Tư Hôn Mật Ái - Bà Xã VIP

Quyển 2 - Chương 35 - Thật mất hình tượng giáo sư


trước sau

Chử Đồng cầm khăn giấy bên cạnh lên , lau miệng , trong cổ họng khô rát , đây là bị khiếp sợ dâng trào tới. Cô vỗ nhẹ ngực , để ình ổn định tinh thần , cô tắt trang video , rút đĩa cd ra , sau đó cầm điện thoại di động trên bàn lên .

Vừa muốn bấm gọi tới số điện thoại kia , suy nghĩ một chút , lại đem điện thoại di động bỏ xuống , ngoài phòng vừa đúng truyền tới tiếng gõ cửa , Chử Đồng cúi đầu xuống , " vào đi . "

Lý Tĩnh Hương bưng đĩa dưa lưới đi vào , Chử Đồng đang dọn dẹp đĩa cd , Lý Tĩnh Hương nhìn , " người nào đưa tới , thứ gì a ? "

Chử Đồng hạ tầm mắt xuống , " oh , một ít tài liệu thôi mà . "

" ăn đi , dưa lưới này ăn rất tốt , vừa đúng bán còn dư lại một nửa , " Lý Tĩnh Hương thấy con gái đem đĩa cd thả vào trong ngăn kéo bàn , " Đồng Đồng , chi phí trị liệu của bác sĩ Cố ......"

" mẹ , con thiếu chút nữa quên nói ẹ biết , bác sĩ Cố nói giảm một phần ba chi phí cho chúng ta , như vậy tính ra , tiền chữa trị thế này cũng không coi là quá cao . "

" phải không ? " Lý Tĩnh Hương nghe được câu này , trên mặt cuối cùng có chút vui vẻ , " như vậy là có thể giảm bớt không ít gánh nặng , bác sĩ Cố người thật không tệ . "

Sau khi Lý Tĩnh Hương rời khỏi đây , Chử Đồng duỗi người một cái đứng dậy , cô xem đồng hồ , nhìn lại một chút mấy đĩa cd bên trong ngăn kéo , không nhịn được cầm điện thoại di động lên cho gọi điện thoại tới cho Giản Trì Hoài .

Bên kia nhận máy ngược lại rất nhanh , Chử Đồng ngồi hướng mép giường , " Giản Trì Hoài , anh có phải đưa lộn đồ hay không ? "

" không có . " Giản Trì Hoài trả lời ngược lại rất dứt khoát .

" vậy anh đưa cái đĩa cd này là có ý gì ? "

Giản Trì Hoài đi ra phòng tắm , do vậy Chử Đồng có thể xuyên thấu qua điện thoại di động nghe được bên trong truyền tới tiếng nước chảy ào ào , xem ra cuộc điện thoại này của cô gọi không phải lúc , anh vừa vặn đang tắm . Giản Trì Hoài không có tắt vòi nước , đó chính là mới tắm được một nửa , " em không phải nói em thích nằm mơ sao ? Tặng em mấy cảnh thực tế , lấy đó mà an ủi dục vọng . "

" anh mới là động dục vọng lớn ấy !" Chử Đồng không khỏi giương cao âm điệu , " Giản Trì Hoài , anh đường đường là một giáo sư danh tiếng , thế nào lại có thể làm ra được chuyện như vậy ? "

" tôi làm cái gì với em ? "

" chính anh trong lòng rõ ràng . "

Khoé môi của Giản Trì Hoài nhẹ kéo lên , bàn tay mơn trớn bọt xà phòng trước ngực , " không nên như vậy , tôi thật lòng vì muốn tốt cho em , lửa đốt hại thân . "

