- Công tử, kiểm tra xong, không có người sống sót.Đội Ảnh Nhận tỉ mỉ kiểm tra ba lần, xác định không có đệ tử Thanh Vân Tông nào khác sống sót, nên thanh lý đều thanh lý.- Chúng ta rút trước, còn lại giao cho các ngươi xử lý.Hô Diên Trác Trác kêu gọi đội ngũ rút lui.- Vất vả rồi, lần nữa cảm tạ.Đồ Vệ và người của Tần gia đều tỏ lòng kính trọng đối với bọn họ.
Nếu như không phải bọn họ, chỉ sợ người của Tần gia đều đã gặp nạn.- Sau này còn có thể gặp lại, cáo từ trước.Hô Diên Trác Trác kêu gọi đệ tử nhanh chóng rút lui, tính toán thời gian, Lãnh Chấp Bạch có thể sẽ phái người tới, đừng bị đụng phải.- Chờ một chút!!Trong bóng tối phía trước đột nhiên xông ra bóng người.Đội Ảnh Nhận theo bản năng nắm chặt ảnh đao, chỉnh tề, âm thanh kim loại rất nhỏ rung động trôi dạt.- Đừng khẩn trương, là ta.Bóng đen bước nhanh đến dưới ánh lửa, không phải người khác, chính là Tần Mệnh, phía sau là Lăng Tuyết lãnh diễm.Khí tức hai người thoáng hỗn loạn, quần áo cũng có nhiều tổn hại.Năm ngày trước sau, bọn họ ngày đêm chạy đi, bất chấp nguy hiểm trèo đèo lội suối, rốt cục cũng kịp thời chạy tới.- Tới rất nhanh a.Hô Diên Trác Trác nhìn thấy Tần Mệnh, trên mặt cũng lộ ra nụ cười tươi.- Còn những người khác thì sao? Chỉ có một mình người?- Bị chúng ta bỏ lại.- Ha, ta đoán sẽ như vậy.- Ca ca!Tần Dĩnh kích động, dùng sức nhào vào trong ngực hắn.- Không sao chứ?Tần Mệnh ôm chặt Tần Dĩnh, cũng thấy được chiến trường rách nát phía trước cùng thi thể đầy đất, có thể tưởng tượng trận chiến đấu thảm thiết thế nào.
Đại trưởng lão đáng ghét, thật sự phái tới sát thủ, đây là muốn đuổi tận giết tuyệt Tần gia chúng ta? Trong lòng hắn là một trận sợ hãi, nếu như không phải mình sớm suy xét phương diện này, lại ủy thác Hô Diên Trác Trác điều tới đội ngũ phòng ngừa vạn nhất, chỉ sợ bản thân sẽ không gặp được người nhà nữa.Lăng Tuyết hơi kinh ngạc, đây chính là chuẩn bị Tần Mệnh nói? Hắn lại điều người của Hô Diên gia tộc tới.
Lại nhìn thi thể đầy đất, cũng sợ hãi.
Tuy rằng trên đường tưởng tượng qua các loại tình huống có thể xuất hiện, nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy vẫn rất khó tiếp nhận.Đại trưởng lão, ngươi đem sự tình làm đếnn thế này rồi!- Chúng ta không có việc gì, may mắn có Hô Diên công tử.Tần Dĩnh ôm Tần Mệnh, sợ đây cũng là một giấc mộng.- Mệnh nhi!Dì và đám người đều bước nhanh vây quanh, nhìn thấy Tần Mệnh, rốt cục tảng đá trong lòng cũng được buông xuống, nhưng lại có chút kinh ngạc, chẳng lẽ Hô Diên Trác Trác nói đều là thật?- Các ngươi chậm rãi tán gẫu, còn lại giao cho các ngươi, ta rút lui trước.Hô Diên Trác Trác không dám trì hoãn nữa.- Không cần rút lui.Tần Mệnh ngăn cản bọn họ.- Thế nào? Đợi lát nữa Lãnh Chấp Bạch bọn họ đến liền hỏng rồi.- Chỉ cần xác định Ngô trưởng lão bọn họ còn chưa tới là tốt rồi, không cần để ý Lãnh Chấp Bạch.- Ý ngươi là sao?- Lãnh Chấp Bạch bọn họ ở đâu?- Ở trong khu mỏ, tập hợp tất cả quáng nô, nói là ngày mai toàn bộ phải chạy vào rừng rậm.- Hắn không có cơ hội, đi, cùng đi hội họp với Lãnh