Một câu nói kích động ngàn tầng sóng.
Một lớp 40 học sinh, không hẹn mà dùng cùng ánh mắt khó tin nhìn về Úy Ương.
"Tôi nói mà, thành tích này cũng quá không đáng tin đi, kết quả đúng thật là gian lận mà ra. Úy Ương, da mặt của trò đủ dày thật đấy, vì để tạo hình tượng bản thân là học sinh giỏi, thật đúng là vắt óc tìm mưu kế, cái chuyện xấu hổ gì cũng dám làm ra được a.. Loại học sinh như trò, Đệ Nhất Cao khẳng định là không có cách nào dạy được rồi.. Đi đi đi, đi phòng hội đồng, chuẩn bị nghỉ học đi.."
Chu Nam châm biếm, từ ngữ gay gắt, không hề lưu tình, một câu nói liền đánh thẳng vào mặt Úy Ương bạch bạch bạch.
Xôn xao..
Phía dưới một mảng kinh ngạc hô hoán.
"Không phải chứ, thật sự gian lận?"
"Chậc chậc chậc, sỉ nhục của Đệ Nhất Cao, không ai khác ngoài cô ta rồi."
"Ha ha ha, Giang Hải, cậu bái một kẻ vô sỉ làm sư, cẩn thận cũng trở thành một kẻ tiểu nhân vô sỉ a.."
Đám học sinh vì lời của Chu Nam, nháy mắt từng người từng người bắt đầu trào phúng.
Trên lưỡi có Long Tuyền, giết người không thấy máu.
Cái miệng của người đời thường có thể giết người trong vô hình.
Nghe mà xem à, chân tướng thế nào còn chưa biết, mấy kẻ này đã như mây khói, nói ẩn nói hiện.
"Các người đừng có ăn nói lung tung, thành tích của Úy Ương là dựa vào năng lực bản thân mà có.."
Quyền Trân tức phát điên, đứng phắt lên, nghĩ cũng không cần nghĩ thay Úy Ương tranh cãi một câu.
"Quyền Trân, em đừng bị hình dáng nhu nhược đáng thương của nó lừa gạt, muốn làm một học sinh giỏi, thì phải cách xa loại người chỉ biết âm thầm làm chuyện dơ bẩn này một chút, tránh cho em cũng bị nó làm liên lụy. Úy Ương, còn không theo ta qua đây.."
Chu Nam lạnh lùng mắng Quyền Trân.
Úy Ương lại không hề tức giận, không vì lời của Chu Nam làm rối loạn mà nóng nảy, cô vẫn vô cùng bình tĩnh như cũ, lúc chậm rãi đứng dậy cười nhàn nhạt, hỏi ngược lại: "Cô giáo, Người là tới truyền lời, hay là tới định tội?"
Chu Nam ngẩn ra, chợt ý thức được câu hỏi giảo hoạt này của cô, cũng không muốn đáp lại, mà không kiên nhẫn nói một câu: "Nhanh lên, chủ nhiệm Hà bọn họ đang đợi đấy.."
"Cô Chu, xin trả lời câu hỏi của em, Người là tới truyền lời, hay là tới định tội?"
Cô không đi, kiên định mà hỏi ngược lại.
Quyền Trân cũng theo đó mà ép hỏi một câu: "Đúng, cô Chu, xin cô trả lời."
Thầy dạy toán cũng nói: "Cô Chu, kết quả của lãnh đạo đưa ra là gì? Không đúng, cô hẳn là tới truyền lời chứ, còn chưa đối chất mà.."
Chỉ một câu này khiến Úy Ương liền hiểu ra một chuyện: Tiết học của Thầy Lôi dừng lại, thầy giáo số học không nói đến thành tích, toàn bộ là vì hôm nay cô bị tố cáo. Khó trách khác thường quá như vậy.
Chu Nam vốn là muốn bừa bãi cho qua, vì thầy toán học hỏi một câu như thế, không còn cách nào, hung tợn trừng mắt nhìn Úy Ương một cái, bực bội đáp: "Đúng, tôi là tới truyền lời."
"Nếu là truyền lời, vậy cô dựa vào cái gì ở trước mặt người khác định tội trò?"
Cô giáo Chu Nam này, cũng thật là quá biết truyền bá tin đồn đãi rồi.
Úy Ương trong lòng liền dâng lên tức giận.
Chu Nam lại trả lời mà mặt không đỏ hơi thở không gấp, lập tức kêu: "Chuyện này đã là chắc như đinh đóng cột rồi!"
Úy Ương buồn cười mà nhếch nhếch khóe môi: "Còn chưa có đối chất, cô từ đâu mà thấy được chuyện này đã chắc như đinh đóng cột? Cô giáo Chu, danh tiếng thấy trước của cô là từ đâu mà ra.."
"Ta.."
"Cô Chu, nếu em đi đối chất, điều tra rõ ràng chân tướng chứng minh: Em không gian lận, vậy mấy lời cô vừa nói chính là bôi nhọ ác ý. Tuy rằng cô là cô giáo, nhưng cô không có đặc quyền tới hủy hoại danh dự của một học sinh. Trước pháp luật, người người bình đẳng."
Cô vẻ mặt nghiêm nghị không thể khinh thường, "Nếu chân tướng làm rõ, em là trong sạch, vẫn xin cô giáo Chu ở trước mặt thầy cô học sinh toàn trường xin lỗi em, nếu không, em sẽ toàn lực khởi tố