Tư Hôn Mật Ái - Bà Xã VIP

Quyển 2 - Chương 41 - Bị bệnh ' Hùng phong không chấn ', anh đã biết


trước sau

Tay Chử Đồng đang xuôi ở bên người chợt nắm chặt lại , đôi mắt nhìn chăm chú vào một màn ở trước mặt . Giản Trì Hoài ôm chầm lấy cô , " đi . "

Tên đàn ông vẫn còn đang khiêu khích , " chụp a , đem máy chụp hình của cô giơ lên . "

Giản Trì Hoài đối với sự xuất hiện bất ngờ của Chử Đồng , đã không còn cảm thấy kỳ quái , " còn không nhìn ra được sao ? Có người cố ý đưa em dẫn tới chỗ này , em vạch trần Thiên Khách Lai ra ánh sáng , Thiên Khách Lai cố ý trả thù , mà bây giờ , chuyện này lại kéo cả tôi vào cuộc , mục đích của bọn họ chính là muốn em tự mình tố cáo tôi !"

Chử Đồng cũng đã đoán được , đúng vậy , cô là phóng viên , đây là nghề nghiệp của cô , là nguyên tắc mà cho tới nay cô vẫn duy trì bắt buộc mình phải làm !Người đàn ông kia cười quỷ dị , khóe miệng chảy máu , đang chờ nhìn Chử Đồng lựa chọn . Mà Giản Trì Hoài , biết rõ cô từ trước đến nay đem công việc so với cái gì cũng là quan trọng nhất , ở trong thế giới của cô , nguyên tắc đồng nghĩa với nửa cái mạng của cô . " Cô như vậy coi là cái gì ? Do dự ? Có phải muốn đem hình tượng tôi bị người ta đánh , khen ngợi khắp nơi một phen hay không ? "

Chử Đồng khoé miệng căng thẳng , " Giản Trì Hoài , mau đem bọn họ thả ra , chúng ta không phải là cảnh sát , không thể lạm dụng tư hình . "

Giản Trì Hoài hướng những người kia nhìn , " thời điểm lái xe đụng người , đặc biệt thoải mái có phải không ? Thiếu chút nữa đem người đụng chết , cũng đặc biệt thoải mái đi ? Yên tâm , lát nữa tôi sẽ để cho các người nếm thử một chút loại tư vị này . " Người đàn ông bên cạnh đi tới trước mặt anh , Giản Trì Hoài dặn dò , " đem tay chân bọn họ trói lại ném vào trong xe , sắp xếp chiếc xe nữa , đụng xuống sông đi , cửa xe nhớ phải khoá lại . "

Chử Đồng khó tin nhìn Giản Trì Hoài một chút , " anh --"

Người đàn ông kia nghe vậy , cũng có kinh hoảng trong chốc lát , dù sao cũng không biết Giản Trì Hoài sẽ độc ác như vậy , hơn nữa nhìn bộ dáng của anh , không giống như là nói đùa . Hắn run rẩy đôi môi , ánh mắt nhìn chăm chú phóng thẳng về phía Chử Đồng , " cô là phóng viên mà , cô làm sao có thể cho phép chuyện như vậy phát sinh ? Cô không thấy có lỗi đối với lương tâm của mình sao ? "

Sắc mặt Chử Đồng trắng bệch , cô muốn tiến lên bước , Giản Trì Hoài thấy vậy , đưa tay ôm lấy cô , lôi kéo cô muốn đi , ánh mắt của người đàn ông kia giống như bàn chông ghim hướng cô . " Lời của anh ta cô cũng nghe thấy , sứ giả của chính nghĩa , hy vọng sau khi xảy ra chuyện gì đó , cô đừng cái gì cũng làm như không nhìn thấy, cái gì cũng làm như không nghe . "

Giản Trì Hoài thấy hai chân cô cứng đờ , không chịu bước đi , trong lòng nổi giận , " có đi hay không !"