" là chính anh lửa dục đốt thân ấy ? Cho nên buổi tối sẽ dùng cái này tự an ủi mình ? " Chử Đồng cười khẽ , " vậy để hôm nào tôi cũng tặng lại anh ít đồ , trả lễ lại sau nhé !" sau khi nói xong , Chử Đồng cúp điện thoại , Giản Trì Hoài cúi đầu nhìn chằm chằm dưới người mình , anh bỏ điện thoại di động xuống , đi tới phía dưới vòi hoa sen , tự lẩm bẩm , " người anh em , ngươi còn ngẩng đầu ưỡn ngực nữa , ta sẽ phải xử lý ngươi thôi . "

Cách vài ngày , Giản Trì Hoài đang ở trường học nghỉ trưa , nhận được điện thoại của bảo vệ cửa bên kia gọi tới , nói là có gói hàng được gửi cho anh , nhờ anh đi xuống lấy một chút . Giản Trì Hoài vừa đúng lúc đi dạo sau giờ ngọ , anh đi tới lầu dưới , xuyên qua sân trường đi hướng chỗ bảo vệ cửa.

Bên trong có bảo vệ đang trực , Giản Trì Hoài đi vào , " có hàng hoá gì của tôi sao ? "

" dạ , Giản giáo sư , " một người bảo vệ chỉ đồ trên bàn , " chính là cái này . "

Giản Trì Hoài đi lên phía trước , cầm lên rồi chuẩn bị đi , lại thấy hai tên bảo vệ nhìn nhau , đang cười thầm , anh hướng trên tờ thông tin chuyển phát trên gói hàng nhìn một cách đơn thuần , phía trên dòng chữ in màu đỏ còn tăng thêm hiệu quả nổi bật.

Người gửi : Cửa hàng bán đồ dùng " Giúp bạn thoả mãn tình thú người lớn" .

Hàng hóa : Búp bê giúp bạn thoả mãn có một không hai , Hàng đẹp Trung Quốc ( ghi chú : ngực to, thân hình mềm mại, co giãn gấp đôi ) .

Người nhận : Giản Trì Hoài

Số điện thoại tự nhiên cũng là của anh . Sắc mặt khi đó của Giản Trì Hoài , đừng nhắc tới có bao nhiêu đặc sắc , hình tượng của anh ở trường học từ trước đến giờ là đàng hoàng, chín chắn , nơi nào bị người ta chơi qua như vậy ? Anh đem đồ bỏ lên trên bàn , " đây không phải là tôi mua , nhầm lẫn . "

" nhưng là Giản giáo sư , tên và số điện thoại đều là của thầy , " một tên bảo vệ đứng ở bên cạnh anh , " thật ra thì cái loại cửa hàng này , nếu như đã dặn dò nói trước , bọn họ sẽ đem thông tin ẩn giấu đi , ít nhất sẽ không viết như vậy ...... như vậy ......"

Rõ ràng .

Sắc mặt Giản Trì Hoài xanh mét , đúng vậy , anh đoán chừng những thông tin này vốn là nên được giấu giếm , chẳng qua là có người cố ý bảo chủ tiệm công khai , chính là vì muốn làm trò để người ta cười nhạo , mà người này , khỏi cần phải nói , nhất định là Chử Đồng , thật là một kẻ tiểu nhân có thù phải trả ngay a !

Bảo vệ thấy anh không nói gì , lại nhắc nhở , " Giản giáo sư , thầy nên là đem đi đi , đợi lát nữa sẽ có mấy sinh viên tới đây lấy đồ , bị người khác nhìn thấy coi như tiêu . "

Giản Trì Hoài đưa tay xé nát tờ thông tin phía trên , đem đồ cầm ở trong tay , anh nhìn hai tên bảo vệ kia một chút , " tôi nếu quả thật muốn mua , cũng sẽ không gửi tới trường học , lại không thể bảo người ta đặt ở phòng bảo vệ , hiểu chưa ? "

Hai người gật đầu một cái , " hiểu . "

Hiểu cái gì a ? Còn muốn nói đồ chơi này là do người khác tặng cho anh chắc ? Nghe nói loại hàng này cũng có kích cỡ đó , người khác cứ như vậy mà biết được size của anh sao ? Tại sao gửi tới trường học à ? Có lẽ là lúc mua đồ không cẩn thận sơ sót , viết nhầm địa chỉ của trường học , cũng không có lưu ý bảo người bán che giấu thông tin , chuyện này không phải quá buồn cười sao ?

