- Thân phận nô bộc tám năm của Tần Mệnh rốt cục cũng đã kết thúc, một cuộc trà hội danh động bát tông, hiện tại không phải là vấn đề Thanh Vân Tông có muốn cho hắn thân phận gì hay không, là vấn đề giữ lại Tần Mệnh như thế nào.
Ta nghĩ, hiện tại cho dù Tần Mệnh rời khỏi Thanh Vân Tông, các tông khác đều có hứng thú thu lưu, vẫn sẽ là toàn lực bồi dưỡng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Mệnh thành danh, muốn xoay người rồi, các ngươi...!Sốt ruột...Hô Diên Trác Trác cười ha hả.- Hô Diên Trác Trác, trước khi nói chuyện phải làm rõ ràng, ngươi cũng là đệ tử của Thanh Vân Tông.- Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành.Hô Diên Trác Trác cười rất sáng lạn, nhiều năm như vậy, hắn đã mời chào hơn trăm đệ tử ở Thanh Vân Tông, đều rất có tiềm lực.
Tiếc nuối duy nhất là không khai quật ra một đệ tử đặc biệt có tiềm lực, rất không cam lòng.
Hiện tại tốt rồi, Tần Mệnh một triều thành danh, tiềm lực vô hạn, nhiệm vụ của hắn có thể nói là hoàn thành đầy đủ.
Hắn vừa mới đưa ra quyết định, tương lai phải ra sức bồi dưỡng trên người Tần Mệnh, tin tưởng sau khi trong gia tộc biết biểu hiện của Tần Mệnh tại trà hội bát tông cũng sẽ duy trì mạnh mẽ.- Nếu ngươi đã muốn cút, bây giờ cút ngay.Hà Hướng Thiên vừa chuyển con ngươi, nghĩ ra biện pháp.- Ngươi đi đi.
Có ta ở đây, ngươi đừng mơ tưởng làm tổn thương đến Tần Mệnh.- Người mưu đồ bất chính là ngươi đi.Hà Hướng Thiên lại đi về phía Tần Mệnh.- Ngươi muốn làm gì? Dừng lại!!- Ta phải bảo vệ Tần Mệnh.Hà Hướng Thiên nắm chặt chủy thủ.- Đừng làm chuyện ngu ngốc, lui ra.Hô Diên Trác Trác ngăn đến trước mặt Hà Hướng Thiên.- Muốn đánh nhau?Tay phải Hà Hướng Thiên khẽ chấn động, cầm đao đâm về phía Hô Diên Trác Trác.
Chỉ cần đánh nhau, sẽ xuất hiện hỗn loạn, trong hỗn loạn sẽ có cơ hội ngộ thương Tần Mệnh, đến lúc đó vừa lúc giá họa Hô Diên Trác Trác.
Ngươi không thừa nhận? Không sao, Tần Mệnh chết thì cũng chết không có đối chứng.- Thật to gan!Hô Diên Trác Trác không nghĩ tới Hà Hướng Thiên dám trắng trợn hành thích.Bành!!Cửa phòng đột nhiên bị đánh mở, một cỗ huyết khí đập vào mặt.Ai? Hai người hoảng sợ.Thiết Sơn Hà cả người đầy máu đi vào phòng, cầm lấy chiến đao màu đen, sát khí đằng đằng, mắt lạnh nhìn Hà Hướng Thiên.Làm sao hắn ta lại quay lại?Trong lòng Hà Hướng Thiên căng thẳng:- Thiết Sơn Hà, ngươi tới vừa đúng lúc, cái tên mập chết tiệt này muốn...- Cút!!Thiết Sơn Hà vừa từ võ trường đi xuống, cả người đầy máu lại đầy sát khí, vô cùng dọa người.- Ngươi......- Cút!!Thiết Sơn Hà lần nữa quát lạnh.Khóe miệng Hà Hướng Thiên co rúm, cắn chặt răng, chậm rãi thu hồi chủy thủ.
Đáng ghét, lão tử nhận thua!- Ngay lập tức!!- Hừ.Hà Hướng Thiên hừ một tiếng, sải bước rời đi.Nhưng ngay khi đi qua bên người Thiết Sơn Hà, hắc đao lãnh mang lại rung lên, hướng đầu Hà Hướng Thiên chém tới.Vong hồn Hà Hướng Thiên đều muốn bay lên, kinh hồn né tránh, nhưng hắc đao vẫn bổ vào sau lưng hắn, một vết thương thật sâu từ sau gáy trực tiếp bổ đến thắt lưng, hắn kêu thảm thiết nhào vào bàn trà, vừa sợ vừa giận:- Thiết Sơn Hà, ngươi điên rồi!!Bang!!Hắc đao rời tay, đao khí chấn động, lăng không xoay chuyển, ngược đầu bổ về phía Hà Hướng Thiên.Hà Hướng Thiên liên tục lăn lộn, hốt hoảng lao ra khỏi phòng, kết quả