Ở thư viện, Úy Ương tìm được sách mình muốn, tìm một góc đọc một chút, thấy sắp tới thời gian lên lớp, liền cùng Quyền Trân xếp hàng đăng ký, Hà Hoan đã đi về trước rồi.
Chỗ đăng ký xếp một hàng dài, thầy Bình trong thư viện trước quầy đăng ký lật tới lật lui tìm tờ đăng ký, vẫn là không tìm thấy.
Không bao lâu một thầy giáo khác đến phiên trực chạy tới, nói: "Thật ngại quá, thật ngại quá, tờ đăng ký bị tôi thuận tay cầm theo."
Nguyên nhân gây ra cái hậu quả này là hai thầy trực đều có chìa khóa ngăn kéo, vị trước trực xong lúc rời đi liền thuận tay cầm theo.
Nhìn thấy một màn này, trong đầu Úy Ương đột nhiên xoẹt qua một ý tưởng.
Lúc tan học, Bé Ngoan vốn dĩ là muốn cùng mẹ tan học, nhưng nghĩ tới trong mắt người khác, nhà của mẹ sống là ở Úy Viên, với đường về nhà của họ giống nhau lại dẫn đến phiền phức, liền ngoan ngoãn chào tạm biệt một tiếng, cùng Tư Tiểu Bắc rời đi.
Úy Ương không có lập tức rời đi, ở trong lớp học giúp quét dọn vệ sinh, sau đó lại làm mấy đề ôn tập, lúc này mới đi tới phòng làm việc.
Giờ khắc này, phòng làm việc ngoài thầy Lôi ra, các thầy cô khác đều đã tan làm rồi.
"Thầy."
"Úy Ương, sao vẫn chưa về nhà? Đây là.. Có chuyện gì à?"
Lôi Vũ ngẩng đầu lên, thân thiết hỏi.
Úy Ương ngoan ngoãn gật đầu: "Có chuyện muốn hỏi Người một chút ạ."
"Chuyện gì?"
"Chính là tờ giấy xin bỏ học Úy Hổ ngụy tạo lúc trước là ai giao tới phòng hiệu trưởng, Người có từng hỏi lại hiệu trưởng không ạ?"
Cô nhắc lại chuyện này.
Lúc trước, cô từng hỏi rồi, có thể là thầy Lôi quá bận, không có trả lời lại cô.
"Ồ, chuyện này à, hỏi thì đã từng hỏi, bất quá hiệu trưởng cũng không biết là ai để ở đó. Buổi tối lúc tan làm còn chưa có, ngày hôm sau thì đã đặt trên bàn làm việc rồi, hiệu trưởng cho rằng là ông ấy không đóng cửa, thầy đem tới. Cho nên, cụ thể là ai làm sợ là không điều tra rõ được."
Hiệu trưởng đích thực là có thói quen không đóng cửa.
Ngày đó lúc cô bị gọi tới phòng hiệu trưởng, bên đó chính là không đóng cửa.
"Thế ngăn kéo thầy để tài liệu có khóa lại không ạ?"
"Khóa rồi. Chính vì khóa, nó cư nhiên có thể không cánh mà bay, thầy mới thấy lạ."
Vừa nhắc tới chuyện này, ông liền cảm thấy kỳ quái, nhưng lại không tìm ra được nguyên nhân.
Ánh mắt Úy Ương trong xanh phẳng lặng, khẽ "ồ" một tiếng, tiếp tục hỏi: "Em có thể mạo muội hỏi một câu, chìa khóa tất cả có mấy cái không?"
Lôi Vũ thấy cô hỏi tỉ mỉ như thế, có chút kinh ngạc, nhưng vẫn trả lời: "Hai cái."
"Một cái khác ở trong tay ai?"
"Cô Vạn Cầm."
Vừa vặn, nhắc tào tháo tào tháo liền tới, lời này còn chưa dứt, cô Vạn Cầm một thân váy dài cười ngân nga bước vào.
"Ô, Úy Ương cũng ở đây à, thầy trò đang nói gì thế?"
"Chào cô Vạn ạ."
Úy Ương cung kính chào một tiếng - Vị cô giáo này là một trong những thầy cô dạy y thuật vỡ lòng của cô, kiếp trước, cô cùng cô Vạn Cầm quan hệ vẫn luôn rất tốt.
Thầy Lôi lập tức cười: "Chúng tôi đang nói chuyện đơn xin bỏ học kia không cánh mà bay."
"Ồ!" Cô Vạn Cầm cũng biết chuyện này, "Sao thế, chuyện này có phát hiện mới rồi sao?"
Úy Ương cười khẽ, vừa nãy cô cố tình ở trong phòng học chần chừ, chính là vì biết cô Vạn mỗi ngày sau khi tan học đều sẽ tới phòng làm việc, sau đó vùng thầy Lôi tan làm, cô đợi chính là hai vợ chồng họ cùng tới.
"Trước không nói có phát hiện mới hay không, cô Vạn, em muốn hỏi một chút, chập tối hôm đó trước khi tan học có học sinh nào từng tới phòng y tế của cô không?"
Cô không trả lời mà hỏi ngược lại.
"Thật là có một em tên Lý Tư Tư vì sốt nghiêm trọng, nôn mửa quá tới đây tiếp một chai nước muối."
Cô Vạn Cầm nhớ lại một chút.
He, quả nhiên à, như cô dự liệu.
"Cô ấy là lớp nào? Lúc tới có mấy người?"
"Lớp B, có bốn nữ sinh dìu tới."
Cô Vạn Cầm nói ra tên của họ: "Có Cổ Đồng với Thẩm Văn Thanh lớp A, La Nhạc Nhạc lớp B, còn có Vu Dao lớp D.."
"Trong đó có ai đi mà quay lại không?"
"Có, Vu Dao, trò ấy với Lý Tư Tư cùng phòng, Lý Tư Tư truyền nước xong, trò ấy tới đỡ trò kia đi nghỉ ngơi. Có vấn đề gì sao?"
"Trong lúc này, có phát sinh cái gì khác thường không,