Khoé miệng Chử Đồng khẽ co lại , hoàn toàn không nghĩ tới Giản Trì Hoài sẽ hỏi ra một câu như vậy , cô cúi thấp đầu không nói , cảm thấy thật là mất thể diện .
Trưởng khoa ngược lại cũng hết sức chân thành nghiêm túc trả lời vấn đề này , " việc này , thật sự thì cũng không phụ thuộc nhiều vào số lần quan hệ , nếu muốn chính xác , hai người có thể dùng que thử kiểm tra kỳ rụng trứng . "
" tóm lại một câu , bản thân chúng tôi không có vấn đề gì phải không ? "
" ừ . "
Giản Trì Hoài gật đầu một cái , khẽ đẩy bả vai Chử Đồng , " đi . "
Cô không kịp chờ đợi liền chạy theo Giản Trì Hoài đi ra ngoài , hai người ra khỏi bệnh viện , Chử Đồng đứng trước mặt Giản Trì Hoài , " bác sĩ đã nói hết rồi , thân thể chúng ta khỏe mạnh không có vấn đề gì , lần này đã vừa ý chưa ? "
Giản Trì Hoài không nói nhiều , cắm đầu đi thẳng tới chỗ chiếc xe của mình , Chử Đồng ngồi vào trong xe , tầm mắt cô rơi về phía kính chiếu hậu , nhìn thấy bệnh viện đang từ từ thu nhỏ lại trong mắt , Chử Đồng nhìn đồng hồ , " quay về công ty nhé ? Em còn cả đống công việc đấy . "
Một câu hỏi nói ra , lại đợi thật lâu không thấy Giản Trì Hoài đáp lại , Chử Đồng nghiêng mặt sang một bên nhìn anh , thấy bộ dáng của Giản Trì Hoài như đang yên lặng suy ngẫm , một tay anh chống cằm , cửa sổ xe cũng hoàn toàn mở rộng ra , cô tiến tới gọi anh một tiếng , " này , nghe thấy lời em nói không ? "
Ánh mắt Giản Trì Hoài hướng về phía cô liếc một cái , sau đó quay lại nhìn chăm chú về phía xa xa , Chử Đồng nhìn nhìn , đây không phải là biểu lộ rõ ràng không thèm để ý tới người khác sao ? " Giản Trì Hoài , em cũng đã nghe lời cùng anh đi đến bệnh viện , anh không có lý do gì để không thèm ngó tới em ? "
" anh đưa em trở về công ty , im lặng một chút đi . " anh bây giờ một câu nói cũng không muốn phí phạm .
Chử Đồng thắt dây an toàn xong , cô lấy điện thoại di động từ trong túi xách ra , sau đó gọi điện thoại để giao phó công việc , Giản Trì Hoài nghe được mấy câu , lỗ tai dường như cũng muốn đóng thành kén , anh ấn mở nhạc bên trong xe lên , ngón tay đè xuống một cái nút không buông , âm lượng thẳng tắp tăng vọt lên , cuối cùng hoàn toàn át hẳn đi giọng nói của Chử Đồng . " alo , mình nói cậu có nghe thấy không ? Đúng vậy , chính là phỏng vấn chuyện đó ...... Alo ! "
Chử Đồng nghiêng đầu nhìn anh , " em đang gọi điện thoại đấy . "
Giản Trì Hoài mắt nhìn thẳng về phía trước , đường nét góc cạnh gò má nghiêm nghị lạnh lẽo tựa như một kiệt tác được điêu khắc ra từ tảng băng , Chử Đồng vươn tay tắt nhạc đi , " khó chịu cái gì . "
Người đàn ông lái xe chạy thẳng đến trước cửa Dịch Lục Soát , sau khi dừng lại hẳn thì quay mặt ra ngoài cửa sổ , Chử Đồng đẩy cửa xe ra bước xuống , vừa khéo mấy đồng nghiệp quen biết đi ngang qua , cũng đều biết mối quan hệ giữa Chử Đồng và Giản Trì Hoài , bọn họ nhiệt tình chào hỏi , " ông chủ , bà chủ ! "
Chử Đồng ngượng ngùng mỉm cười , quay đầu lại nhìn Giản Trì Hoài , người đàn ông lại đảo tay lái , một câu cũng không thèm nói cứ như vậy mà kiêu ngạo quay cái đuôi xe lại rời đi . Chử Đồng há hốc mồm , chỉ có thể chỉ chỉ về phía chỗ Giản Trì Hoài đã rời đi , mắt nhìn mấy đồng nghiệp kia , " anh ấy đang bận . "
Xem ra tên Giản Trì Hoài này thật sự là bị kích động không nhẹ đâu .
