Một trận chiến kịch liệt, một hồi phóng thích không cố kỵ, hắn không tiếc nuối, nhưng nếu có thể đứng đến cuối cùng, tuyệt đối không từ bỏ.Hắn không chỉ đến để chiến đấu, mà còn là trách nhiệm là sứ mệnh.Thiết Sơn Hà cố gắng đứng lên, biểu tình lại thống khổ cực độ, lại rõ ràng hoảng hốt.
Tu La đao không để lại vết thương cho hắn, lại bị thương nặng linh hồn, dẫn sát niệm của Tu La Sát Giới đánh vào trong đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Tần Mệnh, hai mắt đen nhánh không biết lúc nào đã khôi phục lại bình thường.Tần Mệnh nhìn Thiết Sơn Hà, Thiết Sơn Hà nhìn Tần Mệnh.Một cuộc đối đầu im lặng, một loại giằng co phức tạp.Cuối cùng...- Ngươi thắng!Thiết Sơn Hà khàn khàn một câu, nghiêng người nặng nề ngã trên mặt đất, ý thức lâm vào mê man.Tần Mệnh thở phào nhẹ nhõm, lại ý thức trời đất xoay chuyển, thiếu chút nữa ngã xuống đất, nhưng vẫn ngoan cường đứng lại.Toàn trường yên tĩnh thật lâu, cũng không biết ai là người đầu tiên vỗ tay, tiếng vỗ tay càng ngày càng nhiều, cho đến khi quét qua núi rừng.Trà hội bát tông mỗi lần lại càng đặc sắc hơn mỗi lần.Trận đầu tiên đã đặc sắc như vậy, bốn trận tiếp theo sẽ thế nào?Tất cả những người xem trận chiến đều tràn đầy kỳ vọng.- Trà hội bát tông, vị ngũ cường đầu tiên sinh ra.
Tần Mệnh.Lão thành chủ tự mình đi lên đỉnh núi, cao giọng tuyên bố, chỉ là trong ánh mắt không còn bình tĩnh nữa, mà là phức tạp nồng đậm.Tông chủ bát tông chậm rãi gật đầu, toàn bộ đều tán thành danh hiệu ngũ cường của Tần Mệnh!- Lý tông chủ, đệ tử như vậy đáng để ngươi đối xử tử tế, nếu như ngươi thật không muốn, đừng lãng phí nhân tài, Huyết Tà tông ta luôn hoan nghênh.- Ngoài ý muốn lớn nhất của hội trà lần này, không ai khác ngoài Tần Mệnh.- Đao tên Tu La, Tu La đao, trên người hắn rốt cuộc còn có bao nhiêu bí mật.
Nếu mà Lý tông chủ thật không cần, Thiên Đạo Tông ta cũng có hứng thú tiếp nhận.- Với tâm tính của Tần Mệnh, càng thích hợp với Thổ Linh tông ta hơn.Các tông chủ đều có lòng yêu tài.Tông chủ Thanh Vân Tông thản nhiên nói:- Từ hôm nay trở đi, Tần Mệnh sẽ là đệ tử kim linh của Thanh Vân Tông ta, các vị không cần nhớ nhung nữa.Lão thành chủ nhắc nhở:- Các vị tông chủ, theo quy củ, xin ban danh cho đệ tử ngũ cường đầu tiên của chúng ta.- Tu La Tử!Huyết Tà Tông cười khẽ, rất thích hợp.Tông chủ Bách Hoa tông nhắc nhở:- Cầu tông chủ chớ có nói đùa.
Ban danh có ý nghĩa trọng đại, đại biểu cho bát tông đánh giá hắn, là suy đoán của bát tông đối với tương lai của hắn, Tu La là một từ có sát tính quá nặng, khó tránh khỏi sẽ mang đến cho hắn rất nhiều ảnh hưởng không tốt.Tinh Hà tông chủ cũng nói:- Tần Mệnh chỉ là hiếu chiến muốn mạnh, nóng lòng vì mình tranh thủ địa vị, cái này cũng không sai, không nên cõng một gã Tu La.Tông chủ Huyền Tâm tông thì không khỏi lo lắng nói:- Tâm tính Tần Mệnh như thế nào, hiện tại nói quá sớm.
Nhìn vào biểu hiện của hắn hai trận này, cũng không phải đơn giản là hiếu chiến hay mạnh mẽ như vậy, hắn tu luyện võ pháp, bày ra hung tính, đều rất tiềm ẩn tai họa, rất có thể trong tương lai vặn vẹo linh hồn của hắn.
Đặt tên là Tu La, mang theo một đứa con bên ngoài, là nhắc nhở hắn, cũng là nhắc nhở các tông ở Bắc Vực.- Ta đồng ý với ý kiến của Huyền Tâm tông chủ, Tần Mệnh nô bộc tám năm, trong lòng khó tránh khỏi có hận.
Hắn có thể ẩn nhẫn tám năm, cho đến hôm nay mới bộc phát, phần tâm tính này...!Nó làm ta lo lắng.
Tính tình