Đã một tháng kể từ khi Mạc Tiểu Bảo bỏ trốn khỏi nhà, dù cậu che giấu rất kỹ nhưng vẫn bị phát hiện.
Hơn nữa, mọi người đều biết cậu có quan hệ tốt với Lâm ca nhi ở trong thôn, vì để tìm được Mạc Tiểu Bảo, cha Mạc đã theo dõi Lâm ca nhi suốt cả ngày.
Lâm ca nhi muốn giao thứ gì đó cho Mạc Tiểu Bảo, lần này cha Mạc đương nhiên sẽ phát hiện ra, ngày định hôn với Phan gia cũng sắp tới rồi, sau khi xác định được nơi ẩn náo đại khái của Mạc Tiểu Bảo, cha Mạc liền mang người đi lên núi bắt người!
Cha Mạc động tĩnh không nhỏ, trong thôn cũng nhiều người nhìn thấy, Lâm ca nhi thấy tình thế không ổn, liền bỏ đồ đạc xuống rồi tìm một đường khác đến báo tin.
Lâm ca nhi chạy một mạch đến cửa sơn động, cậu không kịp thở định gọi Mạc Tiểu Bảo chạy đi, thì đột nhiên đụng phải Bùi Thiệu Nhung vừa mới ra khỏi sơn động.
"Ngươi, ngươi là ai?" Lâm ca nhi hoảng sợ nhìn Bùi Thiệu Nhung, A Bảo không phải đang sống ở trong sơn động này sao? Sao lại đổi người rồi?
Không để cho cậu ta tự hỏi quá nhiều, Mạc Tiểu Bảo nghe thấy động tĩnh liền đi ra xem, nhìn thấy Lâm ca nhi, cậu vui vẻ nói: "Lâm ca nhi, sao ngươi lại ở đây?"
Cậu hẹn Lâm ca nhi năm ngày đưa đồ một lần, trước khi đến thời điểm đưa đồ, tại sao Lâm ca nhi lại đi lên núi?
Nhìn thấy Mạc Tiểu Bảo xuất hiện, Lâm ca nhi cũng không nghĩ tại sao trong sơn động này lại có nam nhân xa lạ, vội vàng giữ chặt Mạc Tiểu Bảo, lo lắng nói.
"A Bảo, chạy nhanh đi, cha ngươi dẫn theo người đi lên núi bắt ngươi đó!"
"Cái gì?" Mạc Tiểu Bảo giật mình.
"Tất cả đều là lỗi của ta, cha ngươi nhất định đã theo dõi ta nên mới phát hiện ra ngươi, ngươi chạy nhanh đi, Mạc thúc sẽ tới đây đó......"
Nói xong, Lâm ca nhi từ trong áo lấy ra một xâu tiền đồng nhét vào tay Mạc Tiểu Bảo "Ngươi cầm lấy số tiền này, sau đó tìm một nơi khác trốn đi, chờ một thời gian sau, cha ngươi không tìm được ngươi thì lựa chọn duy nhất đó chính là từ hôn, đến lúc đó ngươi hãy quay trở về."
"Ta......! Lâm ca nhi cảm ơn ngươi, khi trở về ta sẽ trả lại tiền cho ngươi......." Tình thế nguy cấp, Mạc Tiểu Bảo cũng không từ chối, cậu đỏ mắt cầm lấy xâu tiền đồng, xoay người về sơn động lấy tay nải, chuẩn bị chạy trốn.
Nhưng vừa ra khỏi sơn động, Bùi Thiệu Nhung đã nắm lấy cánh tay của cậu, Mạc Tiểu Bảo gấp đến độ dậm chân "Bùi đại ca, ngươi nắm cánh tay của ta làm gì, mau buông ra, cha ta sẽ tới đây ngay bây giờ......."
"........"
Bùi Thiệu Nhung không buông tay, trầm mặc nói: "Ngươi cứ chạy trốn như thế này hả? Ngươi muốn chạy trốn ở nơi nào? Ngọn núi này càng đi vào sâu càng nguy hiểm, cho dù ngươi chạy ra ngoài núi, không đói chết thì cũng bọn buôn người bắt được rồi đem đi bán.........!"
Một ca nhi như Mạc Tiểu Bảo có thể chạy trốn ở đâu? Phương tiện cổ đại lạc hậu như vậy, cậu định chạy đi thật xa, chỉ có một mình cậu không có khả năng tự vệ, chỉ có một con đường chết.
"......" Mạc Tiểu Bảo không nói nên lời, tình huống khẩn cấp như vậy cậu làm sao có thời gian suy nghĩ tới những việc này, hiện tại quan trọng nhất là không để cho cha cậu bắt được.
" Ngươi trước tiên đừng lo lắng, trốn như vậy cũng không phải là cách...." Bùi Thiệu Nhung an ủi, thấy Mạc Tiểu Bảo không nghe lời vùng vẫy, liền nói tiếp "Ngươi trước hết nghe ta nói cũng không muộn.....!"
"Cha ngươi muốn ngươi gả vào Phan gia chỉ vì sính lễ là ba quan tiền, ngươi chỉ có thể dùng 3 quan tiền để bù tiền vào, sau đó ngươi thuyết phục cha ngươi để ông ấy từ hôn là được...!"
"Vô luận như thế nào, ngươi cũng là thân sinh của Mạc thúc, nếu như có thể giải quyết bằng tiền, ông ấy cũng sẽ không đưa ngươi vào chỗ chết, đúng không?"
Đương nhiên, nếu cha của Mạc Tiểu Bảo thật sự là loại người không nhận lục thân* thì nói gì cũng vô ích, nhưng cũng tốt hơn là chạy trốn ra bên ngoài một mình......."
Lục thân* là 6 thành tố có mối liên hệ gắn kết mật thiết với chủ mệnh, bao gồm ông bà tổ tiên, cha mẹ, anh em, vợ chồng, con cái, cháu chắt
Nếu thực sự chạy ra ngoài và gặp người xấu, đến lúc đó Mạc Tiểu Bảo thực sự kêu trời, trời không thấu; kêu đất, đất không nghe, kết cục sẽ không khác gì so với khi cậu gả đến Phan gia.
"Nhưng ta có thể đi đâu để kiếm 3 quan tiền ngay lập tức? Không chỉ nói về chuyện tiền bạc, Phan gia sẽ không chờ ta kiếm đủ 3 quan tiền để từ hôn......" Mạc Tiểu Bảo thở dài.
"........." Bùi Thiệu Nhung mỉm cười, lấy tiền từ trong áo đặt vào tay Mạc Tiểu Bảo "Không phải ta đã nói rồi sao, ngươi may quần áo cho ta, ta sẽ trả ngươi 3 quan tiền công hay sao?"
"Bùi đại ca, ngươi, ngươi thật cho ta tiền sao?" Mạc Tiểu Bảo ngốc ngốc nhìn Bùi Thiệu Nhung, còn Lâm ca nhi bên cạnh cũng kinh ngạc nhìn hắn.
"Ừm, ta, Bùi Thiệu Nhung, nói chuyện giữ lời hứa, chỉ cần nhớ may quần áo cho ta là được......"
Ta......! Cảm ơn ngươi Bùi đại ca, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ may cho ngươi một bộ quần áo thật đẹp!" Mạc Tiểu Bảo hung hăng gật đầu với đôi mắt đỏ hoe.
"Được, vậy ta đi trước......"
Bùi Thiệu Nhung gật đầu, sau đó trở lại sơn động nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng rời đi, nếu như người trong thôn nhìn thấy một mình hắn ở chung với Mạc Tiểu Bảo, đến lúc đó hắn cũng không thể nói rõ ràng.
Khi Bùi Thiệu Nhungg rời đi, Lâm ca nhi vẫn chưa nói chuyện đã kéo Mạc Tiểu Bảo, nhỏ giọng hỏi: "A Bảo, ngươi và nam nhân kia có quan hệ gì?"
Cậu vừa rồi muốn hỏi, xem ra hai ngày qua A Bảo và người này hình như đã cùng ở chung trong sơn động, hiện tại vô duyên vô cớ đưa cho A Bảo 3 quan tiền, A Bảo và người này có quan hệ gì?
" Hồi nãy ta nghe hắn nói ngươi may quần áo cho hắn, A Bảo, ngươi và hắn, chẳng lẽ là cùng hắn......"
Lâm ca nhi sau đó không nói gì nữa, nhưng Mạc Tiểu Bảo cũng đã hiểu rõ, nỗi sợ hãi khi đắm chìm trong bầu không khí khẩn cấp khi cha cậu tới bắt người đột ngột biến mất, cậu đỏ mặt.
"Không, không phải ngươi nghĩ đâu......"Mạc Tiểu Bảo đỏ mặt giải thích "Ta và Bùi đại ca không có quan hệ gì hết, hắn đồng cảm nên mới giúp ta, ta giúp hắn may quần áo, hắn trả tiền công cho ta, ít nhiều gì thì hai ngày qua hắn đã chiếu cố ta.......!"
"Thật sao?" Lâm ca nhi vẫn không tin, may một bộ quần áo mà trả tới 3 quan tiền, đầu óc người này có vấn đề đi!
"Thật mà, Lâm ca nhi ngươi lấy lại tiền của mình đi, cảm ơn ngươi, ngươi đã giúp đỡ ta nhiều như vậy lại còn cho ta vay tiền nữa, nếu bị nhà chồng ngươi biết thì không tốt đâu......"
Mạc Tiểu Bảo không quá băn khoăn khi tình huống vừa rồi khẩn cấp như vậy, bây giờ cậu đã có tiền của Bùi Thiệu Nhung, tất nhiên cậu không thể yêu cầu Lâm ca nhi thêm nữa.
Lâm ca nhi đã gả chồng, cậu ta không thể tự