Thật ra thì bọn họ cũng có thể hiểu , người trưởng thành thôi mà , chẳng qua là nhìn Giản giáo sư vóc người tốt như vậy , lái xe lại là hàng hiệu , chẳng lẽ một người phụ nữ sống sờ sờ không tìm được , còn phải mua một con búp bê ? Trước đây không phải có một cô gái tới trường học tìm anh sao ?

oh -- dưới trăm mối nghi ngờ không thể giải thích , bỗng nhiên hiểu rõ ràng , loại thành phần trí thức cao cấp này , trước mặt trông có vẻ cao quý , thì ra là sau lưng cũng có đam mê đặc biệt a .

Giản Trì Hoài đi tới cửa , nhìn hai người kia ánh mắt mập mờ , vẻ mặt anh nghiêm túc , trong ngày thường chính là một người không nói không cười tuỳ tiện , quét mắt qua một cái như vậy , không khỏi bằng thêm chút lạnh lùng , " lần sau thấy loại này , trực tiếp từ chối không nhận , bởi vì tôi là không thể nào mua những thứ này . "

" vâng, vâng . "

Giản Trì Hoài bước chân đi ra ngoài , ngón tay anh ở trên hộp giấy gõ nhẹ hai cái , trong lòng suy nghĩ , a , Chử Đồng , là em , muốn hủy hoại một đời anh danh của tôi có phải hay không ?

Chử Đồng mới vừa ở trong phòng làm việc ngồi xuống , liền nhận được điện thoại của người dân gọi tới , nói là ở thôn Tây Nguyên, chỗ này xảy ra chuyện , cụ thể thì đợi phóng viên tới đây lại nói . Chử Đồng thật nhanh đem theo người quay phim chạy tới , chỗ kia không có ở trong trung tâm thành phố , một đường chạy tới đều gặp toàn những ngôi nhà bị phá bỏ hoặc dời đi , đường nhỏ gập ghềnh chạy dài không hết , cũng rất khó đi . Xe thật vất vả dừng lại ở cổng thôn , Chử Đồng và người quay phim đi trên một con đường cái xi măng , đường lại hẹp , loại xe nhỏ cũng không lái vào được .

Xa xa , Chử Đồng liền nghe được tiếng người ồn ào , trước mặt nhất định là có chuyện , cô tăng nhanh bước chân chạy tới , đi tới trước một khu nhà dân , cửa sắt đang mở , trên sân phơi lúa thóc lớn như thế đứng đầy người vây xem , mơ hồ có tiếng chửi rủa từ bên trong đám người truyền tới . Chử Đồng vừa chen đi vào trong , vừa nói , " xin cho đi nhờ một chút . "

Đến trước mặt , cô cư nhiên thấy một người phụ nữ trẻ tuổi bị trói hai tay , cột vào một cây cột điện , người đàn ông bên cạnh hùng hùng hổ hổ , đứng bên cạnh người phụ nữ kia còn một đứa trẻ trông như mới biết đi , lúc này đã bị dọa đến không nhẹ , ôm chân của người phụ nữ dùng sức mà khóc .

Chử Đồng bước đi lên phía trước , " đây là chuyện gì xảy ra ? "

Người đàn ông thấy cô , hung hăng trừng mắt , " cô là ai ? "

" tôi là phóng viên . "

Người đàn ông nghe được hai chữ này , lập tức lạnh lùng trợn mắt lên , " phóng viên tới xem náo nhiệt gì đây ? Cút ngay . "

" anh không thể đem người trói ......"