Tan việc , Chử Đồng ghé thăm chỗ ở của Chử Nguyệt Tình , trong tay cô xách từng bao lớn bao nhỏ , đi tới cổng ngôi biệt thự , Chử Đồng ấn vang chuông cửa , nhưng ấn cả nửa ngày vẫn không thấy có người ra mở cửa . Cô chỉ có thể gọi điện thoại cho chị của mình , Chử Nguyệt Tình bước xuống lầu , thấy người giúp việc đang ở trong phòng ăn , mà tiếng chuông cửa rõ ràng đang truyền tới , trừ khi tai của bà ta bị điếc . Chử Nguyệt Tình nhìn hướng ra phía ngoài . " dì ơi , tại sao không mở cửa ? "
Người giúp việc kia đang quay lưng về phía Chử Nguyệt Tình , ban đầu cũng không biết là cô đã xuống , nghe thấy tiếng hỏi chuyện , bà giật mình , vội vàng quay người lại , " Thiếu , Thiếu phu nhân . "
" em gái của tôi tới , có phải dì không nghe thấy tiếng chuông cửa hay không . "
Người giúp việc hiểu rõ , nếu như bà chối rằng không nghe thấy , câu này cũng quá giả tạo đi , vẻ mặt bà lúng túng , " dạ không phải . "
" vậy thì vì cái gì ? "
" là ý của Cố tiên sinh . "
" cái gì ? " Chử Nguyệt Tình không che giấu được giật mình trên mặt , " Thanh Hồi nói với bà như thế nào ? "
" Cố tiên sinh nói Thiếu phu nhân ngài mới mang thai , ba tháng đầu cần phải tĩnh dưỡng , ngài ấy nói rằng dù biết tình cảm của hai chị em ngài rất thân thiết , nhưng không hy vọng Chử tiểu thư tới đây quấy rầy nhiều , dặn tôi để ý ngăn lại , Cố tiên sinh đây cũng là vì sức khoẻ của ngài . " người giúp việc nơm nớp lo sợ nói xong , sau đó nhìn hướng ra phía ngoài , " Chử tiểu thư vẫn còn đang ở bên ngoài , ngài không tiện đi lại nhiều , để tôi ra mở cửa . "
Người giúp việc bước nhanh ra cổng biệt thự , Chử Đồng hướng vào trong liếc nhìn , người giúp việc vội vàng cười giả lả rồi nói , " Chử tiểu thư , thật ngại quá , thật ngại quá , tôi đang làm việc ở bên trong , đi ra chậm . "
" không sao . " Chử Đồng xách túi đang đặt ở dưới đất lên bước vào trong . Cô tới đây cũng không có chuyện gì quan trọng , chỉ là mang tới một ít thức ăn cho Chử Nguyệt Tình , hai chị em trò chuyện được mấy câu , Chử Đồng liền đi về .
