- Ngươi rốt cuộc là ai?- Ngươi mặc kệ ta là ai, không phục thì giết ta sao?Tần Mệnh cố gắng kiêu ngạo, trong lòng kỳ thật đã dẫn đến cổ họng, thứ quái dị này hình như tính tình không tốt lắm.Thanh âm yên lặng thật lâu, đột nhiên phát ra tiếng gào suy yếu, Tu La đao kịch liệt chấn động, sương đen tràn ngập, linh khí cuồn cuộn ngập trời, chấn đến Tần Mệnh khí huyết bốc lên.Hắn hận! Hắn hận!Hắn nhận thấy được khí tức của Tu La đao, cho rằng vị nhân vật trong truyền thuyết kia đang ở gần.
Nghĩ đến quan hệ giữa hai bên tộc quần cũng không tệ lắm, hắn mới dốc hết khả năng triệu hoán, không tiếc cái giá lớn mà cố gắng giãy dụa.Cuối cùng vì chạy ra Bát Khổ Càn Khôn Trận, hắn hao hết lực lượng còn sót lại, hiện tại vô cùng suy yếu.Vốn tưởng rằng rời đi là tốt rồi, có thể cầu xin chủ nhân Tu La đao, một lần nữa trở lại chiến tộc, trở lại Thiên Đình, nhưng mà, trăm phương ngàn kế cố gắng đổi lấy một hồi trống rỗng?Tần Mệnh nhịn bốc khí huyết, để hắn phát ti3t xong:- Ngươi rốt cuộc là ai?- Ngươi là ai?Giọng nói rất lạnh lùng và thù địch sâu sắc.
Hắn hao hết lực lượng cùng hy vọng cuối cùng của mình, lại đổi lấy một đứa trẻ tư chất tầm thường, tâm giết người đều có.- Ta nói ngươi cũng không tin, ngươi đầu tiên nói ngươi là ai.- Tiểu tử kia, chú ý ngữ khí ngươi.Âm thanh lạnh lùng.- Lão già, chú ý tình cảnh của ngươi.Tần Mệnh không chút khách khí.- Đồ hỗn trướng!- Ít phát cuồng trước mặt ta, ngươi không được ta đồng ý đã xông vào thân thể của ta, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ.- Tiểu tử, nếu là ta trước đây, ngươi bây giờ đã chết.- Nói lời này, nếu ta rất mạnh, ngươi bây giờ cũng đã chết.- Tiểu bối kiêu ngạo dốt nát, ngươi cũng xứng đáng nói chuyện với ta.- Không xứng sao? Xin vui lòng mời ngươi đi ra ngoài, ngươi muốn trốn ở đâu thì trốn, đừng lại ở trong người ta.Hai người một tiếng cao hơn một tiếng, một người cứng rắn hơn một tiếng, nói chuyện càng ngày càng không khách khí.- Ta ở lại trong cơ thể ngươi là một vinh dự cho ngươi.- Chịu không nổi, xin hãy rời đi! Nếu không, ta đi tìm trưởng lão Thanh Vân Tông, để cho bọn họ đem ngươi mời đi ra ngoài?Tần Mệnh trong lòng cơ bản đã biết, thứ này có thể rất suy yếu, không có uy hiếp gì, bằng không không đến mức k1ch thích hắn như vậy cũng không có chút ý tứ phản kháng.Thanh âm bỗng nhiên trầm mặc thật lâu, bi thương khẽ nói:- Đường đường là truyền nhân chiến tộc, ta lại lưu lạc đến đây, chẳng lẽ...!Ta kiếp này nhất định thân tử hồn diệt khó trở về thiên đình sao?Tần Mệnh nửa ngày không nói gì, yên lặng thật lâu, bỗng nhiên hỏi:- Thiên đình ở đâu?Vốn là một câu quan tâm, thanh âm lại ảm đạm bi thương, lại là một tiểu dân man di ngay cả Thiên Đình cũng không biết, ta còn có hy vọng trở về sao?- Mặc kệ ngươi có tin hay không, Tu La đao cùng Đại Diễn Cổ Kiếm đều là một vị lão nhân cho ta, ta không biết hắn có thân phận gì, lai lịch gì, lại có quan hệ gì cùng ngươi, ta chỉ làm bạn với hắn tám năm, đây là lễ vật hắn tặng trước khi đi.Tần Mệnh cảm giác cần phải nhắc nhở nó, chẳng may nó tuyệt vọng phát ác, đến đồng quy vu tận thì sao?Thanh âm lại không đáp lại, chìm trong Tu La đao, có thể là đang suy nghĩ, cũng có thể là quá suy yếu.Tần Mệnh gọi thật lâu, thanh âm cũng không để ý tới nữa.Ta phải làm gì đây?Để nó trốn trong đao