Mộ Nhung Trưng không ở chỗ Mạnh lão lâu, hắn đem trà mới của phụ thân qua, cùng với thiệp mời mừng thọ của tổ mẫu đưa lên, ngồi một lúc, liền chào tạm biệt.
Từ khu thầy giáo ra, mới quay lại khu dạy học, liền nghe thấy tin tức một nam sinh kêu: "Xin chú ý, xin chú ý, Úy Ương của cao nhất ban ba đang ở phòng thể dục cùng người tằng tịu, Úy Ương của cao nhất ban ba đang ở phòng thể dục cùng người tằng tịu, các thầy cô của đệ nhất cao, xin nhanh chóng tới phòng thể dục làm sạch tinh thần học đường, dựa theo nội quy của trường.
"
Đọc liền ba lần, phát thanh vang dội, đem cái tiếng truyền xa lạ này tới mỗi một góc, đến tai các thầy cô học sinh còn ở lại.
Mộ Nhung Trưng tự nhiên cũng nghe thấy rồi, cả người hắn rùng mình, tia lạnh trong con ngươi như băng phách bắn ra.
Không tốt, tiểu nha đầu kia, lại chọc phải phiền phức rồi!
*
Trong văn phòng.
Chu Nam hôm nay trực, đang thu dọn bàn làm việc, vừa nghe, là có người đang tố giác cái đứa học sinh dốt khiến người chán ghét kia, trong lòng mừng rỡ, trên mặt lại giận giữ, đập giáo án kêu: "Tằng tịu với nhau? Cái đứa Úy Ương kia thật đúng là làm việc không có giới hạn.
"
"Không thể nào, Úy Ương không phải loại người đó.
"
Lôi Vũ đi theo kinh hãi dựng lên kêu, ông đang chấm bài, còn chưa tan làm, phản ứng đầu tiên khi nghe thấy tin là, Úy Ương có khả năng bị người tính kế rồi.
"Có phải loại người đó hay không, chúng ta đi xem không phải liền biết ngay sao?"
Chu Nam tông cửa xông ra, cả người tựa như tiêm máu gà vậy.
Lôi Vũ trong lòng bất ổn, rất là bất an: Bị người dùng hình thức phát thanh mà truyền, có khả năng thực sự là xảy ra chuyện gì rồi?
Đợi một chút, cái người đang phát tin tức kia là ai a?
Ông sợ hãi, vội vàng theo ra ngoài.
*
Đệ nhất cao tổng cộng có 30 lớp, rất nhiều đều là từ nơi khác thi vào, cho nên ở lại trường rất nhiều, giờ phút này, đám học sinh ở lại trường một ít đang ăn cơm, một ít đang tắm giặt, một ít quay lại phòng học, vừa nghe thất tin tức, xôn