Nhưng mà theo hệ thống sông hồ nửa này nửa nọ cùng tỉ lệ bản đồ đánh dấu mà xem, nơi này tuyệt đối không phải địa cầu, hẳn là một thế giới trên một hành tinh khác.
Nơi này lớn gấp đôi địa cầu, nhưng mà cô lại không có cảm giác chênh lệch trọng lực.Có lẽ là nguyên chủ đã quen với trọng lực nơi này, hoặc là trọng lực nơi này không chênh lệch bao nhiêu so với trái đất, nói tóm lại, nơi này không phải địa cầu.Đại Hạ chí là một quyển sách rất dày, chờ đến khi xem hết phần bản đồ tiến vào nội dung chính mới phát hiện cô xem ngược.
Cũng đúng, dù sao thì cổ nhân lật sách đều là từ bên trái sang phải, hơn nữa đa số đều là viết dọc.Bởi vì thuở ban đầu, đồ vật dùng ghi chép là thẻ tre, mà trang giấy là từng tờ từng tờ, không có khả năng viết ngang, thói quen cứ thế truyền lại, cho đến sau này mới biến thành viết ngang.
Nơi này cũng không ngoại lệ, tuy nhiên hiện tại đã bắt đầu viết ngang rồi.Phỏng chừng máy in ấn là loại in ngang nhưng thời điểm người đóng sách vẫn in thích từ trái sang phải.Một lần nữa xem lại, không nghĩ tới Đại Hạ chí này còn có mục lục, lật xem một chút, phần một viết về lịch sử Đại Hạ triều, phần hai là đại nghiệp tiền triều.
Theo thứ tự suy ra, cuối cùng hẳn là có một vài ghi chép về xã hội nô lệ.Nhưng mà càng xem thì lịch sử càng xa xưa được ghi lại càng ít, đa số đều là một ít truyền thuyết, cũng không có ghi chép về di chỉ văn hóa linh tinh.
Cũng phải, nơi này chỉ là cổ đại, đối với khảo cổ gì đó không có nhiều hứng thú như hiện đại.Xem đại khái một chút rồi cô mới bắt đầu xem từ phần một.
Đại Hạ triều thành lập đã có lịch sử trên ba trăm năm mươi năm, truyền thừa mười hai đời đế vương.
Đương kim bệ hạ là đế vương Đại Hạ đời thứ mười hai, mười lăm tuổi đăng cơ, ngài chăm lo việc nước, làm Đại Hạ càng thêm hưng thịnh, vạn quốc triêu tông.Nhưng mà Khỉ Quả càng chú ý chính là thế hệ trước đó, cũng chính là đế vương đời thứ mười một Trình Dương Đế, đó là thời điểm năm mươi năm trước phát sinh biến đổi lớn, nghe nói lúc ấy triều đình rất là hỗn loạn, rất có tư thế Cửu Long đoạt đích.Tuy rằng lúc trước chỉ có năm vị hoàng tử tranh đoạt mà thôi, nhưng bởi vì đã truyền thừa qua ngần ấy năm, các hoàng tử đều có năng lực và bối cảnh thâm hậu, hơn nữa đế vương đời thứ mười chết bất đắc kỳ tử, căn bản không có lưu lại thánh chỉ, cho dù có thì ai mà biết được.Cho nên trận tranh đoạt đế vị năm mươi năm trước có thể nói là ra hết các loại thủ đoạn thần thông, thậm chí có hai vị hoàng tử đều đã chuẩn bị cử binh mưu phản.
Mắt thấy một hồi chiến loạn sắp bùng nổ, không ai nghĩ đến Trình Dương Đế, năm ấy là một vị hoàng tử vô danh, càng không có bối cảnh hay thế lực hậu thuẫn, lại thượng vị.Hơn nữa không biết ngài dùng thủ đoạn gì trấn áp năm vị hoàng tử thực lực hùng hậu, điểm này trong sách sử hình như không có ghi lại.
Mà sau khi Trình Dương Đế đăng cơ sau liền đưa ra những giống rau dưa lương thực kia; các loại sách vở dường như đột ngột xuất hiện, ngoại trừ bản ông ra thì ai cũng không biết được những thứ đó tới từ đâuTrọng điểm làm Khỉ Quả hoài nghi là vào mười lăm năm trước, Trình Dương đế truyền ngôi cho con trai độc nhất.
Không sai, là con trai độc nhất, do hoàng hậu sở sinh, hậu cung cũng không có phi tử nào khác, còn có thể chèn ép dị nghị của các triều thần.Nơi này cũng không phải là trong tiểu thuyết, hoàng đế vì nữ nhân mà phân phát hậu cung gì đó không dễ dàng như vậy, cố tình Trình Dương Đế đã làm được, hơn nữa hoàng hậu không rõ xuất thân, cứ như xuất hiện từ hư không vậy.Thời điểm Trình Dương Đế thoái vị mới có ba mươi chín tuổi, có thể nói là đang tuổi chính trực tráng niên, kết quả lại trực tiếp thoái vị, sau đó cùng với hoàng hậu không rõ tung tích.Mà đương kim thiên tử Sùng Minh Đế, nghe nói khi còn nhỏ cũng rất ít xuất hiện trước mặt triều thần, thời điểm đăng cơ còn chưa cưới vợ.
Sau đó thê tử của ngài cũng không rõ lai lịch, vừa thông tuệ lại hào phóng, không giống như nữ tử cổ đại.Bởi vì hai đời hoàng hậu, địa vị của nữ tử Đại Hạ tăng lên không ít, hơn nữa bởi vì liên tục hai đời đế vương đều là người chuyên tình, trong thiên