" ha ha ha , " người đàn ông liên tục cười lạnh , " mau giúp tôi báo cảnh sát , có người muốn giết tôi . "

Chử Đồng nhìn chằm chằm trên gương mặt dữ tợn cùng vui vẻ của người đàn ông , cô tựa hồ xuất thần , cánh tay chế trụ cô của Giản Trì Hoài mới vừa dùng sức , liền nghe được cô thật vất vả mở miệng lên tiếng , " không , tôi không nhìn thấy . "

Mặt người đàn ông biểu lộ đóng băng trong nháy mắt , Giản Trì Hoài đang kéo tay của cô cũng không khỏi buông lỏng ra . Tên đàn ông kia một bộ dáng nhìn trân trối lắp ba lắp bắp , " cô nói cái gì ? "

" tôi cái gì cũng không nhìn thấy , cái gì cũng không nghe . " Chử Đồng nói xong xoay người đi ra ngoài . Người đàn ông phía sau nơi nào còn cười được , hắn gầm thét, kêu la điên cuồng , nhưng hết thảy Chử Đồng cũng không nghe được .

Nhanh chóng đi ra khỏi phòng , Chử Đồng bước ra bên ngoài nhìn bốn phía , chỉ sợ cảnh sát sẽ tới , cô đi tới chỗ cầm lái của xe mình , Giản Trì Hoài kéo cửa chỗ kế bên tài xế ra ngồi vào .

Hai người nhìn nhau , Chử Đồng cau mày , " anh sẽ không thật sự làm như vậy đi ? "

" làm như thế nào ? "

" đem người ta đụng xuống sông đi . "

" có lẽ , " Giản Trì Hoài đóng cửa xe lại , " còn xem tâm tình của tôi . "

" nếu thật sự xảy ra án mạng , em cũng không thể một mắt nhắm một mắt mở . " Chử Đồng phát động cơ xe , Giản Trì Hoài hướng cô nhìn , lại cầm máy chụp hình của cô lên , " hình đều ở bên trong này ? "

" anh xoá hết đi . "

Giản Trì Hoài chân mày nhẹ nâng , " câu này cũng không giống như là lời em nói ra . "

"Nhưng cái miệng này ở trên mặt của em , anh còn hoài nghi gì ? " Giản Trì Hoài tiến tới , đưa tay véo lên mặt của cô , Chử Đồng đem tay của anh đẩy ra , " em đang lái xe !"

" tôi bây giờ không dám tin tưởng , một thanh niên chân chính , một rường cột tổ quốc ......"

Chử Đồng hít sâu một cái , sau đó nghiêng đầu hung hăng trừng mắt anh , " Giản Trì Hoài , anh đủ rồi !"

Giản Trì Hoài cũng là dáng vẻ tâm tình cực kỳ tốt , anh dựa vào sau lưng ghế , nghịch máy chụp hình của Chử Đồng trong tay , " là có người gọi điện thoại bảo em tới phải không ? "

" ừ . " Chử Đồng buồn bực đáp lời , xe lái ra khỏi phố cổ, đến trên đường lớn , trong lòng Chử Đồng có mấy lời không nói không thoải mái , " Giản Trì Hoài , anh tốt xấu gì cũng là một giáo sư a , anh làm sao có thể làm như vậy đây ? Giống như băng đảng xã hội đen . "

" tôi hôm nay vốn là không ra mặt , nhưng chuyện tặng vòng hoa thật sự quá thất đức , tôi còn là xin nghỉ việc mới tới được . "

Chử Đồng càng nghe càng cảm thấy kỳ quái, không đúng trọng tâm , " anh nói anh , trước một giây còn là hình tượng cao quý vĩ đại , xoay người liền thành băng đảng , ai mà chịu nổi ? "

Người đàn ông đem máy chụp hình cất lại vào trong túi của Chử Đồng , " đây chẳng coi như là từ lúc em làm cái nghề phóng viên này cho tới nay , một lần duy nhất thiên về việc tư ? "

Sắc mặt Chử Đồng đổi một cái , anh thật là muốn đào bới việc này ra bắt cô phải đối mặt mà , " em nói , chuyện này em coi như là không nhìn thấy . "

Giản Trì Hoài vươn tay qua thả lên trên đùi Chử Đồng , sau đó vỗ vỗ , " tôi có thể lật đổ nguyên tắc của em , tôi rất vui vẻ . "

