Chử Đồng quay đầu lại hướng cô ta nhìn , cô gái ngẩng đầu , một đôi mắt vô tội tràn đầy ra sợ hãi , " cô ở đây giúp tôi đi , đợi đến khi người bên này của tôi tới đây , vạn nhất đợi cô ấy đi ra , tôi sợ thấy bộ dáng của cô ấy . "
" cô ấy không phải là bạn của cô sao ? Cô còn sợ ? "
" cô có thể tưởng tượng một người trước một giây còn thật xinh đẹp , lúc đẩy ra tới lại là khuôn mặt bị phá huỷ sao ? Cô ấy không chịu nổi , tôi cũng không chịu nổi , tôi cũng không biết thế nào đi an ủi cô ấy . "
Cổ tay của Chử Đồng từ trong lòng bàn tay cô gái kia tránh thoát ra , " việc đã đến nước này , cũng không cần an ủi gì , có thể bước qua được thì bước qua , thật sự không bước qua được cũng phải bước qua , chẳng lẽ không muốn sống nữa sao ? "
Cô gái kinh ngạc nhìn chằm chằm Chử Đồng , cô ta muốn nói Chử Đồng thật là máu lạnh , nhưng trong trường hợp như vậy , cô ta không dám nói , " tốt xấu gì cô cũng là phóng viên , chuyện luôn luôn có kết quả rồi mới có thể đi có phải không ? "
" cô bây giờ chịu để cho tôi viết tin tức ? "
Cô gái không thẳng thắn trả lời vấn đề của cô , cô ta vẫn luôn đang gọi điện thoại , nhưng đầu kia thủy chung không ai nghe máy , cô ta lầm bầm lầu bầu nói , " có phải điện thoại di động không có mang theo bên người hay ko ? "
Dịch Lục Soát .
Mặt Giản Trì Hoài đang nhìn xuống chỗ cửa sổ sát đất , lúc này cũng không phải là giờ cao điểm tan tầm , nhưng nơi xa từ trên nhìn xuống , xe đầu đuôi nối sát nhau , cũng không biết khi nào mới có thể bình yên trở lại trên đường . Một tràng tiếng gõ cửa kéo suy nghĩ Giản Trì Hoài trở về , người đàn ông nói một tiếng' vào' , trợ lý đẩy cửa đi vào , đi tới trước bàn làm việc của anh , " Tứ ca , điện thoại di động của tôi cứ kêu mãi , chính là của hai diễn viên mới hai ngày trước ký hợp đồng . "
" diễn viên mới nào ? " Giản Trì Hoài thần sắc nhạt nhẽo hỏi ngược lại .
Trợ lý biết anh sẽ không nhớ , dứt khoát cũng không giải thích , " không biết có phải là có việc gấp tìm ngài hay ko . "
" không nhận , " Giản Trì Hoài nhắm lại hai mắt , đầu dựa vào hướng lưng ghế , " cậu nếu muốn tìm chỗ chơi bời , cậu liền nhận . "
Trợ lý dĩ nhiên không dám , đêm đó lúc ở trong phòng bao , hai diễn viên mới này ỷ vào sắc đẹp , trực tiếp lướt qua mọi người muốn tiếp xúc được ông chủ , vốn là , cái loại tiệc tùng đó bọn họ cũng không thể gặp được Giản Trì Hoài đâu , chẳng qua là đêm đó trời xui đất khiến , lại có người trung gian ra mặt , lúc này mới thấy được . Người trung gian kia cũng là bạn bè của Giản Trì Hoài , liền nói sau này nhờ anh chiếu cố , còn giúp diễn viên mới kia lấy số điện thoại , Giản Trì Hoài mới đầu là vẫn đứng đắn tiếp chuyện , sau đó người bạn kia lại tỏ ra không có ý tốt , anh cũng liền thuận theo .
Giản Trì Hoài cầm điện thoại di động lên , ở trong danh bạ lật lật , sau đó đọc ra một dãy số , hai diễn viên mới kia còn không kịp động não , căn bản không hiểu tại sao số điện thoại của chính anh lại không phải là tự nhiên mà đọc , vẫn còn muốn mở điện thoại di động lên để xem ?
