"Bịch bịch bịch.."
Ngoài cửa có người gõ cửa.
Hắn đi mở, là phó quan Trương, nói: "Tô Triết về rồi."
"Biết rồi."
Nhẹ nhàng đóng cửa lại, hắn tới phòng khách.
Tô Triết đang uống nước, nhưng có thể do tới gấp gáp, ừng ực ừng ực uống nước, âm thanh có chút vang.
Mộ Nhung Trưng ngồi xuống, "Về rồi à!"
Tô Triết vẫy vẫy tay, biểu thị trước tiên uống nước, đợi uống xong, mới đáp: "Tứ thiếu, sao đột nhiên gọi tôi về gấp gáp thế? Về Tư Tiểu Bắc, tôi còn chưa tra rõ ràng.. Tư lão thái gia cụ thể sống ở đâu, còn phải tiến hành xác minh tiếp."
Sự tình chỉ làm được một nửa liền bị gọi về, đây là chuyện trước nay chưa từng có.
"Việc này để người khác đi điều tra đi! Sau này anh phụ trách bảo vệ Úy Ương, tận lực không được cách xa cô ấy. Quay về ta bảo mẹ Dương dạy cô ấy chút quyền võ chân tay, anh ở bên cạnh chỉ điểm. Từ cơ bản nhất học lên cao. Về phương pháp bắn súng gì đó, quay về ta suy nghĩ, như thế nào để cô ấy luyện tập.. Cô ấy tuổi còn nhỏ, học mấy cái kia hẳn là vẫn còn kịp."
Tô Triết bất giác ngẩn người, như thể địch lớn sắp tới, cho nên làm vậy?
"Bên này có việc gì ngoài tầm kiểm soát của Tứ Thiếu sao?"
Trực giác mách bảo hắn, có chuyện lớn xảy ra.
Mộ Nhung Trưng ý bảo phó quan Trương thay hắn nói, bản thân dựa vào bên cạnh âm thầm nhíu mày.
"Hai cái tên dư đảng Lạng Sơn lọt lưới kia.. Nhưng là, ngoài ra có một người tên Đại Hổ trong băng đảng, lúc trước phụng mệnh Độc lão nhị tính toán đưa tin định ngày hẹn chúng ta, trong lúc chúng ta bắt đầu cứu viện đã rời khỏi Đông Sơn, xong việc biết được Đông Sơn bị diệt, đã chạy không rõ tung tích. Có thể đã chạy đi báo tin với lão đại của bọn chúng. Quan trọng là người này đã gặp Úy tiểu thư. Tới nay Độc lão nhị đã đền tội, Tứ thiếu lo lắng: Độc lão đại sau khi biết tin, sẽ không tiếc tất cả tìm ra Úy tiểu thư------Anh nên hiểu rõ, bây giờ, Úy tiểu thư tương đương là uy hiếp của Tứ Thiếu, cho nên, sau này anh phụ trách càng nặng. Bảo vệ cô ấy, đồng thời còn phải cùng mẹ Dương dạy cô ấy bảo vệ bản thân như thế nào.."
Lúc trước, phó quan Trương vốn cho rằng mẹ Dương chỉ là người bình thường, không nghĩ tới lại là phụ nữ giang hồ Tô Triết tìm tới, cũng từng nhận ân tình từ Mộ Nhung Trưng, cho nên mới cam chịu làm người hầu.
"Biết rồi."
Tô Triết gật đầu, trong lòng hiểu rõ, một người đàn ông một khi động lòng đồng nghĩa với cái gì, đặc biệt là người đàn ông này, bị hãm trong lốc xoáy quyền lợi, bị người bắt được điểm yếu, kia sẽ là một đòn trí mạng đáng sợ.
"Đi nghỉ ngơi đi! Ngày mai ta phải đi bàn chuyện. Anh lưu ý, canh giữ ở khách sạn."
"Vâng."
Vào ban đêm, Mộ Nhung Trưng canh giữ trong phòng, nhìn người trên giường, giữa mày khẽ nhăn, hắn biết, con đường tương lai của bản thân không dễ đi, nhưng, hắn sẽ không như vậy mà buông cô ra.
Hắn cần chính là thời gian.
Chỉ cần cho hắn thời gian, hắn có thể bình định tất cả, trả cho thế gian một cái thanh minh.
Giang sơn với cô, hắn muốn cả hai.
Nhưng, tất cả phải từ từ tới, không được loạn.
*
Kết quả một giấc này không thể ngủ ngon, 11 rưỡi tối, phòng tổng thống vang lên tiếng điện thoại reo, là phó quan Trương tiếp, tiếp xong đang muốn đi báo cáo, một cuộc điện thoại khác cũng theo đó kêu lên, hắn lại tiếp, sắc mặt liền biến, sau khi đặt xuống vội vàng đi gõ cửa phòng Mộ Nhung Trưng.
Người này từ trước đến nay ngủ muộn, lại hay luyện tập buổi tối, này không, mới luyện xong tắm rửa muốn ngủ, đang muốn tắt đèn, nghe thấy âm thanh, đứng dậy mở đèn, hỏi: "Chuyện gì?"
Đường dây điện thoại trong phòng đã bị hắn rút ra, tiếng điện thoại kêu bên ngoài, hắn cũng thầm nghe thấy, nếu không có việc gấp, phó quan Trương không có khả năng lập tức tới gõ cửa.
"Cuộc điện thứ nhất, là bộ trưởng Kỳ gọi tới, nói, đại công tử đã đuổi tới Hải Tân, khả năng là muốn nhân lúc chúng ta không phòng bị đưa dư đảng Lạng Sơn đi, nguyên nhân không rõ. Cuộc điện thứ hai là trưởng đoàn Mạnh gọi, bảo Ngài tốt nhất lập tức đi một chuyến, nói có Độc tặc nói mấy lời khai kỳ quái.. Khả năng sẽ tạo ảnh hưởng bất lợi với Tứ Thiếu.. Hắn đã phái người tới đây, đưa anh đi gặp người kia.."
Phó quan Trương biểu tình nghiêm túc cực kỳ, "Tôi cảm thấy đại công tử sẽ suốt đêm chạy tới, khẳng định có liên quan với lời khai của Độc tặc kia, nếu không trưởng đoàn Mạnh sẽ không nóng vội như thế mời anh qua đó."
"Biết rồi. Ta đi thay quần áo!"
Hắn xoay người quay về phòng, lại không có lập tức đi thay quần áo, mà là tới đầu giường, sờ sờ trán của Úy Ương, đã hạ sốt, liền lặng lẽ đi vào nhà vệ sinh, lúc đi ra, chỉ nghe thấy cô nói hàm hồ một câu, "Trời sáng rồi à?"
"Chưa."
Hắn đáp.
"Vậy sao anh lại dậy? Là muốn