" Giản Trì Hoài , " Chử Đồng đem tay của anh gạt ra , " chuyện em vạch trần Thiên Khách Lai , em tự nhận mình không có làm sai , lại gặp phải bọn người ác ý mà trả thù , cái mạng nhỏ của em và anh thiếu chút nữa cũng xong . Cho nên , anh không làm tới mức xảy ra án mạng , vừa vừa phải phải , em miễn cưỡng cũng một mắt nhắm một mắt mở đi . "

" vậy em đã nghĩ tới hậu quả nếu vạch trần tôi ra ánh sáng chưa ? "

Chử Đồng nghiêm túc lái xe đi phía trước , " chưa nghĩ tới , nhưng em cũng coi là nắm được yếu điểm của anh rồi . "

Giản Trì Hoài cười cười , nghe được câu này , coi như là tâm tình vui sướng vô cùng . Lái về công ty chỗ làm của Chử Đồng , cô đem xe dừng hẳn ở ven đường , thấy Giản Trì Hoài không có động tĩnh , cô hướng anh nhìn một chút , " còn không xuống xe ? "

Giản Trì Hoài hướng ngoài cửa sổ chỉ chỉ , có chút không hiểu chuyện gì xảy ra , " em muốn đem tôi vứt ở chỗ này ? Có ý gì ? "

" em còn muốn đi phỏng vấn , nhiệm vụ hôm nay còn chưa hoàn thành . " Chử Đồng mắt nhìn thẳng chằm chằm vào anh , " anh có ý gì ? Chẳng lẽ muốn em chở anh về ? Anh trực tiếp gọi xe taxi được rồi . "

" nơi này gọi không được xe đâu . "

" ai nói ? " Chử Đồng nhìn về ngoài xe , vừa đúng một chiếc xe taxi ở ven đường đợi khách , cô hướng đầu vai Giản Trì Hoài đẩy ra , " đi a . "

" tôi từ trước tới giờ không ngồi xe taxi . "

Chử Đồng hướng trên tay lái vỗ xuống , " Giản Trì Hoài , em hôm nay đã hi sinh vì việc tư một lần , nhất định phải tìm bằng được tin tức có giá trị mới thôi . "

" tôi cho em . " Giản Trì Hoài nói .

Chử Đồng không khỏi thoáng giật mình , " cho em , cho em cái gì ? "

" trang đầu . " người đàn ông nói cụt ngủn . Chử Đồng nheo mắt , " anh cho em tin tức ? "

" ừh , chỉ cần một cú điện thoại của tôi , tư liệu của Dịch Lục Soát bên kia , tùy ý tiết lộ cho em một cái , tự em đi điều tra là được . "

Trong đôi mắt Chử Đồng toát ra ánh sáng , chỉ thiếu hoá thành hai ngôi sao , vừa rồi vẫn còn tự nhủ , không muốn không muốn , ngàn vạn lần không muốn vì một ít tư liệu mà khom lưng a , nhưng là lời của Giản Trì Hoài quá mê người , cô mím chặt cánh môi , ánh mắt chợt vụt sáng , " ví dụ như là ? "

" ví như , chứng cứ về luật sư bị cáo và nguyên cáo âm thầm qua lại ......"

" vụ án gì !"

Khoé miệng Giản Trì Hoài vén lên cười như có như không , " có muốn hay không ? "

Suy nghĩ ' không muốn không muốn' yếu đuối kia trong lòng của Chử Đồng lập tức bị đánh lên ngoài chín tầng mây , cô nhìn xuống điện thoại di động trong lòng bàn tay của Giản Trì Hoài , " muốn , em muốn biết vụ án nào . "

Giản Trì Hoài rất nhanh gọi điện thoại qua , trực tiếp dặn dò bên kia đem tài liệu gửi đến hộp mail của anh , cúp điện thoại không bao lâu sau , điện thoại di động đinh đông một tiếng , anh đem hộp mail mở ra , sau đó đưa màn ảnh tới trước mặt Chử Đồng .