Giản Trì Hoài đọc xong con số cuối cùng , trợ lý ngồi ở bên cạnh một hớp rượu lâu năm thiếu chút nữa phun ra ngoài , cái dãy số này rõ ràng là của anh ta , nhưng anh ta cũng không dám ở trước mặt mọi người đi phá chuyện của ông chủ a .
Cho nên , đêm đó sau khi trở về , trợ lý và Giản Trì Hoài còn ngồi ở trên xe , điện thoại di động của anh ta liền vang lên không ngừng .
" Tứ ca , hy vọng ngài sau này chiếu cố em nhiều hơn . "
" Tứ ca , tối nay rất vui vẻ , hy vọng ngày khác còn có cơ hội cùng ngài hẹn gặp riêng . "
Hẹn gặp riêng ? Tin nhắn này có trọng lượng thật là lớn a , sau một lát , lại có tin nhắn khác tới , " Tứ ca , chúng ta bây giờ đi Thiên Ý Hiên , không biết ngài có rảnh không ? "
Trợ lý ho nhẹ tiếng , đưa điện thoại di động chỉnh chế độ rung , ông chủ ký hợp đồng với bọn họ , bọn họ chính là người của ông chủ , anh ta cũng không dám có ý tưởng điên loạn .
Bên trong phòng làm việc , trợ lý hướng ngoài cửa sổ nhìn , điện thoại di động chợt có trận âm thanh vang lên truyền tới trong tai , anh ta lấy ra xem, là do diễn viên mới kia gửi tin nhắn tới , " Tứ ca , cô ta nói bọn họ hôm nay ở bên ngoài ăn cơm gặp chuyện , còn có người bạn bị phục vụ nhà hàng hắt nước sôi , đoán chừng bị hủy khuôn mặt . "
" phải không ? " lời nói của Giản Trì Hoài không lạnh không nhạt , " vậy thì thật là đáng tiếc , vốn là tư chất tốt vô cùng . "
" Tứ ca , có cần tôi chạy qua đó một chuyến hay ko ? "
" nhiều chuyện , " Giản Trì Hoài cũng không quay đầu lại , ánh mắt như cũ nhìn chăm chú về phía cửa sổ sát đất , " chuyện như vậy cũng cần cậu ra mặt , vậy sau này phụ trách mua đồ ăn lót dạ cho Giang Ý Duy , liền giao cho cậu . "
Trợ lý cảm thấy như tự làm mất mặt mình , hướng anh nhìn một chút , " thời gian không còn sớm , công ty cũng không có gì chuyện gì , Tứ ca ngài không đi trở về sao ? "
Hai tay Giản Trì Hoài khoanh ở trước ngực , anh trở về làm gì ? Bán đảo hào môn chỉ còn một mình anh ở , trở về sớm hơn hay trễ hơn , cũng không thấy được người muốn gặp .
Bệnh viện .
Chử Đồng thấy cô gái thủy chung không gọi được điện thoại , trái tim thoáng ổn định lại , lúc người bị nạn được đẩy ra tới , ý thức rất tỉnh táo , trên người được quấn vải xô , tóc vén lên thật cao , vết nước phồng trên cổ đã được xử lý , trên mặt cũng ko may mắn thoát được , cô ta lúc đi ra muốn tìm gương , cô bạn đứng ở bên cạnh giường bệnh khóc , một câu lời an ủi cũng nói không ra được .
Chử Đồng không có làm người dư thừa ở lại , thân nhân của người bị thương rất nhanh chạy tới , cô bước trở về , còn phải nắm chặt sự việc đem bản thảo viết ra , chuyện như vậy
Chử Đồng trở lại trên xe , không phải là trái tim của cô trở nên chết lặng , mà là cô thông cảm không nổi với những người này . Cô phát động cơ xe , còn phải quay lại nhà hàng vừa xảy ra chuyện một chuyến , phải liên lạc với người phụ trách mới được .
Đi tới nhà hàng , cửa bày bảng hiệu 'Tạm ngừng buôn bán', cảnh sát cũng đi rồi , cửa nhà hàng vẫn mở rộng , Chử Đồng đi vào trong , có phục vụ tới đây ngăn cô , " hôm nay không buôn bán , thật xin lỗi . "
" xin chào , tôi là phóng viên , hồi nãy tôi cũng ở đây . "
Phục vụ đang muốn xoay lại đi gọi người , liền nghe đến một trận thanh âm truyền tới , " Chử Đồng . "
Chử Đồng nghiêng đầu vừa nhìn , lại là Ân Thiếu Trình , anh ta mang theo một cô gái trẻ xinh đẹp ngồi ở bên cửa sổ , mà trên bàn , không khí yêu đương tản ra bốn phía , bên cạnh còn bày đầy nhiều loại món ăn , Ân Thiếu Trình đi tới , " cùng nhau ăn đi ? "
" không cần , tôi còn có phỏng vấn . " Chử Đồng cũng khâm phục anh ta , nơi này mới xảy ra chuyện lớn như vậy , anh ta lại còn có thể ăn được đồ ?
