Đoản mâu tất cả đều là tinh cương tạo thành, đồng thời đánh ra cường quang, bộc phát tiếng nổ lớn, nhanh chóng xoay chuyển, tựa như mũi khoan bén nhọn, mang theo liệt phong mạnh mẽ, gào thét đánh về phía sơn phỉ.
Đoản mâu nhanh như mưa lớn, rậm rạp từ trên trời giáng xuống, trước đội ngũ phía trước, oanh oanh liệt liệt bao phủ sơn phỉ.
Đám sơn phỉ thậm chí không kịp phản ứng, chỉ có thể theo bản năng né tránh, kết quả??Này!Đoản mâu mãnh liệt, trong nháy mắt đánh chết hơn ba mươi người, có người xuyên thủng lồng ngực, có người nổ nát hầu họng, có đứa vỡ nát hai chân, tràng diện thảm thiết, nhìn thấy mà giật mình, có một số đoản mâu không thể đánh trúng mục tiêu, lại ở trên mặt đất nổ lên hố sâu kinh người, loạn thạch bắn tung tóe, bụi bặm bay mù.
Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng khắp đình viện.
Một bên diệt sát, áp chế kinh người.
Một đợt đoản mâu phóng tới, đội ngũ phía trước theo sát, phối hợp ăn ý, cơ hồ không hề có khe hở, lưỡi dao sắc bén như sóng, phong mang lưu quang, toàn diện tập kích hơn mười người còn sống sót.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Các ngươi là ai.
Sơn phỉ còn sống sót bùng nổ trong cơn thịnh nộ, va chạm trực diện.
Ầm ầm!!!Một mảnh va chạm kịch liệt, một cỗ tiếng nổ đáng sợ, nương theo bụi bặm bay lên trời, đụng nát tường đá phía trước, hơn mười đạo thân ảnh toàn thân đầy máu bay ngược ra ngoài.
Cách đó không xa, hơn trăm sơn phỉ đang kiêu ngạo thiêu đốt trang viên đồng loạt ngẩng đầu, nhìn về phía tường đá oanh động.
Hơn mười sơn phỉ cả người đầy máu bay ra ngoài, sau khi rơi xuống đất mạnh mẽ đứng vững, bọn họ kinh nghi bất định, thật mạnh!Xa xa sơn phỉ hô to:- Làm cái gì vậy? Giết mấy nữ tử lại náo loạn động tĩnh lớn như vậy.
Trong sương mù, một tên tiểu mập mạp tròn vo chậm rãi đi ra, phía sau đi theo hơn hai trăm hắc y nhân, sau lưng cắm đoản mâu, trong tay cầm trường đao, bên hông quấn đầy chủy thủ, bọn họ mặc y phục đen, mang khăn che mặt, nhìn không rõ bộ dáng, lại có thể nhìn thấy một đôi mắt lạnh lẽo như đao.
Phía trước trăm người cầm đao tiến về phía trước, trăm người phía sau từ sau lưng rút ra đoản mâu, chỉnh đốn khôi phục, sát khí đằng đằng, một cỗ dã tính, càng có cỗ thiết huyết sát tính.
Bọn họ đi rất chậm nhưng rất ổn định, không nghe được tiếng bước chân, lại có thể rõ ràng cảm nhận được sát khí lạnh như băng đập vào mặt.
- Các ngươi là ai?Hơn mười sơn phỉ không ngừng lui về phía sau, trong lòng hoảng sợ.
Không thể nào, viện binh lấy đâu ra! Ai sẽ đến cứu người của Tần gia!Đám sơn phỉ từ trong và ngoài trang viên toàn bộ xông tới, không thể tưởng tượng nổi nhìn đám người này.
- Các ngươi là ai?Mập mạp hai mắt rất nhỏ, lại lóe ra tinh mang , lạnh lùng đảo qua bọn họ.
- Chúng ta là sơn phỉ.
- Trùng hợp rồi, đồng hành đi.
Mập mạp cười lạnh.
Khóe mắt các sơn phỉ co giật, đánh rắm, các ngươi giống sơn phỉ?- Mặc kệ các ngươi là ai, tốt nhất đừng nhúng tay vào chuyện của Đại Thanh Sơn.
- Ta nhất định phải nhúng tay vào đây?- Chỉ bằng chút người các ngươi, đừng mơ tưởng còn sống đi ra khỏi Đại Thanh Sơn.
- Sơn phỉ cướp địa bàn không phải đều động thủ sao? Khi nào nói chuyện rồi.
Thôi nào, cùng các ngươi luyện tập.
Mập mạp chậm rãi giơ tay phải lên.
Hơn hai trăm hắc y nhân toàn bộ dừng lại, khí thế lại đột nhiên chấn động, mỗi người đều chấn động một cỗ sóng khí, thổi hắc y, thổi bay đá vụn trên mặt đất, ánh mắt