Từ Mỹ Lệ cười nói: "Đây là việc lớn của nhà chúng ta, con lại là dâu cả nếu con không sốt sắng thì mới là không đúng.
”Bà nội Tô đúng là có chút không tin lời quỷ quái mà bà ta nói, bình thường bà cụ cũng gần như không bao giờ để ý đến chuyện vặt vãnh của ba người con dâu.
Nhưng bây giờ, điều quan trọng nhất với bà cụ chính là đi tìm người con trai thứ ba và xem thử hai đứa trẻ mà họ nhận nuôi trông như thế nào.
Vì vậy bà cụ nhanh chóng chạy vào trong nhà thay quần áo.
Từ Mỹ Lệ hỏi: “Mẹ, mẹ không tìm cha ạ?”“Ông ấy ra ngoài đi dạo rồi, chúng ta mau đi thôi.
” Bà nội Tô xách túi xách nhỏ đi theo con dâu ra cửa.
Hai người đi thẳng đến ký túc xá của trường trung học.
Mã Lan và Tô Chí Phong hôm nay cũng xin nghỉ.
Dù sao thì hai đứa nhỏ cũng vừa mới đến nhà, có rất nhiều thứ phải mua.
Mà đã đem về rồi thì phải dần làm quen với chúng, không thể cứ để bọn nhỏ một mình ở nhà mà không quan tâm được.
Cho nên mới sáng sớm hai người dậy nấu cơm ăn, tắm rửa sạch sẽ cho con sau đó đi cửa hàng bách hóa mua đồ.
Không nói đến những cái khác, quần áo tất nhiên cần phải mua mới, bộ đồ hai đứa nhỏ đang mặc là đồ cũ ở đồn công an.
Đặc biệt là cô gái nhỏ đang mặc quần áo của con trai, một đứa nhỏ xinh đẹp như vậy sao có thể để bị bộ quần áo kia chôn vùi che lấp.
Nhìn lại số vải trong nhà, Mã Lan cảm thấy may mắn vì tháng này bà chưa chưa may bộ quần áo mới nào, hiện tại vừa đủ may quần áo mới cho con.
Giang Bác và Tống Sở ngồi vào chiếc bàn nhỏ và ngoan ngoãn ăn phần cơm của mình.
Tống Sở ăn từng ngụm lớn, còn Giang Bác nhai chậm rãi và rất đều đặn, như thể được đo bằng một dụng cụ chính xác.
Tống Sở vừa ăn, vừa nịnh nọt: “Mẹ, ăn ngon thật.
”Thực ra cũng không