" tôi trói thế nào ? Tôi còn muốn đánh đây !" người đàn ông tiếng nói vừa dứt , một cái tát chợt quất tới , người phụ nữ kia bị đánh tới nghiêng mặt , chẳng qua là đau đến mức tiếng hừ nhẹ , cũng không cầu cứu , Chử Đồng lúc ấy viền mắt cũng mơ hồ , " dừng tay !"

Người đàn ông tiến lên hướng về phía người phụ nữ đánh thêm mấy quyền nặng nề , hai quyền đập ở trên bụng , người phụ nữ trong nháy mắt chân mềm nhũn , muốn quỳ xuống , nhưng vì hai tay bị trói , cả người chới với nghiêng ngả đứng không vững . Chử Đồng giận đến sắc mặt trắng bệch , " các người có còn biết pháp luật là gì hay không ? "

" pháp luật ? Ở trong thôn nơi này , chúng tôi chính là pháp luật

. "

Chử Đồng thò tay vào túi quần , lấy điện thoại di động ra , có người tinh mắt thấy , la to một tiếng , " cô ta muốn báo cảnh sát !"

Người đàn ông hung tợn xông lên trước muốn cướp đoạt điện thoại di động , người quay phim vóc người rất lớn , anh ta bước nhanh ra che chở trước mặt Chử Đồng , " Các người muốn làm cái gì ? Đừng làm loạn xằng bậy !"

" đừng để cho hắn chụp hình , bọn họ là phóng viên !" người đàn ông kêu lên một câu như vậy , mọi người chung quanh trong nháy mắt tựa như bị lửa đốt , đổ ra xông lên , có người bắt đầu cướp điện thoại di động của Chử Đồng , có người còn đem người quay phim đánh đập , trực tiếp đem anh ta gánh lên đầu vai, lấy máy ghi hình ném xuống đất . Hai người bị vây ở giữa , Chử Đồng nếu như sớm biết là chuyện như vậy , khẳng định trước tiên báo cảnh sát lại nói .

Trên ban công của một nhà dân trước mặt , có mấy người nghe được động tĩnh đi ra , người đàn ông dẫn đầu từ trên cao nhìn nhìn chằm chằm xuống hiện trường , ánh mắt nhanh chóng vồ lấy thân ảnh của Chử Đồng , anh hỏi những người bên cạnh , " chuyện gì xảy ra ? "

" oh , chuyện nhỏ mà , bắt được tên trộm . "

Bên trong sân , Chử Đồng đi tới trước mặt người quay phim , " anh không sao chứ ? "

Người quay phim nắm cổ tay của mình , lắc đầu một cái , " không sao . " chỉ là lúc bị cướp đoạt máy ghi hình , người ta cào rách tay . Chử Đồng nhìn về phía những người chung quanh , " các người chẳng lẽ muốn gây ra án mạng sao ? Cô ấy chẳng qua là phụ nữ , còn mang theo một đứa trẻ sức trói gà không chặt . "

" cô ta là ăn trộm , tới thôn chúng tôi trộm mấy lần rồi . "

Chử Đồng hướng người phụ nữ kia nhìn một chút , cô ta cũng không phản bác gì , đoán chừng là bị đánh đến sợ , " coi như cô ấy thật sự là ăn trộm , các người cũng không nên ra tay đánh người , báo cảnh sát , cảnh sát sẽ xử lý . "

" xử lý ? Còn không phải là nhốt mấy ngày rồi thả ra , sau đó lại đi ăn trộm ? " người đàn ông đi tới trước mặt người phụ nữ kia , một phát níu lấy tóc của đối phương , đem đầu của cô ta nhấc lên , " gương mặt này , người trong thôn chúng tôi ai cũng có thể nhận ra được ngay lập tức , còn mang theo trẻ con tới ăn trộm , người như vậy không nên đánh sao ? "

" nhưng anh đã nghĩ qua như vậy là phạm pháp chưa ? "

" cái gì pháp hay không pháp !" thái độ của người đàn ông rất mạnh mẽ cứng rắn , hắn mở ra bàn tay , Chử Đồng giơ cao hai tay cầm cổ tay của hắn , " đừng đánh !"

" đi ra !" người đàn ông hất tay lên , Chử Đồng hướng bên cạnh lùi nhanh mấy bước , có người trong thôn tâm tình kích động , chỉ Chử Đồng nói , " đừng tưởng rằng phóng viên là không dám động , thời điểm mất đồ thế nào không thấy các người tới ? "

Người đàn ông trên lầu khoác chiếc áo khoác , áo sơ mi màu trắng tựa sát vào cạnh lan can loang lổ kia , đứa bé bên cạnh người phụ nữ kia chạy tới ôm chân Chử Đồng mà khóc , Chử Đồng cúi đầu liếc nhìn , cô mặc dù mềm lòng , nhưng bây giờ không phải là thời gian để dỗ dành trẻ con . Cô nhìn mọi người , ánh mắt bình tĩnh , cũng không có bởi vì chuyện vừa rồi mà bị khiếp sợ , " mọi người hãy nghe tôi nói , tâm tình của các người tôi rất hiểu , nhưng trước kia cũng đã có rất nhiều ví dụ , có vài người bắt được ăn trộm , nhất thời tức giận đã ra tay , nếu như chẳng qua là đánh người bị thương vậy còn đỡ , nếu như đánh chết người thì làm sao đây ? Tôi có một đồng nghiệp , hơn hai năm trước đã tiếp xúc được một tin tức , bắt được ăn trộm bị đánh chết , mà tòa án sẽ không bởi vì cô ấy là ăn trộm , cô ấy bây giờ chết , mà xử nhẹ tội ra tay giết người , các người cảm thấy đáng giá sao ? "

" đừng nói những đạo lý to lớn này với chúng tôi ......"

" đúng vậy !"

Những người dân thôn mới mặc kệ những thứ này , thật ra thì dùng phương thức của mình đối phó với ăn trộm coi như là quy củ bất thành văn của tổ tiên để lại . Mọi người cùng chung một kẻ thù , nhà nào bắt được người , toàn thôn cũng sẽ cùng ra tay .

Người đàn ông thấy bọn Chử Đồng không đi , hắn từ dưới đất nhặt lên một cây gậy , " đi mau . "

Chử Đồng che chắn ở trước mặt người phụ nữ kia , " không sai biệt lắm là được , đánh cũng đánh rồi , dạy dỗ cũng dạy dỗ rồi , các người nói mấy lời , tôi cũng có thể thông cảm , nhưng không đến nỗi lại dùng thủ đoạn quá ác độc để đối phó với phụ nữ đi ? "

Người trên lầu hai tay khoanh ở trước ngực , nhìn chằm chằm một màn dưới lầu đến xuất thần , cô tựa hồ quên mất , cô cũng là một người phụ nữ , nhưng đối mặt với một cây gậy đang giơ lên thật cao , cô lại dựa vào cái gì mà che chở trước mặt người khác đây ?

Mắt thấy người đàn ông vung cây gậy lên muốn rơi xuống , trên lầu chợt có một giọng nói đè ép vang tới , " dừng tay !"

Chử Đồng theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại , cư nhiên thấy được Đường Minh Lục , anh đứng ở nơi đó , khí vũ hiên ngang , giống như một pho tượng thần đang tồn tại , thật sự , một chút cũng không khoa trương , có thể là nếu nhìn ngược sáng , đôi mắt sẽ bị áo sơ mi trắng tinh của anh chọc ù . Chử Đồng tựa như thấy vị cứu tinh vẫy tay một cái , " hi !"

