Tư Lệnh Lấy Quyền Mưu Thê

151: Kiêu Ngạo Như Cô Nhiệt Huyết Sôi Trào


trước sau


"Vì sao cứ phải tìm Sở Kiêu Dao hợp tác?"
Vấn đề này, Lục Kinh Niên từng hỏi Mộ Nhung Trưng.
Lúc đó, Lục Kinh Niên cũng không cảm thấy Sở gia có thực lực lớn nhất, hơn nữa, người tiếp quản Sở gia quá trẻ tuổi, sử dụng tốt, tuổi trẻ chính là động lực, có thể làm ít công to, dùng không tốt, có thể hủy đi cả một bàn cơ hay, tự hủy tương lai.
Nhưng hắn vẫn quyết định như vậy.
Về lý do muốn dùng người ngày: Úy Ương đã thay hắn nói ra rồi.
Phát triển kinh tế quốc gia cần dòng máu trẻ tới kích thích, thái độ của thương nhân, ánh mắt với cách làm đều mới hoàn toàn, như vậy mới có thể khiến thương nghiệp trong nước chịu kích động tới một loại bầu không khí hoàn toàn mới, một mặt theo thói cũ một cách mù quáng, đầu tư nhiều tiền hơn nữa, dù không tính là ném đá xuống sông, cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, càng không có cách làm kinh tế sống dậy.
Nhưng cái lý do này, hắn chưa từng nói với người thứ hai, lại bị tiểu nha đầu này nói trúng đến tám chín phần, vén ra đến là rành mạch.
Nghĩ Mộ Nhung Trưng hắn, trong quân đội từ trước đến nay bị người ta nói là tâm tư quỷ quyệt, cơ hồ không ai có thể nhìn thấu nội tâm hắn, hai mươi hai năm nay, vẫn luôn như thế, nhưng ở trước mặt cô, những cách nghĩ kia của hắn lại bị nói toạc ra cả.
Kiêu ngạo như hắn, sao có thể không khiếp sợ?
Úy Ương à Úy Ương, em là như thế nào biết được?
Lẽ nào em thật sự là bán tiên?
Hắn ngẩn ngơ nhìn, nghĩ không ra, đây vốn dĩ chỉ là một cô gái khiến người ta yêu thích một chút, một cô gái khóa chặt trái tim thiếu hụt của hắn, như thế nào càng ngày lại càng sặc sỡ lóa mắt?
Lúc trước chỉ là chút hứng thú, bây giờ thì sao, tim của hắn, phanh phanh phanh, đập loạn không ngừng, ngập tràn nhiệt huyết, nháy mắt sôi trào.
Tình yêu là cái gì, hắn thật sự không biết, nhưng, hắn biết, cô giống như một mặt trời mới, lúc trước vẫn còn trốn trong mây đen, hiện giờ, cô phá mây mà ra, chiếu sáng thế giới lạnh giá của hắn.
Đột nhiên, hắn nhận ra, được người thấu hiểu lại tuyệt vời không thể tả như thế.
Có một tri kỷ có chết cũng không hối tiếc.

Lời người xưa nói, quả thật không tồi.
* * *
Lục Kinh Niên cũng nghe tới trợn mắt há mồm!
Má, cô gái nhỏ này, mấy cái cách nghĩ này, rốt cuộc là tiểu Mộ nói với cô ấy, hay là tự bản thân soạn ra thế?
Nếu là vế trước, thì cũng không lạ gì, tiểu Mộ sinh ra vốn là người làm việc lớn.
Tên tiểu tử này năm đó chạy tới Hải Tân đầu tư nghiệp điện ảnh đã từng nói, hắn muốn khiến Hải Tân trở thành một cứ điểm của hắn, tương lai 50 năm tới, hắn muốn để kinh tế của nó làm ví dụ dẫn trước cho các thành phố lớn cả nước.
Trên thực tế, sáng tạo rạp chiếu phim, đúng thực đưa phát triển Hải Tân sống dậy.
Nếu là vế sau, thế thì quá kinh hãi rồi đi, một cô bé nho nhỏ còn đang học cao trung, ở trường học thành tích lại kém như thế, bản thân là một học sinh kém, trong đầu cư nhiên cất giấu ngọn cờ tư tưởng độc đáo?
Kiểu người này, hoàn toàn là giường cột nước nhà!
Nghĩ như thế, ánh mắt của Tiểu Mộ thực cũng cũng có chút đáng sợ, chọn phụ nữ cư nhiên có thể chọn tới mức như vậy, hoàn toàn là bạn hiền trong trợ thủ..
* * *
"Bạch bạch bạch.."
Một trận vỗ tay vang lên.
Là Sở Kiêu Dao vỗ tay.
Hắn mặt không đổi sắc mà cười, nói: "Nói rất hay, nhưng mặc kệ cô có nói đến ba hoa chích chòe như thế nào, tất cả lời nói trước mắt chỉ là nói suông, Mộ tiểu thư, chia 5 5, mấy người tóm lại quá đen tối, phải biết cô hiện tại đang xúi giục tôi làm một chuyện có thể đưa cơ nghiệp ba đời Sở gia chúng tôi hủy trong tích tắc.

