người đàn ông thân thể cường tráng , cô không khỏi kinh ngạc , làm cái gì vậy , xem cô như ăn trộm sao ?
" có cần phải vậy ko ? chẳng lẽ còn là bảo vệ ? "
Giang Ý Duy cười khẽ , " người có tiền chính là như vậy a . "
Trở lại trong biệt thự của mình , Chử Đồng tắm táp sạch sẽ nằm trên giường lớn , đến tầm tám giờ , Giản Trì Hoài gọi điện thoại tới . Cô vẻ mặt mệt mỏi nhận máy , " alo ? "
" em tới vào lúc nào ? "
" chừng ba giờ chiều a , " Chử Đồng sờ lên mặt , Giản Trì Hoài hẳn cũng ở trong nhà , chung quanh rất an tĩnh , " em ở nơi này tốt vô cùng , anh không cần lo lắng . "
" các em đi đâu ? "
" em cũng không biết chỗ này tên gì , dù sao cũng rất xinh đẹp . "
Giản Trì Hoài đứng trên ban công Bán đảo hào môn , " nghĩ mấy ngày trở lại ? "
" em là muốn chơi nhiều thêm mấy ngày . "
" không được , " người đàn ông khẩu khí kiên quyết , " chỉ có thể ở hai buổi tối , sau đó sáng sớm phải trở về . "
" tại sao ? " Chử Đồng không nhịn được hỏi ngược lại .
" em không ở nhà , tôi không quen . "
Chử Đồng cười khẽ , dáng vẻ có khí ko có lực , " xem ra , thói quen thật là một loại đáng sợ . "
" bên ngoài vui vẻ ko ? "
" thật vui vẻ . "
Giản Trì Hoài mím môi , cũng không biết nên nói những gì , Chử Đồng cũng vậy , cô muốn hỏi việc đó , anh cho tới bây giờ cũng không chịu trả lời , loại thời điểm này , cũng không cách nào nói chuyện tình yêu gì , hoàn toàn không có không khí như vậy . hai người nghe tiếng hít thở của nhau , ngoài phòng , truyền tới tiếng vang gõ cửa của Giang Ý Duy , Chử Đồng thở phào , " em cúp . "
" ừh . "
Cô đưa điện thoại di động để hướng đầu giường , "vào đi . "
Giang Ý Duy bưng mâm nói tử ( ko biết quả gì, để nguyên văn) đi vào trong , " sớm như vậy đã lên giường , phí của trời a . "
" tối nay dưỡng sức lực , ngày mai tốt hơn nữa chơi thật đã chứ sao . " Chử Đồng vén chăn lên đứng dậy , Giang Ý Duy ngắm nhìn điện thoại trên đầu giường, " mới vừa rồi gọi điện thoại với chồng cô à ? "
" ừ . "
" vợ chồng son tình cảm thật tốt a , làm người ta ghen tị . "
Chử Đồng nhẹ kéo hạ khóe miệng , không có nói gì , hai người ngồi vào ghế sa lon , xem ti vi 1 chút , Giang Ý Duy ăn nói tử , thấy trên màn ảnh xuất hiện Lâu Mộc Ngôn , diễn xuất của cô ta đc xếp trong top 90 , coi như có thể . "
" dù sao chính là so ra kém hơn cô . "
Giang Ý Duy hướng Chử Đồng liếc nhìn , " cũng không phải là vậy sao ? Lâu Mộc Ngôn bây giờ không tính là một cô gái có thể để cho người thích được . "
Hai người nói chuyện mãi, nói đến gần rạng sáng , cuối cùng nói đến lúc lên trên giường , cuối cùng bây giờ nhịn không được , Giang Ý Duy trực tiếp ngủ bên cạnh Chử Đồng .
Sáng sớm ngày hôm sau , đổi hoàn cảnh mới ,Chử Đồng giấc ngủ chất lượng cũng không tốt , không giống Giang Ý Duy , thói quen cuộc sống đi diễn khắp nơi , ở đâu cũng có thể ngủ say . Cô xuống lầu , cửa mở đi ra ngoài , tính toán chạy một vòng lớn, sao khi trở về kêu Giang Ý Duy rời giường .
Biệt thự bên cạnh , trồng không ít cây ăn quả , cơ hồ nhà nhà đều có , Chử Đồng chạy chậm trên đường , một vòng rồi trở lại , khắp người toát đầy mồ hôi , cô theo đường sườn núi chạy xuống , trong tầm mắt chợt nhìn thấy một chiếc xe tới đây , xuất hiện trước ngôi biệt thự trồng đầy hoa tường vi đó.
Sau đó , cửa xe bị kéo ra , có một người phụ nữ trung niên xuống xe , bà ta dường như vội vã , giống như sợ bị người ta nhìn thấy , người giúp việc ở cửa đưa bà ta vào nhà , Chử Đồng sải bước chạy tới , cũng không dám dựa vào quá gần , cô khom lưng đứng ở một bồn hoa trước người . Người phụ nữ kia bước lên đài , xoay người cùng người phía sau nói mấy câu , Chử Đồng không che giấu được giật mình , cô xoa xoa hai mắt của mình , nếu như cô không nhìn lầm , người này lại là mẹ của cô !
Mẹ cô làm sao sẽ xuất hiện ở nơi này?