Lúc Cố Thanh Hồi trở về , thấy trên bàn trà để một đống túi , " ai đã tới vậy ? "
Người giúp việc cảm thấy bị kẹp ở giữa , thật khó khăn mới nói thành lời , " là Chử tiểu thư . "
Lúc Chử Nguyệt Tình ở trong phòng đã nhìn thấy Cố Thanh Hồi trở về , cô lúc này đang bước xuống lầu , nghe được cuộc trò chuyện của hai người , cô dừng lại bước chân , " là em bảo Đồng Đồng tới đây . "
Cố Thanh Hồi tiến lên đón cô , " hôm nay có ngoan ngoãn ngủ trưa không ? "
" dạ có , " Chử Nguyệt Tình vươn tay ra đặt vào trong lòng bàn tay anh , " Thanh Hồi , có phải anh không thích Đồng Đồng không ? "
" tại sao lại nói như vậy ? "
Người giúp việc đã quay vào làm việc trong phòng bếp , Chử Nguyệt Tình cũng không muốn nhắc tới nguyên văn lời nói của bà , " Đồng Đồng nhấn chuông cửa cả nửa ngày , dì cũng không mở cửa cho nó , lúc ấy em đang ở trong phòng , biết rõ dì không thể nào không nghe thấy . "
Cố Thanh Hồi đỡ cô ngồi xuống ghế sa lon , " tại sao anh lại có thể không thích em ấy được , chẳng qua là thân thể em yếu ớt , đứa con đầu lòng của chúng ta anh coi như bảo bối quý giá , anh muốn em yên tĩnh dưỡng thai . "
" thân thể của em không có vấn đề gì đâu , " Chử Nguyệt Tình vỗ nhẹ lên mu bàn tay Cố Thanh Hồi , " anh đừng quá lo lắng cho em . "
Cố Thanh Hồi cười cười , Chử Nguyệt Tình cũng cảm thấy bản thân nghĩ quá nhiều rồi , bọn họ đều là lần đầu tiên làm cha mẹ , Cố Thanh Hồi suy tính thận trọng như thế , Chử Nguyệt Tình cũng có thể hiểu được . Ăn xong cơm tối , hai người định đi lên lầu , Chử Nguyệt Tình đi được hai bước , chợt cảm thấy không thoải mái , " a , Thanh Hồi ......"
" sao vậy ? " Cố Thanh Hồi khẩn trương nắm chặt lấy bàn tay cô , " chỗ nào không thoải mái ? "
" bụng có chút đau . "
Cố Thanh Hồi vừa nghe xong , bị dọa sợ đến sắc mặt trắng bệch , không nói hai lời liền ẵm cô đi ra ngoài , anh lái xe cũng không dám chạy quá nhanh , đi thẳng tới bệnh viện chăm sóc bà mẹ và trẻ em tư nhân danh tiếng nhất ở Tây Thành . Sau khi làm một loạt kiểm tra , kết quả là Chử Nguyệt Tình thể chất vốn đã suy yếu , mang thai đứa bé này lại thêm phần suy nhược , hiện tại đã có dấu hiệu sảy thai , nhất định phải nằm viện để giữ thai ngay từ bây giờ . Chử Nguyệt Tình khẩn trương ôm chặt bụng của mình , " hôm qua tôi mới làm kiểm tra xong , còn nói là không sao mà . "
" tình trạng thân thể của cô so với người khác không giống nhau , bản thân một khi đã mang thai sẽ rình rập đầy những nguy hiểm không thể lường trước được , nhưng cô yên tâm đi , cô cứ an ổn ở đây mà dưỡng thai ......"