" người ta sẽ cho cô phỏng vấn sao ? " Ân Thiếu Trình chỉ bảng hiệu ở cửa , " hôm nay không buôn bán , nhưng tôi lại tiến vào được , tại sao ko ? "
Chử Đồng khoé mi nhẹ hất lên khinh thường , " tốt , ăn thì ăn , dù sao tôi cũng đói bụng . "
Ân Thiếu Trình hài lòng đưa Chử Đồng đi tới trước bàn , anh dùng ngón tay ra hiệu ý bảo phục vụ tới đây , " bày thêm một bàn nữa , món ăn y như cũ mang lên một phần . " Nói xong , hướng cô gái xinh đẹp đối diện mở miệng , " tôi còn có chút công chuyện , em đi bên kia đi . "
Cô gái xinh đẹp ngược lại cũng không tức giận , ngoan ngoãn cầm túi đứng dậy , đi theo phục vụ về phía trước . Chử Đồng ngồi xuống , lấy ra chén đũa bên cạnh còn chưa dùng qua , cô đem thức ăn trên bàn đổ vào trong nồi lẩu , " tôi tới thật là kịp thời a . "
Ngón tay Ân Thiếu Trình ở trên miệng chén đảo quanh , cười như không cười nhìn chằm chằm Chử Đồng đối diện , cho đến khi thấy cô đem một miếng thức ăn bỏ vào trong miệng , Ân Thiếu Trình lúc này mới thong thả nhấp một hớp trà thượng hạng , " nghe nói , cô bị Giản Trì Hoài đá văng ? "
Chử Đồng còn không chưa tới mức bị thức ăn chặn ở cổ họng , quả nhiên không phải là người một nhà không tiến vào cửa nhà , lúc Giang Ý Duy hỏi cô cũng là giọng điệu như vậy . Chử Đồng hướng Ân Thiếu Trình nhìn một chút , " nhiều chuyện . "
" thế nào mà bị bỏ rơi a ? Quan hệ của chúng ta tốt như vậy , còn có chuyện phải giấu giếm a ? " khóe miệng Ân Thiếu Trình vui vẻ cũng không giấu được nữa , Chử Đồng vặn chặt chân mày , " anh lại còn đối với một người đồng bệnh tương liên ( có cùng nỗi khổ) với anh , bỏ đá xuống giếng ( thấy hoạn nạn đạp thêm một cái cho chết hẳn) như vậy sao ? "
" người nào với cô đồng bệnh tương liên ? " Ân Thiếu Trình không hiểu hỏi .
" tôi bị Giản Trì Hoài bỏ rơi , anh bị Giang Ý Duy bỏ rơi , ý tứ không sai biệt lắm đi ? " Chử Đồng đũa gắp miếng bắp bò , thả vào trong nồi nhẹ đảo , mắt thấy sắc mặt Ân Thiếu Trình biến hoá kịch liệt , " ai nói với cô , tôi bị Giang Ý Duy đá văng ? "
" a a , " Chử Đồng cố ý đem tiếng cười kia biểu lộ thật khoa trương , " Giang Ý Duy ban đầu kiên quyết không chịu quay đầu lại như vậy , anh nói , rốt cuộc là người nào bị đá văng ? "
Ân Thiếu Trình xòe bàn tay ra , ý bảo cái đề tài này dừng lại , thân thể anh dựa vào hướng phía sau , hai tay khoanh ở trước ngực , " nếu hai người ly hôn , vậy cũng nên suy nghĩ một chút sau đó đi ? "
" sau này ? " Chử Đồng thẳng tắp mở ra thức uống nhấp một hớp , " chính là như vậy a , chạy tin tức , kiếm tiền ......"