Mấy tên quản thôn đứng bên cạnh Đường Minh Lục , nghe được anh lên tiếng , cũng liền nói , " không cho phép làm loạn , dừng tay . "

Đường Minh Lục xoay người lại xuống lầu dưới , anh lướt qua đám người , hướng đi phía Chử Đồng , mấy tên quản thôn kia cũng theo sát bước đi của anh , một người trong đó hướng đi phía người đàn ông kia , " bỏ cây gậy xuống , không nghe thấy sao ? "

" nhưng là ......"

" chuyện như vậy nếu truyền đi , sau này làm sao bây giờ ? " quản thôn nháy nháy ánh mắt , " Đường tiên sinh tự mình tới đây xem xét , các nhà nông trang nếu như làm không đàng hoàng , các người cũng chờ nghèo chết đi . "

Nghe được liên quan đến lợi ích của mình , người đàn ông cũng liền đánh rơi gậy gỗ trong tay , người quay phim nhặt lại máy ghi hình , điện thoại di động của Chử Đồng cũng trả lại vào tay cô . Chử Đồng nhìn đứa bé kia còn nhỏ , không do dự , cuối cùng vẫn là gọi điện thoại báo cảnh sát .

Chuyện kế tiếp , cán bộ thôn tự mình xử lý , Đường Minh Lục đưa Chử Đồng đi ra ngoài , " xem dáng vẻ của cô trước đó , tôi còn cho là cô sẽ mềm lòng , để cho cô ta đi . "

" cô ấy còn mang theo đứa bé , người lớn chính là một tấm gương tốt nhất , nếu như để mặc kệ bọn họ , không tới mấy năm , trong xã hội chẳng qua là nhiều thêm một tên trộm nhỏ mà thôi . " Chử Đồng cùng Đường Minh Lục đi ra ngoài , cô dừng lại bước chân , ánh mắt lộ ra tò mò , " còn anh , anh làm sao mà tới chỗ này ? "

" tôi muốn ở nơi này thành lập một nông trại sinh thái , khu vực cũng đã xem xét kỹ , thương lượng mấy tháng rồi , đợi đến khi có quyết định liền chuẩn bị khởi công . "

" vậy hôm nay thật đúng là đúng dịp , nếu không phải là bọn họ nể mặt của anh , tôi cũng không biết làm thế nào để thu dọn cục diện này . "

Đường Minh Lục không khỏi bật cười , " cô bình thường chạy tin tức , cũng liều mạng như vậy ? "

" tin tức đời sống , bản thân nó so với phóng viên săn ảnh còn nguy hiểm nhiều hơn , cái này còn chưa tính đến chuyện điều tra ngầm đâu . "

" cô chẳng lẽ không có suy nghĩ thay đổi công việc khác ? " Đường Minh Lục dừng lại bước chân , " tôi có thể giới thiệu giúp cô . "

" không cần , " Chử Đồng nói từ đáy lòng , " tôi rất thích phần công việc này , thật đó . "

Người đàn ông ngắm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô , " nếu như phải cần tới sự hỗ trợ của tôi , đừng khách khí . "

Chử Đồng thấy anh một bộ dáng nghiêm túc , dứt khoát nói đùa , " vậy anh nói cho tôi nghe một chút , anh tính toán giới thiệu cho tôi công việc gì ? "

" cho cô một nhà hàng để cô quản lý , cô nếu bây giờ không muốn từ chức cũng được , tôi có thể để cho cô làm bán thời gian , trả lương cho cô . "

Chử Đồng là muốn từ chối ngay , nhưng lời đến khóe miệng , vẫn sống sờ sờ nuốt ngược trở vào , cô bị ba chữ ' bán thời gian ' hấp dẫn , bây giờ những chi phí khác nhau trên người chị cô đã làm cô thu không đủ chi , tiền lương mỗi tháng cũng không đủ , nếu quả thật có thể tìm một công việc khác cùng làm một lúc , vậy thì tốt nhất . " trong nhà hàng của các anh , tiền lương của người phục vụ bình thường là bao nhiêu ? "