Chử Nguyệt Tình vừa nghe xong , trong lòng có chút sốt ruột , " tôi không thể ở nhà dưỡng được sao ? "
" cô cần phải nằm viện , bên này chúng tôi có thiết bị dụng dụ y tế tốt nhất để xử lý mọi tình huống , vì đứa bé , người mẹ phải cố gắng chịu đựng vậy . "
Cố Thanh Hồi nắm lấy tay của cô , " hoàn cảnh ở đây không tệ , có phòng riêng, có TV , anh sẽ ở đây với em . "
Chử Nguyệt Tình ngược lại không phải vì lo sợ bị buồn chán , cô muốn nói lại thôi , nhưng cuối cùng vẫn hỏi ra lời , " chi phí nhập viện , có phải rất đắt hay không ? "
Bệnh viện này là của tư nhân , nghe nói khu nội trú là dựa theo tiêu chuẩn của khách sạn năm sao , Cố Thanh Hồi vươn tay ra đặt lên đầu vai cô , " Nguyệt Tình , những chuyện này em không cần phải quan tâm , em chỉ cần tĩnh dưỡng thật tốt , an toàn mà sinh con của chúng ta ra được là tốt rồi . "
Cố Thanh Hồi lập tức đi làm thủ tục nhập viện cho Chử Nguyệt Tình , bác sĩ gọi riêng anh ra ngoài hành lang đi dạo trò chuyện một lát , " ngài xem , dùng thuốc men loại nào ? "
" dĩ nhiên là phải tốt nhất , quan trọng nhất là không có tác dụng phụ . "
Bác sĩ gật đầu , " đây cũng chính là đề nghị tôi muốn nói với ngài , dù sao tình trạng thân thể của phu nhân cũng không tốt . "
Cố Thanh Hồi liếc nhìn tờ hóa đơn trong tay , anh đã ứng trước mười vạn , tiếp theo là chi phí giữ thai và sinh nở của Chử Nguyệt Tình , cộng thêm thời gian ở cữ, chăm sóc nuôi dưỡng em bé đều sẽ là một khoản không nhỏ . Cố Thanh Hồi không cho phép bảo bối của anh sau này sẽ thiếu thốn giống như anh , anh nhất định sẽ cho con của anh một môi trường tốt nhất, giáo dục tốt nhất . Nhưng mà , những chuyện này đều cần phải có tài chính vững mạnh hỗ trợ .
Chử Đồng về đến nhà , Giản Trì Hoài đã ăn xong cơm tối , cô tùy tiện ăn vài miếng qua loa rồi đi lên lầu , điện thoại di động vang lên âm báo tin nhắn , Chử Đồng mở ra xem , là người trung gian trước đây đã liên lạc có tin mới . Tinh thần cô chấn động , ngón tay ngay lập tức chạm vào mấy ký tự , " có phải tìm được thận thích hợp không ? "
Bên kia , một hàng chữ rất nhanh đáp lại , " việc tìm thận thích hợp không phải là vấn đề , chúng tôi đang thăm dò liên lạc khắp nơi , chỉ là gần đây bị theo dõi rất chặt , vì thế về mặt giá cả cần phải tăng lên . "
" tiền không thành vấn đề , chỉ cần cứu được mạng của con gái tôi , bao nhiêu tiền tôi cũng tình nguyện bỏ ra . " Chử Đồng gõ lên từng câu từng chữ .
" giữ liên lạc , một khi xác định được thận thích hợp , sẽ lập tức thông báo cho ngài . "
Chử Đồng trả lời lại một chữ , " được . "
Giản Trì Hoài từ bên ngoài ban công đi vào , Chử Đồng cũng không chắc chắn được anh đã trở lại bình thường hay chưa , cô không bước tiến lên phía trước , chỉ vén chăn lên rồi
Giản Trì Hoài cũng lên giường theo , hai người đều dựa lưng vào đầu giường bọc da thật , Chử Đồng cầm điện thoại di động quét lên quét xuống tra tài liệu , còn Giản Trì Hoài thì cầm quyển sách lật tới lật lui , hai người yên lặng không nói , một hồi lâu sau , Giản Trì Hoài chợt đem cuốn sách ném lên tủ đầu giường , anh nhấc chăn lên sau đó lật người một cái áp lên người Chử Đồng .
" Giản Trì Hoài , bác sĩ đã nói , mang thai không liên quan đến số lần , lại nói muốn tinh nhiều tinh khoẻ , anh làm như vậy sẽ giảm sút tỷ lệ chất lượng . "
Hai tay người đàn ông vén áo của cô lên , " lần này không liên quan gì đến chuyện con cái , chỉ đơn giản là nhu cầu sinh lý của anh . "
Chử Đồng đè bàn tay anh lại , " vẫn còn bực bội có phải không ? "
Giản Trì Hoài nhìn hướng cô , " giờ mới biết ? "
" anh nghĩ em bị mù sao ? " Chử Đồng gạt tay của anh ra , sau đó hai tay giữ chặt vạt áo , " chuyện như vậy , ai cũng không sai , có đúng không ? "
Tầm mắt người đàn ông ngắm thật sâu vào trong con ngươi của Chử Đồng , hai tay anh nâng lên áp vào mặt của cô , " trong bất cứ chuyện gì , anh cũng thói quen duy trì cảm giác vượt trội hơn so với người khác , chuyện này đương nhiên không phải là lỗi của người nào cả , nhưng anh cuối cùng vẫn không thể gạt đi được cái ý nghĩ này ? "
" anh cái tên đầu bò này , cứ đòi chui vào trong sừng nhọn chui thành như vậy ? " ( cứng đầu, chỉ thích để ý chuyện vụn vặt )
" em cho anh chui một cái , anh sẽ không nghĩ tới nữa . "
Chử Đồng vỗ mạnh lên ngực của anh , " anh có thể đứng đắn một chút được không ? "
Giản Trì Hoài rũ đầu xuống , dùng đầu mũi cọ cọ lên chóp mũi Chử Đồng , động tác thân mật vô cùng , " hẳn nên khen ngợi sự ăn ý của em đối với anh một chút , những suy nghĩ đó của anh , em trái lại hiểu rất mau . "
" anh nói anh xem , so đo với người ta làm cái gì, chỉ là may mắn thôi mà , ai cũng không rảnh đi lấy chuyện này ra để đánh giá anh đâu , đúng không ? " Chử Đồng an ủi anh , " lại nói về mặt năng lực của anh , không phải đã có em chứng minh cho anh rồi sao ? "
Giản Trì Hoài nghe được câu này , chân mày không khỏi nâng lên , anh cười cười cắn vào bả vai Chử Đồng , " quên chuyện canh trứng đi , chúng ta sẽ làm theo cách của chúng ta , cách một ngày làm một ngày , anh cũng không tin là xác suất sẽ không lớn hơn . "
" hả ? " Chử Đồng kêu lên . " vậy cũng không thể coi là phiền phức nhỏ đâu , cái tần suất này thật sự là muốn gây chết người ! "
" anh có chừng mực , vừa khéo không chết em được . "
Chử Đồng bắt chước động tác ban nãy của anh , cắn vào bả vai anh một cái , " muốn nói chuyện đàng hoàng với anh cũng không được . "
Ngón tay người đàn ông rơi vào thắt lưng cô , đầu ngón tay nhẹ cù , Chử Đồng cười lên khanh khách , " đừng , em sợ nhột . " anh chọc cô được mấy cái , cô liền giãy giụa cầu xin tha thứ , " đừng mà , buông tay , được rồi , em không nói , không nói ......"
Hai tay Giản Trì Hoài đổi thành vòng chặt hông của cô , hai tay Chử Đồng choàng lên cổ anh , " Giản Trì Hoài , nhân dịp lúc con còn chưa tới , chúng ta hãy hưởng thụ thế giới của hai người cho thật đã đi , em còn chưa tận hưởng đủ đâu . Nếu sau này sinh được một bé gái , mang đến người yêu kiếp trước của anh , anh còn phải không ngừng suy tính xem làm thế nào để lạnh nhạt với em đây . "
" sẽ không , " người đàn ông ngược lại nói rất nghiêm túc , " người yêu kiếp trước và bà xã kiếp này đều là em , không ai có thể tới tranh sủng của em được đâu . "
Chử Đồng hé miệng mỉm cười , " ai muốn tranh sủng với em , em liền đánh nó , con trai hay con gái cũng đều không được . "
" giáo dục bằng đòn roi không ổn , anh không cho phép . " Giản Trì Hoài trả lời cô .
Chử Đồng rất thích nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc này của anh , cô cố ý trêu chọc anh , " em càng muốn đánh , không nghe lời sẽ hung hăng cầm thước kẻ quất nó , đặc biệt là con gái , nếu nó dám bám lấy anh nhõng nhẽo với anh , em sẽ lôi nó ra , cho nó ngủ với bảo mẫu . "
" không được , " Giản Trì Hoài tưởng tượng ra con gái trong tương lai , khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng với cái miệng bi bô , không tránh khỏi ngay cả ánh mắt cũng trở nên dịu dàng , " nó sẽ ngủ với anh . "
" anh nói thật hay giả vậy ? " Chử Đồng không hài lòng lên tiếng .
" thật , nó có thể ngủ ở bên trái anh ......"
" chậc, chậc " Chử Đồng khó tin nhìn vào mắt anh , " anh làm thật đấy à ? Thường ngày vẫn luôn mồm bảo nhu cầu sinh lý của mình quá cao cần được giải toả , anh còn có thể mang con ngủ bên cạnh ? "
" đương nhiên , vừa khéo biên độ động tác khá lớn , còn có thể đưa nôi cho nó nữa . "
"......"
Chử Đồng biết tin Chử Nguyệt Tình nằm viện , còn là nghe được từ trong miệng của Lý Tĩnh Hương , cô sốt ruột lo lắng chạy tới bệnh viện , ba mẹ đều đang ở trong phòng bệnh , Chử Đồng liếc nhìn Chử Nguyệt Tình , thấy sắc mặt cô cũng coi như là ổn , " chị , chị nằm viện tại sao không nói cho em biết ? "
" Thanh Hồi cầm điện thoại di động của chị , nói là phụ nữ có thai không nên sử dụng . "
Chử Đồng nhẹ gật đầu , biết được Chử Nguyệt Tình chỉ ở đây để giữ thai , không có vấn đề gì quá lớn , cô cũng yên lòng . Rời khỏi phòng bệnh , đi ra ngoài vừa khéo gặp được Cố Thanh Hồi , Chử Đồng gọi anh lại , " anh rể . "
Cố Thanh Hồi hướng cô nhẹ gật đầu , " em đến rồi à . "
" anh rể , em biết rõ chi phí khám bệnh ở đây là một khoản không nhỏ , em đã bàn bạc với Giản Trì Hoài rồi , số tiền này để bọn em chi trả . "
Cố Thanh Hồi mặt không biểu cảm, " không cần , anh đã để dành tiền , cám ơn em . "
Chử Đồng cũng biết sẽ nghe được câu trả lời như thế này , cô thu lại nét vui vẻ trên mặt , " anh rể , em đã sớm coi anh như người thân của mình , nếu đã như vậy , có mấy lời em sẽ thẳng thắn nói ra cho rõ ràng . "
" em muốn nói gì ? " Cố Thanh Hồi từ trên cao nhìn xuống về phía cô .
" anh rể , có phải anh rất ghét em hay không ? "
Thần sắc trên mặt Cố Thanh Hồi không hề biến đổi , " tại sao lại hỏi như vậy ? "
" chị của em nhập viện chuyện lớn như vậy , anh chỉ duy nhất không báo cho một mình em biết , còn nữa, lúc em tới biệt thự của anh , người giúp việc rõ ràng đang ở bên trong cũng không mở cửa cho em , em muốn biết tại sao . "
Khoé miệng Cố Thanh Hồi nhẹ câu siết lên , thần sắc trong mắt tỏ ra xa cách , rõ ràng cho thấy không muốn nói thêm một câu nào với ai nữa , " Chử Đồng , em nghĩ nhiều rồi , chuyện mở cửa anh không hề biết gì hết , chưa gọi điện thoại cho em là ý của chị em , cô ấy sợ bọn em lo lắng . "
" thật sự là như vậy ư ? "
Cố Thanh Hồi đáp , " đương nhiên rồi . "
Chử Đồng cười cười , tỏ ra thoải mái , " được rồi , chắc là do em nghĩ nhiều quá . "
Ban đêm , mọi người trong phòng bệnh đều đã đi hết . Chử Nguyệt Tình vừa châm cứu xong , cô đang nằm nghiêng , Cố Thanh Hồi dùng bông gòn lau nhẹ lên vết kim cho cô , kim này đâm vào rất chậm , nhưng lại đau đớn vô cùng , Cố Thanh Hồi chờ sau khi cô nằm xuống lại , sờ sờ đầu của cô , " muốn ăn chút gì không ? "
" em muốn ăn cháo . "
" vậy em ngủ một lát , anh chạy đi mua . " Chử Nguyệt Tình ngoan ngoãn nhắm mắt lại , Cố Thanh Hồi ra khỏi bệnh viện , lái xe rời đi .
Trong một ngôi biệt thự ở ngoại ô .
Một chiếc xe hiện đại màu đen dừng lại ở trước cổng , sau đó một người đàn ông có thân hình cao lớn bước ra từ trong xe , anh hẳn là chủ nhân của ngôi biệt thự này , ấn vào khoá cổng nhận diện vân tay rồi tiến vào , anh đi tới trước cửa , gõ một tiếng dài hai tiếng ngắn , sau khi gõ xong ba tiếng lên cánh cửa thì có người mở ra .
Người đàn ông nhấc chân lên bước vào trong , đôi mắt của anh sắc bén có thần , ánh đèn trong phòng mờ ảo , nhưng con ngươi của người đàn ông lại lộ ra một loại tàn nhẫn lan tràn , anh đi thẳng vào trong nhà , xem ra cực kỳ quen thuộc đối với nơi này .
Một người phụ nữ trẻ tuổi bước tới , " bên kia lại đang thúc giục , hy vọng có thể mau chóng sớm tìm được thận thích hợp . "
Người đàn ông nhận lấy tài liệu quét mắt , " đã điều tra đối chiếu thông tin chưa ? "
" dạ rồi , ở bệnh viện thành phố quả thật có một bệnh nhân như vậy , mười sáu tuổi , bị nhiễm trùng đường tiểu , nhà rất giàu có , bọn họ sẽ trả cho trung gian một trăm năm mươi vạn . "
Ánh mắt người đàn ông nhìn chằm chằm vào tấm hình trên hồ sơ bệnh án , " gần đây phóng viên và cảnh sát cũng bám chặt không buông , nhất định phải thận trọng , thà vứt bỏ đơn hàng chứ không thể dấn thân vào nguy hiểm . "
" tài liệu này chắc chắn là thật , ngài cứ yên tâm , đi theo ngài nhiều năm như vậy , tôi biết phải cẩn thận . "
Ngón tay người đàn ông vuốt ve mấy cái trên hồ sơ bệnh án , " đợi sau khi tìm được thận thích hợp , tung tin tức ra , đem giá cả nâng lên hai mươi phần trăm . "
" dạ . " người phụ nữ nhìn về phía anh , " thật ra thì ngài không cần phải tự mình tới đây , tôi biết ngài gần đây rất bận rộn . "
" bận rộn cũng không thể bỏ mặc chuyện bên này được , trên đầu chúng ta treo một cây đao , nếu như vào lúc nó rơi xuống, chúng ta lại không đề phòng chút nào , tất cả đều phải chết . " người đàn ông đi lên lầu , nhưng chỉ ở lại khoảng mười phút liền rời đi ngay .
Lúc đi ra khỏi biệt thự , bên ngoài trời đang mưa , hơn nữa mưa rất to , anh ngay cả ô cũng không cầm theo , áo khoác vest trông đã ướt đẫm .
Bệnh viện .
Cố Thanh Hồi cầm hộp cháo bước vào , Chử Nguyệt Tình mới vừa thức dậy, đang mở TV ra xem , thấy người đàn ông đi tới , cô cau mày , " bên ngoài trời mưa à ? "
" ừ , mưa rất lớn . "
" anh cũng thật là , không mang theo ô sao ? "
Cố Thanh Hồi đặt hộp cháo lên tủ đầu giường , Chử Nguyệt Tình sờ sờ đầu vai anh , " anh nhìn một chút đi , đồ Tây cũng ướt nhẹp . "
" không sao . " ánh mắt Cố Thanh Hồi dịu dàng , đỡ cô ngồi dậy , " tới đây , ăn cháo trước đã . "
Chử Nguyệt Tình muốn giữ thai , chuyện đám cưới đương nhiên phải trì hoãn lại , ít nhất cũng phải sang năm mới có thể cử hành . Trong nháy mắt đã tới cuối năm , tiệc tất niên của Dịch Lục Soát cũng được tổ chức long trọng hoành tráng đúng hạn như mọi lần . Nghe nói , lần này không chỉ riêng nhân viên nội bộ công ty , còn có các nghệ sĩ của Dịch Lục Soát cũng sẽ tham dự vào buổi tiệc này để tăng thêm phần khí thế .
