Nhậm Nhiễm giật mình kêu lên, khuôn mặt tuấn tú của Lăng Trình Tiện kề sát cô, nhưng giờ đây gương mặt đó cực kì u ám như mây mù che khuất ánh trăng, cho dù chỉ cách một lớp vải nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ thân thể nóng bỏng của Lăng Trình Tiện.
“Nhanh về thôi.
" Nhậm Nhiễm mất tự nhiên nhích người ra, né tránh hơi thở nóng rực của người đàn ông.
Từ lúc sinh ra đến nay, Lăng Trình Tiện đã quen với việc phụ nữ không mời mà tới, có lúc nào y phải dùng sức mạnh để cưỡng ép phụ nữ chứ?Mặc dù cái kia của y đã căng cứng sắp nổ tung đến nơi rồi nhưng anh vẫn còn có tôn nghiêm, ít nhất sẽ không cưỡng ép người khác.
Y bắt đầu vừa dỗ vừa lừa gạt: “Cô uống một ly rượu thì tôi sẽ trở về với cô.
”“Anh không muốn về vậy thì ở đây đi.
” Khóe môi Nhậm Nhiễm khẽ giật, rõ ràng người này bảo cô đến để đưa anh ta về, vậy mà giờ lại vẽ vời điều kiện này nọ, làm giống như cô muốn cầu khẩn anh ta trở về không bằng.
“Cô –”Lăng Trình Tiện thực sự rất khó chịu, mà Nhậm Nhiễm lại giống như đầu gỗ, nói sao cũng không chịu nghe lời.
Theo kế hoạch của Lăng Trình Tiện, chỉ cần y có thể dỗ Nhậm Nhiễm uống ly rượu kia thì đến lúc mọi chuyện êm xui, y có thể nói cô cứ bám dính lấy y không buông, y không nỡ chống cự nên liền chiều theo cô.
Như vậy cũng không lo bị mất mặt.
Nhưng làm sao để cô uống ly rượu đó?“Nếu như cô không uống vậy thì tôi sẽ tố cáo cô…” Lăng Trình Tiện đang nói bỗng im bặt, tố cáo gì bây giờ, một công dân tốt như cô thì có gì để tố cáo chứ.
Nhậm Nhiễm giãy dụa như thế nào cũng không thể thoát khỏi bàn tay y: “Tố cáo đi, có cần tôi đưa mail của viện trưởng cho anh luôn không?”Lăng Trình Tiện không quan tâm được nhiều như vậy, một tay y ôm chặt eo cô, còn một tay khác nâng lên túm lấy cổ áo của Nhậm Nhiễm, gập đầu gối cô lại đẩy vào trong ghế sô pha.
Ánh mắt Nhậm Nhiễm chạm phải ánh mắt y, lúc này mới phát hiện ra có gì đó không đúng lắm: “Lăng Trình Tiện, anh bình tĩnh một chút đi, anh sao vậy?”Y dường như không nghe thấy lời Nhậm Nhiễm, bắt đầu xé rách quần áo của cô, hai tay Nhậm Nhiễm chống trước ngực anh: “Anh điên rồi sao? Anh xem xem đây là nơi nào.
”“Tôi khó chịu lắm.
”Nhậm Nhiễm rút một tay ra sờ trán anh: “Anh… không phải anh bị bỏ thuốc đấy chứ?”“Nói bậy!” Loại chuyện này, đánh chết cũng không thể thừa nhận được.
Cho dù sức tự chủ của Lăng Trình Tiện kinh người cũng không chịu nổi sự giày vò và đụng chạm như vậy, nhưng Nhậm Nhiễm cũng không thể để anh làm bậy như vậy được, dù sao vẫn đang ở bên ngoài.
Nhưng sức lực giữa nam và nữ trời sinh khác xa nhau, nếu dùng sức mạnh, cô căn bản không phải là đối thủ của anh.
