Tần Mệnh đột nhiên lên lên, trực tiếp giết về phía đệ tử cầm song đao.Đệ tử song đao giật mình, bất chấp đau đớn, càng không để ý đến hình tượng, liên tục xông về phía đệ tử dược sơn Kiều Sâm, hô to:- Giết hắn! Giết hắn đi!- Làm càn trước mặt ta, ngươi kém một chút.Kiều Sâm quyết đoán chặn lại, thân như du long, tốc độ cực nhanh, lại chặn trước một bước đến bên cạnh đệ tử song đao, chọc ra một kiếm, trong nháy mắt lắc ra năm đạo kiếm ảnh, kiếm thế sắc bén, phân biệt tập trung vào ngực, bả vai, mi tâm, bụng, cùng với họng Tần Mệnh, biến hóa huyền diệu, tàn nhẫn xảo quyệt, căn bản không phân biệt được đạo kiếm thể nào là thật.Tần Mệnh không tránh không lùi, nghênh đón đối thủ, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Đại Diễn Cổ Kiếm sau lưng đột nhiên vào tay, một cỗ uy thế nặng nề đạp sập sơn hà hiện ra, một kiếm kinh hồng, kiếm khí sôi trào, tất cả mọi người cảm nhận được một cỗ kiếm khí lạnh lẽo, phảng phất như đang cắt toàn thân mình, lông tơ đều muốn dựng thẳng lên.Phốc xuy!Tần Mệnh và Kiều Sâm lướt qua nhau, máu bắn tung tóe khắp nơi.Kiều Sâm liên tục điểm ra ba vết máu trên người Tần Mệnh, đao đao hung hiểm.Cổ kiếm của Tần Mệnh thì bổ qua cổ Kiều Sâm, thế công không giảm, kiếm phong không chuyển, hắn không có bất kỳ ảnh hưởng gì, tiếp tục trùng kích.Mục tiêu, đệ tử song đao!Đệ tử song đao chạy như điên kinh hồn quay đầu lại, trong nháy mắt, mũi nhọn sắc bén của Đại Diễn Cổ Kiếm nhanh chóng phóng đại trong đồng tử.- Không...Đệ tử song đao kinh hô, nhưng thanh âm đột nhiên dừng lại, đầu bị cổ kiếm bổ bay, rơi xuống lăn về phía trước, hai mắt tròn vo, tràn ngập hoảng sợ.Yên tĩnh!Trong rừng rậm tối đen, một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy, dừng như ngay cả hô hấp cũng đều cứng lại!Kiều Sâm đưa lưng về phía Tần Mệnh, sờ sờ cổ, máu? Có máu! Chỉ là cắt rách da thịt, máu không nhiều lắm, nhưng đường đường là Linh Võ thất trọng thiên, lại bị một tên tôi tớ làm bị thương?Vị đệ tử khác giật mình, giãy dụa lui về phía sau, ánh mắt nhìn về phía Tần Mệnh giống như nhìn dã thú điên cuồng.Tần Mệnh đứng bên cạnh thi thể đệ tử song đao, sắc mặt hơi tái nhợt, máu nhuộm đỏ quần áo, ngực, bả vai, bụng hắn đều bị lợi kiếm đâm rách, thương thế nghiêm trọng, máu tươi đầm đìa, nhưng bộ dáng cùng biểu tình càng dọa người.- Kiều Sâm! Kiều Sâm!Triệu Mẫn thét chói tai đánh thức Kiều Sâm, hai tay nàng ngưng tụ ngọn lửa cháy mạnh, khẩn trương giằng co.- Tần Mệnh, hôm nay ai cũng không cứu được ngươi.Kiều Sâm nổi giận, sát khí đằng đằng, cầm kiếm xông về phía Tần Mệnh, không còn giữ lại nữa.Tần Mệnh che vết thương nghiêm trọng nhất trước ngực, không nóng không vội lui về phía sau hai bước, không nói một lời xoay người biến mất trong đêm tối.- Đuổi theo! Đuổi theo hắn! Đừng để hắn chạy.Triệu Mẫn quát vị đệ tử kia.Vị đệ tử cường tráng kia nhìn hai vị đệ tử chết thảm, cắn răng một cái, đứng lên đuổi theo.- Đừng sợ hắn ta! Hắn ta đã bị thương nặng và không thể trốn thoát được lâu.- Tần Mệnh vừa rồi chỉ dựa vào tập kích đắc thủ, thực lực so với chúng ta kém