Cô nhìn một cái , lại đem điện thoại di động nhận lấy , một hồi lâu sau mới trả lại vào trong tay Giản Trì Hoài , " mau , mau xuống xe . "

" có ý gì ? " tin tức cũng cho cô rồi , chẳng lẽ muốn qua sông rút cầu ?

" văn phòng luật sư Hưng Nguyên với anh không cùng đường , anh có thể gọi tài xế tới đón , em phải mau chóng chạy qua đó , nếu không bị người chiếm trước sẽ không hay . "

Giản Trì Hoài nhìn cô một bộ dáng gấp gáp , " tôi chính vì không muốn bị vứt ra giữa đường , mới đem tin tức đưa cho em . "

" vậy em đưa xe cho anh lái , em gọi xe ? " Chử Đồng ánh mắt vội vàng , hận không thể một phát lập tức đem Giản Trì Hoài đẩy xuống xe , người đàn ông cũng ý thức được , anh không nói hai lời mở cửa xe đi xuống , trong lòng anh thật tức giận , chẳng qua là mới vừa đem cửa xe đóng lại , đã nhìn thấy Chử Đồng đạp cần ga , xe vội vàng lao tới phía trước mà chạy , cũng rất nhanh biến mất trong mắt anh .

Giản Trì Hoài hướng chỗ cô vừa rời đi chỉ chỉ , chân mày nhíu đến dính lại vào nhau , anh đứng ở tại chỗ trong chốc lát , giữa hai lông mày đang vặn thành khối lại theo từng giây từng phút tản ra , cuối cùng bất đắc dĩ cười yếu ớt , lắc đầu một cái .

Đoàn Lại Hoằng bên kia , nếu chuyện của Chử Nguyệt Tình đã bị phát hiện , khi Chử Đồng hỏi đến tung tích của hắn lần nữa , anh cũng không cần thiết che giấu .

Chử Đồng lái xe , Chử Nguyệt Tình và Cố Thanh Hồi ngồi ở chỗ ngồi phía sau xe , dáng vẻ chị cô yên lặng , Chử Đồng cũng không sợ cô làm ầm ĩ , bởi vì có Cố Thanh Hồi ở đây , anh ta có thể kiềm chế được cô .

Chử Nguyệt Tình tò mò nhìn về ngoài cửa sổ

, " Đồng Đồng , chúng ta đi đâu a ? "

" đi gặp một người quen của chị . "

Đôi mắt Chử Nguyệt Tình lộ ra mê man , người quen của cô , trong trí nhớ đã có người như vậy sao ? Cô nghiêng lên nửa người trên , " Giản Trì Hoài ? "

" chị , đến nơi chị sẽ biết ngay . "

Lộ trình tựa hồ khá xa , Chử Nguyệt Tình dựa vào ghế ngồi liền buồn ngủ , cô khép lại mi mắt , rất nhanh tiến vào mộng đẹp . Chử Đồng xuyên thấu qua bên trong kính chiếu hậu nhìn về phía Cố Thanh Hồi , " bác sĩ Cố , anh xác định như vậy sẽ không xảy ra chuyện gì chứ ? "

" cô ấy nhất định phải trực tiếp đối mặt với chuyện trước kia mới được , nếu không cả đời sẽ sống trong thế giới tưởng tượng của mình mãi không ra được . "

Chử Đồng nghe được câu này , lòng dạ cũng liền cứng rắn lên , bánh xe đi theo con đường về phía trước , khoảng chừng hơn một giờ sau , lúc này mới đi tới nơi . Cố Thanh Hồi thấy Chử Nguyệt Tình còn ngủ , đưa tay khẽ đẩy bả vai của cô , " Nguyệt Tình , đến rồi . "

Chử Nguyệt Tình mơ màng mở mắt , Chử Đồng đã đi xuống , cô ngẩng đầu nhìn về trước mắt , đây là Đoàn Lại Hoằng tính toán muốn sống trốn chui trốn nhủi ? Cũng đúng , chỗ ở trước đây , hắn cũng không thể ở , còn là ở không nổi .

