Ở Đế đô này tìm kiếm một nơi có ma thú, thần thú là rất khó. -Mạc Lâm.
- Nhưng con biến dị Tín Phong Bạch Huyết Khổng Tước ấy cũng là thần thú rồi, cũng đã xuất hiện đấy thôi! -Thiên Vũ khó hiểu.
- Chuyện này... Ta cũng không hiểu... -Mạc Lâm lúng túng.
- Vậy thì nơi nào tốt nhất để thực hiện?? -Tử Nguyệt bối rối.
"Theo như ta thấy đệ nên rời thành, tiến đến Hắc Y Lâm một khu rừng nằm ở khá gần trung tâm của Vạn Thú Vô Sơn cách Tứ Tinh thành hơn 20 dặm. Cách nơi ở hiện tại 550 dặm, đệ đệ của ta nghe có được không???" Hoàng Nguyệt bên trong có vẻ rất âm hiểu còn thêm phần thích thú.
- Ta quyết định rồi!! Ta sẻ đến Hắc Y Lâm!! -Cậu đột nhiên phát biểu trong sự rối bời của hai người kia.
- Hắc Y Lâm!!! Nơi đó đệ thật sự muốn đi sao!! -Thay vì ngạc nhiên thì Mạc Lâm có chút lo lắng.
- Hắc Y Lâm... Là nơi nào??? -Thiên Vũ tò mò.
- Hắc Y Lâm là khu rừng đán sợ cách Tứ Tinh thành khoảng 24 dặm. Nơi đây quanh năm bị hắc khí bao phủ rạo ra một mãn đen lớn như một hắn y bao phũ cả một cánh rừng chưa nói đến khoảng cách hơn 500 dặm đường đi, quan trọng nhất nó rất gần trung tâm của Vạn Thú Vô sơn!! -Hơi thở ngày càng dồn dập, tim đập nhanh.
- Hả!!! -Thiên Vũ há hốc mồm.
- Ta biết chứ nếu hai người đi cùng sẽ dễ dàng hơn nhưng sẽ chậm mất thời gian. -Câụ đã có sắp đạt cả rồi.
- Ý ngươi là sao?? -Thiên Vũ.
- Ta sẽ dùng phi vũ tinh sư để di chuyển.
- À ra là vậy, với tốc độ của phi vũ tinh sư thì gần hai canh giờ ngươi có thể đến nơi. -Thiên Vũ đã hiểu ý của cậu.
- Ra là vậy! Ta hiểu rồi vậy bọn ta sẽ ở lại đây chuẩn bị những việc còn lại! -Mạc Lâm.
- Không! Lần này ta sẽ cùng đi!! -Thiên Vũ đột nhiên phát biểu làm hai người còn lại ngạt nhiên.
- Việc ta chỉ có Lam Ngư là triệu hồi thú là một thiệt thòi lớn với ta, trong khi ngươi thì... Haizz! Ta cũng muốn đi săn với ngươi! -Thiên Vũ kiên định.
- Nhưng đệ sẽ làm mất thời gian của Nguyệt Đệ!! -Mạc Lâm.
- Không sao! Cùng lắm là thêm nữa canh giờ. -Tử Nguyệt.
- Còn một việc nữa, ta nghe được Hoàng Đế vừa mới phong Quý phi cho cho gái của Lâm viên ngoại. Nghe nói cô ta có nhan sắc vô cùng thông minh, trong sáu tháng nhập cung đã leo lên được hàng Quý phi. -Mạc Lâm.
- Thì ra đó là lý do làm mụ điên Bích phi đến đây giải toả. -Thiên Vũ cười khinh.
- Vậy khi nào hai người khởi hành. -Mạc Lâm.
- Ngay bây giờ!!! -Cả hai đồng thanh.
