Tiểu Thạch Lĩnh sớm đã bắt đầu đông đúc, hàng ngàn dân chúng tụ tập giữa núi rừng.Có một số thế gia quý tộc mỗi người chiếm cứ một vị trí, có một số dân chúng bình thường thì tụ tập thành một mảnh, cũng có rất nhiều võ giả cường đại tới xem cuộc chiến.Phiến Tiểu Thạch Lĩnh này chiếm diện tích trăm dặm, các loại núi non trùng điệp nhấp nhô tung hoành, là một mảnh đất hoang, không có dòng suối cây xanh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Do hoàn cảnh đặc biệt, nó thường được sử dụng làm địa điểm cho trận chiến cuối cùng của hội trà.Tiếng người huyên náo, tiếng nghị luận liên tiếp vang lên, rất nhiều người đã chờ không kịp.Sâu trong đám người còn có cơ sở ngầm của năm đại vương phủ, bọn họ mang theo sứ mệnh tới đây.
Phải nghiêm túc đánh giá thực lực và tiềm lực của đệ tử bảng mười, cũng sẽ ghi chép tỉ mỉ năm đội cuối cùng, để trước tiên truyền về vương phủ.Khi bát tông toàn bộ hàng lâm, khắp nơi núi non vang vọng tiếng hoan hô, liên tiếp vang lên, hàng ngàn hàng vạn người cố gắng nhìn ra xa, muốn thấy rõ bộ dáng của bọn họ.Lão thành chủ tự mình giới thiệu với toàn trường mười đệ tử trà hội bát tông, không có dư thừa vô nghĩa, trực tiếp tuyên bố:- Trận thứ nhất, đệ tử Linh Võ cảnh luận võ.Tần Mệnh là người đầu tiên đi về phía núi đá cao trăm mét:- Thanh Vân Tông, Tần Mệnh, thỉnh chiến!- Lại là người đầu tiên xuất hiện, tiểu tử này rất có quyết đoán.- Cửu Trọng Thiên, hắn có cơ hội tranh đoạt ngũ cường.- Người nổi bật nhất trong hội trà lần này hẳn là hắn.- Thanh Ca! Lên đây! Tần Mệnh mới tấn thăng cửu trọng thiên, cảnh giới bất ổn.- Dạ Lạc Trạm, đừng làm cho Huyết Tà Tông mất mặt, ngược đãi Tần Mệnh.
Ngươi là một truyền nhân thiên tài của Huyết Tà tông, còn sợ một tên nô bộc của Thanh Vân Tông?Đệ tử các tông đang nghị luận, cũng có người cười thúc giục Thanh Ca cùng Dạ Lạc Trạm.Hai người đều rất không muốn chống lại Tần Mệnh, nhưng bầu không khí tại hiện trường lại quá nóng bỏng, hai người đều có một cỗ ngạo khí, cắn răng một cái, căng mặt muốn lên sân khấu.- Chờ một chút!Đệ tử hai tông đồng loạt đè bọn họ lại.- Thế nào?- Nhìn nơi đó kìa.Trong đội ngũ Thanh Vân Tông, Thiết Sơn Hà thế nhưng sải bước đi ra, leo lên núi đá:- Thanh Vân Tông, Thiết Sơn Hà, nghênh chiến!- Ừ?Năm vị trưởng lão Thanh Vân Tông đều ngẩn người, Thiết Sơn Hà sao lại đi lên.Đệ tử bát tông đều rõ ràng kinh ngạc, hai người bọn họ sao còn đánh nhau?Chẳng lẽ là thủ đoạn của Thanh Vân Tông, bảo đảm một vị đệ tử tất tiến vào bảng năm?Không có khả năng, Tần Mệnh cùng Thiết Sơn Hà hẳn là không phải loại tính cách này, Thanh Vân Tông cũng sẽ không đưa ra loại quyết định chiêu người chỉ trích này.- Ta ở Vũ Tông Các đã nói qua, muốn thử nắm đấm ngươi một chút.Thiết Sơn Hà đứng ở đỉnh núi, ánh mắt như một ngọn đuốc cháy rực, chiến ý mãnh liệt, hắn xé áo ra, lộ ra cơ bắp cường tráng như sắt đá.
Hắn đến trà hội không phải vì đoạt danh, là đến khiêu chiến cường giả các tông.
Mà Tần Mệnh, lại là người khơi dậy chiến ý đã lâu không gặp trong hắn.- Hắn ta đến thật?Đinh Điển giật mình, vừa rồi còn tưởng rằng hắn đang đùa giỡn, thật sự!Đám người Trương Lam nhíu nhíu mày, không hẹn mà cùng lẩm bẩm:- Hai tên điên!Tần Mệnh nhìn Thiết Sơn Hà thật sâu, cũng bị khơi dậy chiến ý hừng hực.- Như ngươi mong muốn!- Chết không được, liền chiến đến cùng! Tần Mệnh, đừng để ta thất vọng.Thiết Sơn Hà ngửa mặt lên trời kêu to, đầu tóc đen đều dựng thẳng lên, hai mắt sáng như thiểm điện.Bang!! Thiết đao như