Cố Thanh Hồi đỡ Chử Nguyệt Tình xuống xe , cô tò mò nhìn lấm lét bốn phía , " đây là đâu a ? "

" vào xem một chút thì sẽ biết . " Cố Thanh Hồi đi theo sau lưng Chử Đồng , ba người men theo con đường nhỏ đi vào trong , tới trước một căn nhà , Chử Đồng đi tới gõ cửa . Gõ được mấy cái , bên trong mới có một giọng nói không nhanh không chậm truyền ra , " người nào a ? "

Chử Đồng theo bản năng quay đầu lại hướng Chử Nguyệt Tình xem một chút , lại thấy cô không có phản ứng chút nào .

Cửa lớn ngay sau đó được mở ra , Đoàn Lại Hoằng thấy người trước mặt , lập tức muốn đóng lại , Chử Đồng vội vàng vươn tay giữ lại cánh cửa , " Đoàn Lại Hoằng , tôi muốn cùng anh nói chuyện một chút . "

" tôi đã rời khỏi Tây Thành, cô còn muốn tôi như thế nào ? " Đoàn Lại Hoằng giơ cánh tay lên dùng sức , xuyên qua khe hở bên cánh cửa , Chử Đồng thấy hắn râu ria xồm xàm , tóc cũng là rất lâu không có cắt tỉa qua , đã che xuống hai tai , " Đoàn Lại Hoằng , tôi hôm nay mang một người tới đây cho anh gặp mặt . "

" người nào ? "

" anh mở cửa ra , xem một chút , người phía sau tôi anh còn nhớ không ? "

Toàn thân Đoàn Lại Hoằng hiện đầy đề phòng , chỉ sợ lại bị người của nhà họ Chử đuổi tới đây chém một dao , tầm mắt hắn cẩn thận nhìn ra ngoài , xuyên qua gò má của Chử Đồng , rơi thẳng hướng phía sau cô . Chỗ đó có một người đàn ông đang đứng , hắn không quen biết , bên cạnh người đàn ông ......

Đoàn Lại Hoằng chợt trợn to đôi mắt , sức lực trong tay buông ra , Chử Đồng không tốn sức chút nào đem cửa đẩy về phía trước , sau đó hướng đến cô gái sau lưng , " chị , chị tới đây . "

Chử Nguyệt Tình tiến lên phía trước dò xét mấy bước , thấy bộ dáng này của Đoàn Lại Hoằng , lôi thôi lếch thếch , cô không khỏi cau mày , " đây là người nào a ? Chị không quen biết . "

" Tình Tình ? " Đoàn Lại Hoằng ngược lại , một phát liền nhận ra cô , thần sắc hắn kích động đi ra khỏi nhà , " Tình Tình , thật sự là em ? Thế nào lại là em ? "

Chử Nguyệt Tình đứng ở bên cạnh Cố Thanh Hồi , không chịu đi qua , ánh mắt Đoàn Lại Hoằng tràn đầy thân ảnh của cô , ngay cả mí mắt cũng không chịu chớp một cái , " Tình Tình , em tốt nhất nhìn anh một chút , là anh a . "

Chử Nguyệt Tình vươn tay kéo lại ống tay áo của Cố Thanh Hồi , " đây chính là người mà mọi người muốn dẫn tôi đi gặp sao ? "

" chị , " Chử Đồng trở lại bên người cô , " đây là người cùng chị đi xem biểu diễn ca nhạc , cùng chị ở phòng ăn trường học ăn cơm , chính là anh ta a , anh ta là Đoàn Lại Hoằng , là người yêu trước kia của chị . "

" chị không tin !" Chử Nguyệt Tình sau khi nghe xong , cũng mất khống chế thét chói tai , " không thể nào , chị đối với anh ta một chút ấn tượng cũng không có . "

" chị , " Chử Đồng thấy cô muốn trốn tránh , vội vàng nắm hai vai của cô , " chị còn nhớ rõ không ? Chị nói chị chỉ nhớ Giản Trì Hoài trồng hoa tường vi cho chị , Giản Trì Hoài đọc chuyện cổ tích cho chị nghe . Nhưng chị lại quên mất , cũng là bởi vì ở trong hôn lễ của Đoàn Lại Hoằng , chị trốn ra ngoài , sau khi tận mắt chứng kiến hắn kết hôn với người khác , chị mới phải tự sát , mới phải điên mất , mới phải lựa chọn hoàn toàn quên đi người này . Nhưng những ký ức đẹp đẽ trước kia của chị vẫn còn in trong đầu , cho nên chị liền muốn tìm một người nào đó để áp đặt những kỷ niệm tốt đẹp kia lên , vừa khéo vào lúc này , Giản Trì Hoài xuất hiện . "