" đàn ông đâu ? " Ân Thiếu Trình mỉm cười nhìn cô , " cô đơn khổ sở bám theo , chẳng lẽ cô còn muốn như vậy cả đời sao ? "
" anh quản thật quá nhiều . "
Ân Thiếu Trình lôi ra bao thuốc lá , nhìn Chử Đồng ăn ở đối diện , anh giống như thở dài nói , " tôi biết , tôi với cô thật là không có thể nữa . "
Chử Đồng gật đầu một cái , cắn chiếc đũa nhìn về phía anh , " anh có vợ chưa cưới , anh với người phụ nữ khác thật là không có thể đâu . "
Thần sắc Ân Thiếu Trình buồn bã , " không đả kích tôi , cô sẽ chết có phải hay không ? "
Cô đem tôm bỏ vào trong nồi lẩu , " thật tốt , tôi không nói , chuyên tâm hết sức ăn uống . "
" thức ăn nơi này như thế nào ? "
Chử Đồng gật đầu , " rất tốt . " nhưng nghĩ tới chuyện mới vừa ở nơi này phát sinh trôi qua , khó tránh khỏi có chút ảnh hưởng tới khẩu vị , " Ân Thiếu Trình , nơi này mới ra xảy ra chuyện lớn anh có biết không ? "
" vậy thì thế nào ? " Ân Thiếu Trình dáng vẻ hoàn toàn không có ảnh hưởng gì , " chỉ cần quán này chưa đóng cửa , chúng ta vẫn có thể ở nơi này mà ăn . "
" có ý gì ? " bàn tay Chử Đồng vuốt chén miệng chén trà , " anh là đang ám chỉ tôi , ông chủ quán này có bối cảnh không bình thường ? "
Ân Thiếu Trình vắt lên chân dài , nheo mắt một cái nhìn hướng Chử Đồng , " tôi và Giản Trì Hoài tranh chấp lâu như vậy , ai cũng không có giành phần thắng , không đúng , tựa hồ là anh ta đã thắng , bởi vì anh ta đem cô đá văng . " tiếp xúc được ánh mắt Chử Đồng bắn tới , Ân Thiếu Trình vội vàng ngăn lại đề tài , " cô sau này có muốn cứ bước ra cửa thì có đồ ăn miễn phí hay ko ? Hơn nữa tất cả đều là ngon lành hảo hạng , từ món cay Tứ Xuyên, món ăn Chiết Giang, món ăn Quảng Đông, v.v... , tùy cô chọn ? "
" anh cứ nói thẳng đi , đừng nghiêm trang nói chuyện , lại cất giấu ý đồ không tốt . "
Ân Thiếu Trình chỉ chỉ trần nhà , " quán này là bạn tôi mở đó , điển hình đẹp trai giàu có , nhà hàng nổi danh ở Tây Thành , anh ta cơ hồ có thể chiếm hết một phần ba , cô nói , người có điều kiện như vậy chẳng lẽ so với Giản Trì Hoài kém hơn sao ? "
" Ân Thiếu Trình , anh đừng nói giỡn . "
" người nào đùa giỡn với cô ? " Ân Thiếu Trình cho tới nay chính là thật thích Chử Đồng , giới thiệu đối tượng cho cô , anh cũng đau lòng lắm chứ ? Nhưng anh rất rộng lượng a , nếu không thể nào , vậy thì giả bộ ra vẻ người tốt một chút . " Anh ta đợi lát cũng sẽ tới đây , chúng ta hẹn nhau ở nơi này gặp mặt , cô cũng coi là đúng dịp . "
" thật hay giả ? " Chử Đồng vội vàng để đũa xuống , " anh là yêu tinh hại người , tôi không ăn , tôi phải đi rồi . "
Lúc cầm túi đang muốn đứng dậy , chợt nghe nơi xa có tiếng phục vụ hô ' ông chủ' , ngay sau đó , một người đàn ông thân hình cao lớn đi vào , Ân Thiếu Trình quay đầu lại nhìn , " tới đây !"
Anh ta vẫy vẫy tay , người đàn ông kia xoay người lại , tựa hồ phía sau còn có một người , chờ đến khi anh ta tiến lại gần bên người , Chử Đồng cư nhiên thấy được một bóng dáng người đàn ông quen thuộc , không phải chứ ?
Ân Thiếu Trình vừa nhìn , cũng rất vui vẻ , thật cmn náo nhiệt a .