Chử Đồng đứng trước tấm gương thử quần áo , " mạnh nữa , mạnh nữa , Giản Trì Hoài , sức lực bình thường của anh vứt đi đâu hết rồi ? "
Giản Trì Hoài nào dám lại dùng sức , anh nhìn chằm chằm vào hông của Chử Đồng , " còn tiếp tục siết chặt nữa , em sẽ là rắn thành tinh . "
" rắn thành tinh thì mới đẹp , đến lúc đó những ngôi sao kia xuất hiện , người nào người nấy vóc dáng cao gầy thon gọn , em không thể thua kém được . "
Giản Trì Hoài giúp cô kéo dây kéo lên , Chử Đồng hít sâu một cái , " không tệ , đẹp lắm . " ánh mắt cô xuyên qua tấm gương nhìn về phía Giản Trì Hoài , " nghe nói tiệc tất niên lần này , còn có mấy giải bốc thăm trúng thưởng , hy vọng số của em sẽ may mắn một chút . "
" em là bà chủ , dù có trúng thưởng cũng không đến lượt em nhận đâu . "
" em vẫn là nhân viên của bộ phận đời sống mà , anh đến lúc đó còn phải lên sân khấu phát biểu đúng không ? Vậy ngàn vạn lần đừng nhắc tới em nha . "
Giản Trì Hoài mặc xong quần áo , " em là người có công đóng góp lớn nhất cho công ty sao ? Còn muốn anh đọc tên khen ngợi em ? "
Tiệc tất niên hôm nay , các cô gái từng người một đều ăn mặc trang điểm xinh đẹp , Tần Tần chen vào chỗ bộ phận đời sống , lôi kéo tay của Chử Đồng hưng phấn nói . " Giang Ý Duy cũng tới kìa . "
" mình biết . "
Tần Tần vỗ nhẹ lên môi của mình , " quên mất cậu bây giờ là bà chủ mà . "
Chử Đồng mang đôi giày cao gót nhìn về phía xa xa , Tần Tần tỏ vẻ háo hức , " ước gì được đứng ở khoảng cách gần để nhìn những ngôi sao kia một chút , cậu biết không ? Người tên Lâu Mộc Ngôn trước kia , bây giờ nổi tiếng vô cùng trong giới giải trí , cô ấy cũng sẽ tới . "
" vẫn muốn chạy tới tận thảm đỏ có phải không ? "
" đúng vậy , mọi người ở bộ phận giải trí đều hào hứng chen tới vây xem rồi . "
Chử Đồng kéo cổ tay Tần Tần lại , " đi , chúng ta cũng đi . "
" không được , cậu ở bộ phận đời sống mà . "
" cậu quên rồi à , mình là bà chủ , có chỗ nào mình không thể đi được ? " Chử Đồng nắm cổ tay Tần Tần chen sâu vào bên trong , không khí bên ngoài được đẩy lên tới cao trào, sôi nổi hừng hực , hẳn là một ngôi sao lớn sắp xuất hiện chăng ?
Chử Đồng nhón chân lên , liền nhìn thấy dáng người cao lớn của Giản Trì Hoài cực kỳ nổi bật , chỉ là tay trái tay phải của anh chia ra mỗi bên đều được một người phụ nữ khoác tay . Chử Đồng chăm chú nhìn thật kỹ , một người là Giang Ý Duy , người còn lại là Lâu Mộc Ngôn .
Giang Ý Duy mỉm cười quyến rũ , vẫy tay chào hỏi những người bên cạnh , Lâu Mộc Ngôn cũng thế , người đàn ông đứng giữa khí chất ngạo nghễ oai phong , dáng vẻ như thể đang nắm gọn trong tay tất cả hạnh phúc của nhân gian . Lâu Mộc Ngôn tựa sát vào anh , Giang Ý Duy thu tay lại sau đó hướng cô ta liếc nhìn , ánh mắt của hai người chạm vào nhau , cũng có thể gọi là toé ra tia lửa tanh tách .