" sẽ không , rõ ràng là cùng một người a , tại sao lại xuất hiện ra một Đoàn Lại Hoằng đây ? "

Đoàn Lại Hoằng nghe được câu này , trong lòng bi thương vô cùng , hắn bước nhanh hướng đi phía Chử Nguyệt Tình , Cố Thanh Hồi thấy vậy , theo bản năng che chắn ở trước người Chử Nguyệt Tình , thân hình anh cao lớn , ánh mắt lạnh lùng , tầm mắt mang theo một loại vị thế bức người đến thiêu cháy . Đoàn Lại Hoằng không dám đến gần thêm nữa , chẳng qua là đè ép âm điệu nói chuyện với Chử Nguyệt Tình , " Tình Tình , em cố gắng nhớ lại thật kỹ . " hắn sửa lại một chút mái tóc dài , " chúng ta đã từng yêu nhau như vậy , anh không tin em sẽ đem anh quên hoàn toàn . "

Chử Nguyệt Tình nhẹ nâng đầu lên , ánh mắt của hai người chạm nhau , Đoàn Lại Hoằng rơi nước mắt , " Tình Tình , còn nhớ rõ thời điểm chúng ta ở trường học không ? Đúng vậy , trước đây anh có thật có lỗi với em , nhưng anh cho tới bây giờ không có nói qua là anh không yêu em , anh là muốn chờ em sau khi xuất viện , chúng ta thật tốt sống với nhau cả đời , anh sẽ luôn luôn chăm sóc cho em ...... nhưng là không nghĩ tới , bọn họ nói em qua đời , anh thương tâm muốn chết , anh cũng hối hận , không biết cuộc sống sau này nên làm sao mà tiếp tục sống nữa . "

Đoàn Lại Hoằng khàn cả giọng , Chử Nguyệt Tình cũng không có chút nào phản ứng , cô chẳng qua là bày ra một vẻ mặt mờ mịt , Chử Đồng khẽ thở dài , đứng ở bên người Chử Nguyệt Tình , " chị , chị không cố gắng , là bởi vì chị không muốn nhớ lại , cũng tốt , chị chỉ cần biết Giản Trì Hoài không phải Đoàn Lại Hoằng là tốt rồi . "

" Tình Tình , " Đoàn Lại Hoằng thấy cô , tự nhiên mất khống chế nổi dậy , hắn lướt qua Cố Thanh Hồi tiến lên , bắt lại cánh tay của Chử Nguyệt Tình , " em làm sao có thể sẽ quên mất anh đây ? Em đã từng yêu anh như vậy ......"

Cố Thanh Hồi bắt lại cổ tay của hắn , đem hắn đẩy ra , Chử Nguyệt Tình lắc đầu lui về phía sau , biểu lộ lạnh lùng , " chị mới không quen biết người này , không quen biết . " Sau khi nói xong , cô xoay người bỏ chạy , Cố Thanh Hồi hướng Chử Đồng liếc nhìn , sau đó đuổi theo .

Đoàn Lại Hoằng cũng muốn đuổi theo , Chử Đồng lại trước một bước ngăn chặn đường đi của hắn , " Đoàn Lại Hoằng , anh cũng nhìn thấy , chị tôi đã nhận không ra anh , có thể tưởng tượng được anh gây tổn thương bao nhiêu đối với chị ấy . Năm đó , anh lừa gạt chị ấy mất một quả thận , sau đó , lại làm hại chị ấy phải tự sát , thiếu chút nữa không cứu kịp . Tôi chỉ vì không muốn thấy chị tôi sống mãi trong thế giới khép kín , cho nên mới đưa chị ấy tới gặp anh , chẳng qua là từ nay về sau , hy vọng anh đừng quấy rầy cuộc sống của chị ấy . "

" nhưng tôi vẫn còn yêu cô ấy , đời này , tôi chỉ yêu một người phụ nữ duy nhất là cô ấy . "

" yêu ? " Chử Đồng không khỏi giương cao âm điệu , sau đó bật cười , " Đoàn Lại Hoằng , anh làm người như vậy còn xứng nói yêu sao ? "

" tôi có thể chăm sóc cô ấy , tôi tự mình làm lụng , tôi nuôi cô ấy !"