Nhậm Nhiễm vươn tay ra, đầu ngón tay chạm vào chén rượu nhỏ trên bàn trà, nhân lúc Lăng Trình Tiện không đề phòng lấy nó đặt trong tay.
Người đàn ông kéo chiếc cúc cuối cùng trên áo sơ mi của cô, lúc cúi người xuống thì bị cô đánh một đòn trên đầu.
Mắt thường có thể thấy được vết thương đang từ từ sưng lên.
Trông y lúc này còn đáng sợ hơn nữa, cứ như một đầu dã thú đang vồ lấy con mồi của mình.
Thấy con mồi năm lần bảy lượt phản kháng liền lộ ra vẻ không vui.
“Cái đó… anh đừng kích động nhé, tôi là bác sĩ, tôi có thể giúp anh!” Nhậm Nhiễm một bên khuyên nhủ một bên lại thầm hôi hận lúc nãy không đập mạnh thêm một chút.
Lăng Trình Tiện giành lấy chén rượu ném ra xa.
Ở bên ngoài, Phó Thành Kình dẫn một cô gái xinh đẹp mỹ miều đi đến cửa phòng bao, cậu ta vừa muốn gõ cửa đã nghe thấy tiếng động ở bên trong rồi.
Phó Thành Kình thân kinh bách chiến vừa nghe liền biết có chuyện gì , cậu ta xoay người nói với cô gái đứng sau lưng “Đi đi, không phải chuyện của cô.
”Cô gái không cam lòng quay đầu rời đi, vừa đến góc khuất thì đấm ngực dậm chân tiếc hận không thôi, cứ tưởng sẽ trúng mánh lớn ai ngờ lại bị người ta nhanh chân giành trước.
Đây là lần thứ hai Nhậm Nhiễm bị chó cắn, hơn nữa bị cắn cũng không nhẹ, cắn đến mức gần như thương tích đầy mình, cả người đều tả tơi.
Lúc này Lăng Trình Tiện đã tỉnh táo rồi, miệng lưỡi khô đắng, muốn uống một ngụm nước nhưng đồ uống và rượu trên bàn anh không dám động chạm vào một ngụm.
Nhậm Nhiễm miễn cưỡng ngồi dậy, Lăng Trình Tiện khom người nhặt áo đưa cho cô.
Cô vừa tức giận vừa buồn bực: “Tứ thiếu đi ra ngoài chơi, không phải thường dẫn theo bạn gái sao?”Lăng Trình Tiện không trả lời cô, chỉ sờ vết thương trên trán: “Không phải cô muốn mạng của tôi đấy chứ?” Ra tay mạnh như vậy cũng không sợ trở thành góa phụ à?Nhậm Nhiễm liếc y, nhanh chóng mặc quần áo rời đi, Lăng Trình Tiện giương mắt nhìn bóng dáng cô, cầm áo khoác đi theo.
Y vừa cài cúc áo vừa tăng tốc độ của mình, Nhậm Nhiễm mở cửa, trong miệng lẩm bẩm nói: “Thật không ngờ anh lại là loại người như vậy, lưu manh, cầm thú, vô sỉ -”Hai hàng người đứng ngay ngắn chỉnh tề trước cửa, nhìn thấy cô xông ra như vậy, Phó Thành Kình mỉm cười, một lời khó nói hết.
Ai cũng biết vừa rồi trong phòng đã xảy ra chuyện gì, Phó Thành Kình cười như không cười chỉ trích giúp Nhậm Nhiễm: “Đúng đúng đúng, anh ấy vô sỉ, anh ấy là đồ cầm thú…”Sắc mặt Nhậm Nhiễm xanh mét, chưa bao giờ mất hết mặt mũi như vậy, cô và những người này không giống nhau, bọn họ thấy chuyện này có thể cảm thấy vô cùng bình thường nhưng cô lại không thể phóng khoáng đến mức để cho người khác tùy tiện thảo luận như vậy được.
Ngoại