"Đại khái mấy ngàn đi , bất quá tuyển chọn rất nghiêm khắc , mặt phải đẹp , mấu chốt vóc người cũng phải chuẩn , đối với thắt lưng cũng có quy định chính xác . "

Chử Đồng hướng trước mặt anh đứng ngay ngắn , " vậy anh xem tôi , được không ? "

Đường Minh Lục có chút giật mình liếc nhìn từ trên xuống dưới , " cô , làm phục vụ ? "

" đúng vậy , làm bán thời gian , buổi tối tôi có thể , cái loại việc tiếp tân đứng ở cửa đó tốt lắm , dĩ nhiên , là nếu như điều kiện của tôi có thể đạt quy định . Bưng trà rót nước cái loại đó tôi sợ không được , tôi làm việc không cẩn thận . "

Đường Minh Lục còn tưởng rằng cô là đang nói đùa , " cô xác định ? "

" dĩ nhiên xác định , tôi gần đây đỉnh đầu rất chặt , dù sao tan việc cũng không có gì làm . "

Đường Minh Lục vươn hai tay ra , " tôi xem một chút thắt lưng của cô có đủ tiêu chuẩn hay không . "

Chử Đồng lui về phía sau mấy bước , " đừng , tôi có thể nói cho anh biết số đo của tôi , không cần anh phải dùng tay đo . "

" được rồi , cô muốn lúc nào đi làm ? "

" lúc nào cũng được a , tối nay cũng được !" khuôn mặt nhỏ nhắn của Chử Đồng tràn ngập vui vẻ , cô cảm giác mình thật là tài giỏi , cái này cũng bị cô nghĩ ra cho được .

Sau khi chuyện trong thôn chuyện được xử lý xong , Chử Đồng là theo chân Đường Minh Lục cùng nhau trở về , anh đem Chử Đồng mang tới một nhà hàng lớn nhất Tây Thành, kích thước kia , khí thế kia , đơn giản là ép người không muốn cũng phải biết tới . Chử Đồng là do Đường Minh Lục tự mình mang tới , lại chỉ làm tiếp tân , quản lý mặc dù không hiểu nổi , nhưng tóm lại sẽ đặc biệt ưu ái .

Mặc dù công việc đơn giản , nhưng cũng phải cần chỉ dạy sơ qua trước khi làm , Chử Đồng tự nhiên cũng phối hợp . Đường Minh Lục nói với cô , nếu như làm không quen có thể trực tiếp tìm quản lý , bảo cô ta thu xếp cho những công việc khác , đặc quyền này của anh , dĩ nhiên sẽ không để cho cô ở ở trong bàn tay anh chịu khổ sở .

Đi làm ngày hôm nay , quản lý đưa cho cô một tờ thời gian biểu , ca trực của cô thời gian từ bảy giờ tối đến mười một giờ , bốn giờ , mỗi giờ được năm mươi khối .

Cái tiền lương này là hợp lý vô cùng , mặc dù Chử Đồng cảm thấy số tiền này đặc biệt dễ kiếm , nhưng người ta dù sao cũng là ông chủ cao cấp của chuỗi nhà hàng vương giả a , chẳng lẽ mở ra một giờ trả tiền lương mấy khối ?

Cô mặc sườn xám ôm sát thân đứng ở cửa , eo của cô vốn là nhỏ bé , mặc sườn xám là cực kỳ đẹp mắt , cô chân đạp giày cao gót đứng ở bên trong đại sảnh , ánh mắt nhìn về phía bên ngoài , từng chiếc xe sang trọng rối rít tràn vào , cô không khỏi giật mình một cái , nhớ tới trước kia từng nghe Giản Trì Hoài nói qua nơi này , anh sẽ không thường xuyên đến nơi này ăn uống đi ?

Chử Đồng tỉnh táo định thần , không phải buổi chiều đầu tiên đi làm là có thể đụng trúng chứ , vậy thì nhiều ngược lắm a !


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện