"Ai nha, đừng nhéo mũi tôi nữa, đau a.
.
Anh còn nhéo, tôi véo lại anh đấy nhé"
Úy Ương một bên đẩy móng vuốt của hắn ra, một bên âm thầm tự dặn bản thân, không thể trở mặt với hắn, trong miệng khẽ tranh luận: "Mọi việc đều có quá trình thích ứng, tôi sao có thể lập tức là quen việc bị anh ôm ấp hôn hít"
"Lại thật sự càng ngày càng biết nói chuyện rồi.
"
Mặc kệ là cô vì cái gì cùng với trước kia khác nhau như hai người, trong lòng Mộ Nhung Trưng là càng thích cô của hiện tại hơn.
Cô trước kia, ánh mắt lạnh băng, lời nói lạnh lẽo, bây giờ không như thế nữa, đôi mắt nhỏ lộ ra một khí chất linh động, không những dám cùng hắn cò kè mặc cả, còn dám cùng hắn trêu đùa tâm tư, tuy rằng có chút khẩu thị tâm phi, nhưng so với trước kia, vật nhỏ này trở nên càng ngày càng thú vị rồi.
Nghĩ tới những ngày sau này sẽ càng thêm thú vị hơn.
Mộ Nhung Trưng đang nghiên cứu Úy Ương, ngược lại, Úy Ương cũng đang nghiên cứu hắn.
Cô nhìn ra, tới thời khắc này, khí tức trên người Mộ Nhung Trưng kia, coi như hoàn toàn tan biến rồi, kiếp trước, vận mệnh tàn tật của Liễu Hãn Sanh coi như sửa chữa lại được rồi.
Cũng có thể nói, lời mềm tiếng ngọt mà dỗ hắn, so với việc đối nghịch hắn, hiệu quả tốt hơn; Sau, chỉ có đốt lửa trên dầu, không những sẽ hủy hoại chính mình, càng đem tai họa cho người khác.
Nói cách khác: Tên gia hỏa này, ăn mềm không ăn cứng.
"Nói đi, em cho người đem ta từ quân doanh gọi về, làm cái gì? Tới xem em với người trong lòng ở trong tân phòng của chúng ta lôi lôi kéo kéo à?"
Ngữ khí rất nhẹ nhàng, hiển nhiên đây không phải một câu lên án mà là một câu trêu chọc.
"Sao có thể như thế!"
Úy Ương đột nhiên kinh hô.
Cái người Mộ Nhung Trưng tính khí cổ quái này, giây trước vẫn còn tốt, giây sau liền duỗi thẳng đầu gối, để cô trượt xuống, cô cả kinh, theo bản năng vòng tới giữ cổ hắn, bởi vì dùng lực quá mạnh, cái mặt nhỏ của cô trực tiếp đụng vào mặt hắn.
Môi với mặt cô một chút nữa là chạm vào rồi.
Đang kinh hãi, cô nhìn thấy khóe môi hắn nhếch lên.
Nga, đáng giận, cư nhiên cố ý đùa cợt cô.
"Ai, anh đừng có đổ oan cho tôi có được không? Tôi đến hắn vào như thế nào còn không biết.
"
Nếu đã vòng tới giữ