Chử Đồng không chút lưu tình cắt đứt lời của hắn , " nằm mơ đi , anh thấy người đi theo bên cạnh chị tôi không ? Đó là bạn trai của chị ấy , bàn về gia đình, bàn về nhân cách , điểm nào không bỏ xa anh mười con tám con phố ? Làm người phải tự biết rõ bản thân mình ở đâu . "

Đoàn Lại Hoằng tái nhợt nghiêm mặt , Chử Đồng nghiêng đầu rời đi , trở lại trước xe , thấy Chử Nguyệt Tình đứng ở ven đường , Cố Thanh Hồi đang vỗ bả vai của cô an ủi , Chử Đồng đi tới phía sau bọn họ , " chị . "

Chử Nguyệt Tình nghiêng đầu qua chỗ khác , đôi mắt đỏ bừng , trên vẻ mặt rất là thống khổ , " Đồng Đồng , chị giống như thật sự nhớ lại mọi chuyện , Giản Trì Hoài là sau đó chị mới quen , mà tất cả tình yêu trước kia của chị , là ột người khác . "

" chị , tình yêu của chị cho ai không quan trọng , quan trọng nhất chính là người đó không xứng với nó , chị cũng thấy anh ta bây giờ nghèo khổ vất vả biết bao nhiêu , đó là báo ứng của anh ta . "

Cố Thanh Hồi ôm đầu vai cô đứng dậy , " đi , chúng ta ngồi vào xe đi . "

Mọi người trở về bên trong xe , Chử Nguyệt Tình hướng ngoài cửa sổ liếc nhìn , tâm tình của cô phức tạp vô cùng , đôi môi mím thành một đường thẳng tắp , Chử Đồng phát động cơ xe rời đi , Chử Nguyệt Tình cảm giác mình vô cùng mệt mỏi , cô tựa đầu dựa vào hướng bả vai của Cố Thanh Hồi , " bác sĩ Cố , anh nói tôi có phải thật sự là nhận lầm người hay không ? "

" ừ , cô kể rất nhiều chuyện với tôi , tôi cũng nhớ giúp cô , Nguyệt Tình , Giản Trì Hoài không thể nào là người mà cô yêu thương sâu đậm trong lòng . "

" chẳng lẽ ...... là người mới vừa rồi đã gặp ? "

Hai tay Chử Đồng nắm chặt tay lái , " chị , anh ta đã từng , nhưng bây giờ khẳng định không phải . "

Chử Nguyệt Tình hai tay ôm mặt , dáng vẻ thống khổ vạn phần , " suốt ngày chị rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì ? "

" chị , chị đừng như vậy , chị không có bệnh , chỉ là suy nghĩ mọi chuyện quá nhiều , quá nhiều nên bị rối loạn mà thôi . "

" đúng vậy , " Cố Thanh Hồi xoay ngón tay lại vuốt ve trên đầu vai Chử Nguyệt Tình , cố sức muốn trấn an tâm tình của cô , " Nguyệt Tình , tôi sẽ giúp cô , để cho cô đem những chuyện hỗn loạn kia thấu hiểu thật rõ ràng . "

Chử Nguyệt Tình lau nước mắt , gật đầu một cái , " tôi chỉ biết là người đàn ông mới vừa rồi kia , tôi khẳng định không yêu anh ta , một chút xíu cũng không yêu . "

Nghe nói như thế , thần sắc của Chử Đồng và Cố Thanh Hồi đều là dáng vẻ buông lỏng , bọn họ vội vàng chạy về Tây Thành , về đến nhà , Chử Nguyệt Tình buồn bực không nói chuyện , một mình ra ban công chăm sóc những thứ hoa cỏ của cô . Chử Đồng đi theo phía sau cô , thấy Chử Nguyệt Tình cứ tưới nước cho hoa mãi , Chử Đồng đè lại cổ tay của cô , " chị , chị sẽ làm bọn chúng chết đuối mất . "

Chử Nguyệt Tình đặt bình tưới xuống , ngồi ở trước những chậu hoa kia , hai tay cô ôm đầu gối , một hồi lâu sau , thấy sự chờ mong của Chử Đồng, lúc cô đứng dậy mới mở miệng hỏi , " Đồng Đồng , Giản Trì Hoài làm những chuyện kia cho chị , đều là bởi vì em có đúng không ? "

Chử Đồng im lặng , không biết nên trả lời như thế nào , đôi mắt Chử Nguyệt Tình nhìn về phía cô , trong con ngươi tựa hồ tĩnh lặng không ít , " chị biết , nhiều người khuyên chị như vậy , chị đều không nghe , chẳng bằng là tự mình suy nghĩ hiểu rõ mới được a . Anh ấy nếu quả thật là yêu chị , sẽ không giam cầm chị , cũng sẽ không đem quần áo mà em gái anh ấy đã mặc đưa cho chị , chị đem chuyện này suy nghĩ quá đơn giản rồi . "

" chị, toàn bộ trong sự kiện này , chị là người vô tội nhất , thật xin lỗi . "

Chử Nguyệt Tình hướng cô nhìn , " bỏ đi . Sau này chị sẽ phối hợp với bác sĩ Cố nhiều hơn , chị muốn làm một người bình thường . "

Chử Đồng nghe vậy , trong lòng không tránh được vui mừng . Cô cũng không khỏi không khâm phục tầm quan trọng của bác sĩ tâm lý , cô đang tưởng tượng đến ngày Chử Nguyệt Tình trở về cuộc sống bình thường , thật tốt a ?

Hôm sau .

Chử Đồng đeo túi xách ra cửa , xe mới vừa lái ra khỏi tiểu khu , liền thấy xe của Giản Trì Hoài dừng ở cửa . Chử Đồng thả chậm tốc độ xe , thấy tài xế của Giản Trì Hoài bước xuống , cô ngừng xe , hạ cửa sổ xe xuống , " anh thế nào lại ở nơi này ? "

" Thiếu phu nhân , ngài thấy Giản tiên sinh không ? "

" không có a , " Chử Đồng không khỏi cảm thấy kỳ quái , " anh không phải là vẫn luôn đi theo anh ấy sao ? "

" tôi hôm nay đi Bán đảo hào môn đón ngài ấy , nhưng không thấy bóng dáng của ngài ấy đâu cả , điện thoại cũng không bắt , ngài ấy cho tới bây giờ chưa từng như vậy . "

Chử Đồng hơi nhíu chân mày lên , " có thể tự mình đi trường học hay không ? "

" không thể nào a , " tài xế tựa hồ vừa nghe xong câu này bỗng nhiên tỉnh ra , có chút dáng vẻ như chợt hiểu ra điều gì đó, " ngài ấy có khi nào đi bệnh viện hay không ? "

" anh ấy đi bệnh viện làm cái gì ? " Chử Đồng hỏi ngược lại .

" ngày hôm qua , Giản tiên sinh nói là nhận được điện thoại của bệnh viện gọi tới , cũng không biết là trước đó có phải đi làm cái kiểm tra gì hay không , là tôi lái xe đưa ngài ấy đi , lúc trở lại , tâm tình của ngày ấy đặc biệt không tốt , hơn nữa nói chuyện cũng rất kỳ quái . "

Trong lòng Chử Đồng chợt rơi lộp bộp , " anh ấy nói cái gì ? "

" nói chuyện gì khác cũng may , ngài ấy chính là hỏi tôi , trong nhà con cái bao lớn , có con có phải rất vui vẻ hay không ? Đứa trẻ khi còn bé có phải đặc biệt khó chơi cùng hay không . "

Tay Chử Đồng đang cầm tay lái đột nhiên run lên , xem ra bệnh của anh , anh đã biết .


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện