Đèn đỏ ở đường Hưng Hòa đặc biệt lâu. Hướng Trường Không chờ đến giây thứ 96 thì nhìn thấy một chiếc máy bay ngang qua.
Thời tiết hôm nay thật sự tốt. Máy bay để lại một làn khói trắng thật dài như tranh vẽ trên bầu trời.
Hướng Trường Không cứ nhìn nó từng chút từng chút một bay khỏi tầm mắt của mình. Cho đến khi đèn đỏ chuyển thành xanh mới nhấn tay ga đem xe điện rời đi. Anh trực tiếp chạy đến một dãy các tòa văn phòng để giao cơm hộp cho khách.
Thành phố A tháng mười đã vào thu, gió thổi qua mặt có chút đau rát mang theo khí lạnh. Đến sau tòa nhà, Hướng Trường Không dừng xe ở dưới. Từ thùng giữ nhiệt lấy ra cơm hộp, vừa gọi điện cho khách hàng vừa đi nhanh vào trong.
Đây chính là một dãy văn phòng cao cấp, đa số người ra vào đều là những người trẻ tuổi ăn mặc thời thượng.
Hướng Trường Không đợi bọn họ từ thang máy ra hết mới nhấc chân đi vào. Bây giờ chính là thời gian ăn cơm, người vào thang máy thật sự không nhiều, Hướng Trường Không đi một mạch lên tới tầng 30 thì dừng lại.
Thang máy đinh một tiếng liền mở ra. Hướng Trường không quen cửa quen nẻo tìm tới địa chỉ trong công ty, đẩy cửa kính trước mặt.
"Xin hỏi ai là Chu tiểu thư?"
"Nơi này nơi này!" Cô nàng tóc ngắn thò ra từ bàn làm việc, phất phất tay ra hiệu với Hướng Trường Không.
Hướng Trường Không nhìn theo hướng cô nàng rồi lập tức đem theo cơm hộp đi tới.
"Cậu nhìn cái gì?"
Cô nàng họ Chu vừa nói vừa gõ hai cái lên bàn làm việc của đồng nghiệp kích động tò mò đến bật dậy. Bởi vì động tác quá lớn khiến cặp văn kiện trong tay hắn rơi xuống.
"Đồ ăn tới"
Cô nàng họ Chu vui mừng khi nhìn thấy đồ ăn bật thốt ra hai chữ. Chỉ hướng chỗ ngồi tại bàn làm việc nói
"Cảm ơn, đồ ăn để chỗ này là được"
Hướng Trường Không đem cơm hộp để xuống bàn rồi nói:
"Dùng thong thả"
Liền quay người chuẩn bị rời đi. Thấy vị nam đồng nghiệp đánh rơi cặp công văn, Hướng Trường Không khom lưng. Định thuận tay giúp hắn nhặt cặp lên. Ai ngờ còn chưa động vào cặp, người này đã thất kinh hét lên
"Cậu đừng động, tôi tự mình nhặt được. Đừng làm bẩn cặp của tôi."
Hướng Trường Không dừng động tác một chút, không nói gì, trực tiếp bỏ qua cặp công văn kia đi ra ngoài. Lúc đẩy cửa, anh nhìn lại bàn tay mình, chà xát hai lần rồi mới tiếp tục động tác.
Đi đến thang máy đúng lúc cửa vừa vặn mở. Bên trong lại có thêm một người giao hàng vội vã chạy ra ngoài. Nhìn thấy Hướng Trường Không, hắn đặc biệt có tinh thần cùng anh chào hỏi một tiếng.
Tuy hắn cùng Hướng Trường Không không làm việc chung trong công ty giao hàng. Nhưng vì cùng giao hàng tại khu vực này nên thường xuyên gặp nhau.
Hướng Trường Không cũng gật đầu coi như chào hỏi rồi bước nhanh tới nhấn nút thang máy.
"...."
Anh chàng giao hàng đứng bên ngoài thang máy có chút sa sút tinh thần. Hắn sửng sốt một hồi mới lại gần cánh cửa thang máy đã đóng chặt huýt sáo
" Này tiểu minh tinh hôm nay đột nhiên lạnh lùng như thế a ~"
Nói xong cũng lập tức đi đưa thức ăn mà không chờ Hướng Trường Không trả lời.
Trong thang máy, Hướng Trường Không an tĩnh chờ xuống tới tầng 9. Sau đó mới lấy điện thoại ra kiểm tra đơn đặt hàng.
Đơn hàng sau là của Từ Luyến tiểu thư ở công viên Tinh Quang. Dạo này Hướng Trường Sinh thường xuyên nhận được đơn đặt hàng của Từ Luyến.
Ba ngày gần đây đều là cơm đùi gà tại "nhà hàng Ngọa Long"
Một lần nữa ngồi lên xe điện, Hướng Trường Không theo hướng công viên Tinh Quang rời đi.
Mười năm trước, công viên Tinh Quang vẫn là một mảnh đất hoang vu. Nhưng mấy năm nay nhờ sự cố gắng duy trì của chính phủ, nơi đây được cải tạo và ngày càng phát triển hơn.
Bây giờ công viên Tinh Quang là vườn hoa lớn nhất tại thành phố A này. Hàng năm thu hút hàng vạn du khách và người yêu chụp ảnh đến tham quan, du lịch.
Năm nay nghe nói còn xây dựng nông trường Tinh Quang. Ở đây cho người trong nội thành thuê đất trồng chút rau cỏ.
Từ Luyến tiểu thư hay đặt thức ăn chính là ở trong khu công viên Tinh Quang này mở một nhà hàng nhỏ nhỏ.
Hướng Trường Không lần đầu đưa thức ăn tới đây còn cần xem bản đồ hướng dẫn. Mấy lần về sau, anh đã đem sơ đồ công viên Tinh Quang ghi nhớ toàn bộ trong đầu.
Đem xe điện dừng ở ngoài cửa hàng của Từ Luyến. Hướng Trường Không cầm theo cơm hộp của cô đi tới liếc nhìn vào bên trong một chút.
Hôm nay nữ sinh trông tiệm không thấy đâu, khó trách Từ Luyến chỉ đặt có một phần cơm.
"Từ Luyến tiểu thư"
Anh nhẹ nhàng đẩy cửa tiệm, chuông gió treo trước cửa đinh đinh đang đang kêu lên.
Từ luyến đang ở tầng 2, nghe thấy âm thanh liền nhìn xuống dưới một chút. Công việc của cô ở tầng hai, lan can ngăn cách bằng kính trong suốt có thể nhìn thấy cửa chính.
Một chàng trai mặc áo màu cam cùng quần lao động đang đứng dưới tầng. Trong tay còn cầm cơm hộp cô gọi bên ngoài.
"Chờ một lát"
Từ Luyến đóng lại sáp nến tan chảy, rút khăn lau tay rồi đi xuống dưới.
Tiếng giày cao gót từ xa đến gần thanh thúy vang lên khiến Hướng Trường Không không khỏi trở nên co quắp.
Hai ngày trước, anh thấy cô mặc một chiếc váy da màu đen, khí chất mạnh mẽ lại vô cùng gợi cảm, tựa như chị đại.
Hôm nay cô lại mặc một chiếc áo khoác màu đen mỏng cùng đai lưng tôn lên vòng eo mảnh mai. Dưới chân là đôi giày cao gót đen. Tóc được buộc đuôi ngựa thật cao ở sau đầu vừa đen vừa thẳng.
Cô hôm nay không còn giống chị đại mà là giống chính mình đại ca.
"Cảm ơn".
Từ Luyến bất tri bất giác mà chạy tới trước mặt anh. Nhấc tay cầm hộp đồ ăn từ trong tay Hướng Trường Không.
Hướng Trường Không chỉ cảm thấy trong tay bất chợt nhẹ đi không ít, không ý thức nói với cô
"Không cần khách khí"
Rồi quay người đi nhanh ra khỏi cửa hàng.
Vặn chìa khóa khởi động xe điện, anh mới quay đầu nhìn Từ Luyến một chút. Cô cầm cơm hộp đi tới chỗ nghỉ ngơi ở tầng một.
Gương mặt của cô rất xinh đẹp, hoàn toàn đạt tiêu chuẩn mặt trứng ngỗng. Không có tóc mái cắt ngang, lộ ra cái trán trơn bóng xinh đẹp.
Lông mày của cô không giống với