Cả hai đi xe ra khỏi Đế đô đến khu rừng vắng người. Tử nguyệt tung cánh phi vũ tinh sư lúc đầu là đôi cánh như thiên thần có đến tận năm màu sắc phản chiếu ánh sáng nhè nhẹ, cả năm màu phối hợp hết sức đồng điệu trên đôi cánh. Làm Thiên Vũ ngợi khen không ngớt lời. Rồi cậu tập chung ma lực dồn vào lôi hệ chuyển hoá đôi cánh thành màu tím rồi kéo Thiên Vũ sát vào cơ thể, tay giữ chậc phần vai của Thiên Vũ cùng phi thăng bay lên. Cảnh tượng như một thiên thần hộ
vệ nhân loại phi thăng về thiên giới. Rồi hướng về Hắc Y Lâm một hướng bay thẳng nhanh nhất có thể, vận tốc có thể đạt được là gần 200km/h tức là gần 250 dặm một canh giờ.
Bay liên tục một canh giờ hai người dừng chân nghỉ ngơi gần một tuần hương rồi tiếp tục đi. Đến nơi thì bầu trời cũng đã ngã về phía tây ngày sắp tàn.
Đúng như những gì được nghe đến, một không gian u tối, khí tức ở nơi này làm người khác phải ức chế có chút khó thở. Làn khói hắc màu ẩn hiện làm tăng phần nguy hiểm khó lường.
"Từng bước đi nên cẩn thận, nơi đây ta cảm nhận được khá nhiều ma lực mạnh, ngươi nên thông báo tên bên cạnh ngươi cẩn trọng tập trung hơn!" -Hoàng Nguyệt từ bên trong phát ra cảnh báo cho cậu.
- Ngươi nên cẩn thận đấy xung quanh đây ngập tràn ma lực, nhiều khí tức bức người! Có vẻ rất nguy hiểm! -Nguyệt Nguyệt cảnh báo với người đồng hành.
- Ta cảm thấy có chút sợ nhưng lại rất hồi hợp muốn săn một con thật tầm cỡ!! Hồi hợp quá!!! -Cảm xúc của cậu có chút bất đồng nhưng lại làm Tiểu Nguyệt an tâm.
- Ta vào thôi!! -Tử Nguyệt.
- Đi!
Bên trong lại cành làm hai người bất ngờ, cỏ cây ở địa phương này có nhiều loại có thể phát sáng trong bóng tối. Khu rừng có nhiều cây cỗ thụ tồn tại trên hàng nghìn năm. Tiến vào bên trong được nữa dặm đường thì bị một con quái thú tấn công. Đâm thẳng về phía hai người nhanh chóng phản ứng kịp thời nên tránh được đòn tấn công. Hậu quả làm một cây cỗ thụ ngã đổ hoàn toàn. Một tiếng động lớn phát lên náo động cả khu rừng, đánh thức những kẻ cần thức và không cần thức.
- Thứ gì vậy!! -Thiên Vũ.
- Là quái thú! -Tử Nguyệt.
"Đây là một con Thạch Ngưu Đầu bậc 8. Sức mạnh chủ yếu là thể lực ma lực dùng cho việc phòng thủ và tấn công vật lý. Tuy không thể sử dụng ma lực để thi chuyển chuyên thức nhưng bù lại thể lực cùng tốc độ khá cao cẩn thật!" -Hoàng Nguyệt bên trong phân tích.
"Vậy điểm yếu của nó là gì??" -Tiểu Nguyệt.
"Ngươi nhìn xem trên cơ thể nó nơi nào là bất thường!!" -Hoàng Nguyệt.
Con trâu liên tục hút về phía hai người làm hai người phải tảng ra, tạo ra một trận xung đột lớn.
- Ta nhịn không được rồi!! Lam Ngư mau ra đây!!! -Thiên Vũ liên tục phải né tránh khiến cơn thịnh nộ dâng lên, nàng tiên cá lam sắc xinh đẹp hoàn mỹ năng lực phi thường được cậu triệu gọi từ nhẫn liên kết.
- Con trâu này mà đồi làm đối thủ của bổn ngư tiên!!! -Lam Ngư sắc mặt khó coi lời nói cục xúc trái ngược hoàn toàn với cơ thể xinh đẹp.