Hơn nữa, kiểu phân chia tỷ lệ này không công bằng quá."
Thân làm người đàn ông thừa kế duy nhất đời này của Sở gia, Sở Kiêu Dao lại là tinh anh có tiếng, tự nhiên không có khả năng đồng ý dễ dàng.
Chỉ số thông minh gian thương, đó không phải tùy tiện dọa một cái là có thể dọa được.
"Ách, tôi có thể nói hai câu không.."
Lục Kinh Niên giơ tay, muốn chen vào nói.
Nhưng Úy Ương hoàn toàn không thèm nhìn hắn, lập tức thu lại tâm trạng trầm tư, nói tiếp:
"Nếu không như này được không? Chúng ta bây giờ trước cứ theo

cách chia 5 5 này ước định, làm một hiệp nghị hợp tác ngắn hạn, đợi ngày mai mua xong 18 vịnh, ngày kia nếu mảnh đất này không tăng giá, chúng ta liền chỉ theo phân chia 3 7, nếu mảnh đất tăng giá, liền phân chia 5 5.
" Trong đó tôi sẽ lấy tỷ lệ chia 0.5 từ phía anh trai tôi, coi như là lễ vật anh cảm ơn tôi trước kia.
"Cũng là nói, sau này hình thức phân chia của hạng mục này là: 5: 4.5: 0.5.
" Thế nào, đồng ý hay không? "
" Nếu anh đồng ý, bên chúng tôi có thể tiết lộ cho anh một bảng giá thích hợp, tới lúc đó có thể giúp anh một tay lấy được nó.

"
Từ đầu chí cuối, ngữ khí của cô, ngôn từ chuẩn xác, giống như việc này tuyệt đối nắm chắc rồi, rủi ro là không có khả năng tồn tại.

Nhưng phàm là thương nhân, đều biết đầu tư có mạo hiểm, tham gia hành xử cần thận trọng.
Nhưng Úy Ương hoàn toàn không thế.
Tự tin của cô từ đâu mà có?
Lục Kinh Niên không hiểu, sau khi nghe cô đề xuất hình thức như vậy, trên trán không hiểu sao toát mồ hôi, nghĩ mà xem, mấy năm nay hắn đầu tư làm cũng nhiều đi, chưa từng giống lần này, quá trình đàm phán tựa như ngồi trên tàu siêu tốc, kích động cơ hồ muốn thét chói tai.
Bất quá, Sở Kiêu Dao lại bị thuyết phục rồi.
Hắn nhìn Mộ Nhung Trưng thật sâu người vẫn luôn trầm mặc không nói gì, cùng với biểu tình vẫn luôn biến đổi kỳ dị của Lục Kinh Niên, nhìn ra được, tên họ Lục này cũng kinh hãi.
Hắn âm thầm cân nhắc một chút, phỏng chừng tình thế phát triển đã vượt kế hoạch ban đầu của Lục Kinh Niên.
Vì không để kết quả đàm phán chết non, hắn cuối cùng muốn xác nhận một chút, dù gì tương lai hắn hợp tác là hai vị này," Lục tiên sinh, Mộ tiểu thư thật sự có thể đại diện hai vị ra quyết định? Trước tiên giành đất, lại theo tình huống thực tế quyết định tỷ lệ phân chia? "
" Tôi..

"
Lục Kinh Niên muốn phản đối.
Nếu chỉ là phân 3 7, chẳng có ý nghĩa gì nhiều, lãng phí tài nguyên bối cảnh của Mộ Nhung Trưng, cái này tuyệt đối là không có lời.
" Đúng, quyết định của cô ấy chính là quyết định của ta.

"
Mộ Nhung Trưng đáp một câu.
Lục Kinh Niên trợn trắng mắt, khẽ than: Điên rồi điên rồi, người đàn ông này bị người phụ nữ của hắn làm cho điên rồi.
" Được, thế chúng ta quyết định như vậy đi.

Lập tức lập hợp đồng, lập tức ký tên.


"
Sở Kiêu Dao đầy tán thành.
Úy Ương nghe xong cười ra mặt, quay đầu ánh mắt thật sâu liếc nhìn Mộ Nhung Trưng, tư thế tay ý bảo" hoàn thành ", suy nghĩ lại bay bổng: Tưởng tượng đến tương lai bản thân sẽ trở thành phú bà nhỏ, ai nha, cô liền cười như hoa, cái miệng nhỏ căn bản không khép lại được.
*
Phương án hợp tác cứ như vậy xong xuôi, việc đấu giá có Sở Kiêu Dao toàn quyền phụ trách, rạp chiếu phim Thủy Mạc đứng ra đấu giá tài chính, có Lục Kinh Niên cung cấp, toàn bộ quá trình Mộ Nhung Trưng không tham dự, không trực tiếp liên quan, chỉ thờ ơ lạnh nhạt.
Còn về nguyên nhân, Sở Kiêu Dao không hỏi.
Vì biểu thị hai bên hợp tác thành công, Sở Kiêu Dao vốn muốn mời hắn cùng ăn bữa tối, nhưng, Mộ Nhung Trưng đã từ chối, nói:" Đợi hợp tác thành công chính thức rồi chúng ta cùng nhau chúc mừng..

"
Sở Kiêu Dao cũng là người thức thời, không có cưỡng cầu nữa, cứ như vậy dẫn người rời đi.
" Việc này, sao chú lại làm qua loa như vậy?"
Sau khi Sở Kiêu Dao đi rồi, Lục Kinh Niên chất vấn Mộ Nhung Trưng, hy vọng hắn có thể cho một lời giải thích hợp tình hợp lý.

.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện