Điện thoại để trên bàn của Nhậm Nhiễm vang lên, là Lục Hiểu Quyên gọi tới.Cô để bánh kem xuống bàn rồi nghe máy: "Alo, Hiểu Quyên.""Nhiễm Nhiễm.
Cậu đi đâu rồi?""Hiểu Quyên, thật xin lỗi, tớ có việc gấp nên đi trước."Lục Hiểu Quyên lúc này còn ở bên ngoài tìm Nhậm Nhiễm, nghe xong thì cũng bình tĩnh lại: "Xảy ra chuyện gì sao?""Không phải, là chuyện ở bệnh viện thôi.""Vậy thì tốt rồi."Nhậm Nhiễm cùng Hiểu Quyên nói thêm vài câu, hai người lại hẹn nhau lần sau có thời gian sẽ gặp.
Lăng Trình Tiện nhìn cô cúp máy, từ đầu đến cuối đều không hề nhắc tới y.Nhậm Nhiễm không nói với Hiểu Quyên cô đang ở bên Lăng Trình Tiện cũng là có lý do.Lăng tứ thiếu phong lưu phóng đãng, ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, đối với cuộc hôn nhân bị ràng buộc này cực kì bất mãn, cô không muốn để Hiểu Quyên lo lắng, càng không nghĩ muốn để người khác biết Lăng Trình Tiện chỉ dùng một cái bánh kem liền khiến cô cảm động đến sắp khóc rồi.Khi Nhậm Nhiễm vào phòng tắm, Lăng Trình Tiện đã tranh thủ cho Tư Nham đi điều tra phòng 1050.Người đăng ký số phòng 1050 là Lục Hiểu Quyên, có thông tin chứng minh nhân dân rõ ràng.Nhưng cũng có thể Lục Hiểu Quyên chỉ là lá chắn, tùy Lăng Trình Tiện nghĩ như thế nào thôi.Lăng Trình Tiện cầm hộp bánh kem đi ra ban công: "Lại đây!"Nhậm Nhiễm đi theo sau anh, phía ngoài ban công có một bộ bàn ghế để uống trà, Lăng Trình Tiện đặt bánh kem lên đó rồi mở dây buột ra.Bên ngoài có tiếng chuông cửa, Lăng Trình Tiện sai Nhậm Nhiễm: "Mở cửa đi."Cô quay lại phòng rồi mở cửa ra, một người phục vụ đẩy xe đồ ăn đi vào, khi thấy Nhậm Nhiễm thì lễ phép chào hỏi: "Chào cô, đây là đồ ăn của Lăng tiên sinh đặt.""Ừ, anh đẩy vào đi." Nhậm Nhiễm vội né sang một bên để người phục vụ đi vào.Ở ngoài ban công, Lăng Trình Tiện vừa bày biện bánh kem xong, người phục vụ đẩy thẳng xe đồ ăn lại chỗ y, đem từng món ăn để lên bàn, lại sắp xếp dụng cụ ăn ngay ngắn, một lát sau đã sắp xếp thành một bàn ăn vừa sang trọng vừa có chút…lãng mạn."Lăng tiên sinh, cần mở rượu không?""Mở đi!"Phục vụ lấy rượu vang được ướp trong xô nước đá ra, mở nắp rồi rót cho hai người.Nhậm Nhiễm ngồi đối diện Lăng Trình Tiện, sau khi người phục vụ rót rượu xong, Lăng Trình Tiện đưa tiền boa cho cô rồi bảo cô ra ngoài.Lăng Trình Tiện xắn tay áo lên, y cắm nến lên mặt bánh rồi lấy bật lửa thắp chúng lên.
Bọn họ ngồi ngoài ban công, một ngọn gió nhẹ thổi qua khiến ánh nến lay động như sắp tắt, Lăng Trình Tiện dùng hai bàn tay che lấy ngọn lửa, thấy Nhậm Nhiễm còn ngồi lì ra đó, y mất kiên nhẫn lên tiếng nhắc nhở: "Ước đi!"Nhậm Nhiễm lấy lại tinh thần, cô đan chéo hai tay trước ngực rồi nhắm mắt lại.Cầu nguyện chỉ là hình thức mà thôi, thế mà Nhậm Nhiễm làm rất nghiêm túc, cô nhắm mắt thật lâu, môi mấp máy thật lâu giống như đang lầm bầm lầu bầu gì đó, nhưng Lăng Trình Tiện không nghe rõ được gì.Lăng Trình Tiện đứng lên muốn nghe, y chỉ mái ngắm Nhậm Nhiễm nên quên mất tay mình đang che chở mấy ngọn nến nhỏ xinh, cho đến khi ngón tay chạm vào ngọn lửa khiến y giật mình nên mới ngồi trở lại ghế.Nhậm Nhiễm mở mắt ra, Lăng Trình Tiện rút tay về, cô cúi người thổi tắt nến."Cô ước cái gì đó?""Nói ra thì không linh nữa đâu."Lăng Trình Tiện chọc ghẹo: "Cô ước lâu như vậy, có phải ước rất nhiều điều không?"Nhậm Nhiễm bị y vạch trần, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ửng đỏ: "Thì sao chứ? Có ai quy định chỉ được ước một điều đâu?"Từ khi chuyện đó xảy ra, không ai tổ chức sinh nhật cho cô nữa, mỗi năm khi đến sinh nhật của mình cô đều tích góp từng tâm nguyện, chờ đến khi có dịp thì sẽ ước một lượt luôn.Thật ra, có một năm cô tự mua một chiếc bánh để tự tổ chức sinh nhật cho mình, nhưng vị của nó thật sự rất đắng, ăn vào càng thêm khó chịu, mà cô chỉ thích đồ ngọt.Lăng Trình Tiện cười xùy một tiếng: "Tham lam."Nhậm Nhiễm lấy mũ sinh nhật đội lên rồi cắt bánh kem.Lăng Trình Tiện rất kinh ngạc, cô vậy mà lại thích sinh nhật như vậy, ngay cả món đồ trẻ con như mũ sinh nhật cũng phải đội lên mới chịu.Nhậm Nhiễm cắt một miếng bánh thật to cho Lăng Trình Tiện, sau đó lại cắt một miếng cho mình.Cô vừa ăn một muỗng thì bà nội gọi đến.Nhậm Nhiễm mỉm cười, có lẽ vì mới ăn đồ ngọt nên giọng nói cũng trở nên ngọt ngào hơn: "Bà nội."Lăng Trình Tiện cầm ly rượu nhấp một ngụm, ngắm nụ cười càng lúc càng tươi trên môi Nhậm Nhiễm: "Cám ơn bà nội, con tổ chức sinh nhật