Thẩm Thiệu Thanh xả được nỗi buồn trong người liền khoan khoái.
Một đường đi thẳng về chỗ sạp bán hàng.
Phía trước có đánh nhau kìa, mau tới xem chuyện gì
Đang đi Thẩm Thiệu Thanh thấy có vài người trông có vẻ vội vàng.
Người này nói người kia cứ thế chạy thẳng về phía trước.
Thẩm Thiệu Thanh thấy nơi mà bọn họ đi tới giống chỗ hắn bày quán trong lòng liền có dự cảm không tốt.
Tránh ra, làm ơn tránh ra Thẩm Thiệu Thanh chạy theo đám người liền thấy một đám đông đứng san sát nhau đến chật cứng.
Hiển nhiên là vây quanh nơi hắn bán bên trong còn vang lên tiếng mắng chửi cùng tiếng đập phá.
Thẩm Thiệu Thanh nhìn đám người đứng xem liền tức giận vừa mắng vừa đẩy người ra, có mấy người biết hắn liền nhường đường cho hắn đi.
Trước mắt Thẩm Thiệu Thanh liền hiện ra khung cảnh hỗn loạn khiến hắn chết đứng.
Bát đĩa bị đập nát, bánh quẩy cùng lương bì cuốn đều bị đạp đổ vương vãi khắp nơi bị kẻ dẵm người đạp trông cực kỳ bẩn thỉu.
Nơi hỗn loạn đó còn có một Trương Nhị Bảo đang bị đám hán tử vây lại đánh đập, chửi rủa.
Cả người y lấm lem vết bẩn, quần áo đầy dấu giày dẫm lên.
Mặt cùng tay chân đều là máu và vết bầm tím.
Ta đánh chết, đánh chết ngươi.
Đồ thứ đần độn.
Còn giữ hả, mau đem ra đây Hán tử cao to trông cực kỳ bặm trợn dùng chân đạp lên người Trương Nhị Bảo, vài tên lâu la bên cạnh cũng đồng dạng đạp lên người y.
Lũ khốn chết tiệt tụi bay.
Chết hết đi
Thẩm Thiệu Thanh cầm cây gậy dưới đất lên xông tới.
Tiếng hét vừa kết thúc liền nghe được một âm thanh chói tai khác vang lên.
Tên cao gầy gần nhất bị đập một gậy ngay gáy, một phát chí mạng hắn ta chỉ kịp hét lên rồi ngất xỉu.
Mấy tên khác thấy hắn xỉu có phần khựng lại không hiểu gì.
Không kịp để mấy tên đó hiểu tình hình trước mặt hàng loạt tiếng la thất thanh của đồng bọn vang lên sau đó là tắt hẳn.
Hán tử đô con không hổ là lão đại.
Thấy kẻ đánh ngất đồng bọn của hắn ta chính là Thẩm Thiệu Thanh liền chửi bới chân bước thẳng tới.
Hắn ta nâng cái tay cuồn cuộn cơ bắp lên muốn túm lấy người Thẩm Thiệu Thanh nhưng ngoài mong chờ của hắn Thẩm Thiệu Thanh lách người sang bên phải đem gậy đánh úp hắn ta từ đây.
Hán tửu đô con hơi giật mình nhưng phản xạ lại nhanh thoắt một cái đã né tránh đòn công kích của Thẩm Thiệu Thanh.
Mấy tên lâu la thấy lão đại bị tấn công liền xông lên bắt Thẩm Thiệu Thanh lại.
Bọn chúng người đông căn bản không để Thẩm Thiệu Thanh vào mắt.
Lại không ngờ Thẩm Thiệu Thanh cứ như con cá trạch luồn lách ngang dọc làm cách nào cũng không túm được một mẩu áo của hắn.
Thẩm Thiệu Thanh vẫn hướng tên đô con kia mà chạy tới trong mắt hoàn toàn không nhìn ra được cảm xúc gì.
Tên đô con không coi ai vào mắt làm gì có chuyện sẽ sợ một ca nhi chân yếu tay mềm như Thẩm Thiệu Thanh.
Chết đi
Dứt lời Thẩm Thiệu Thanh lao vụt lên đem mấy tên lâu la mỗi tên đều nện một gậy toàn bộ đều hướng trên mặt mà đánh.
Có mấy tên phản ứng chậm bị quật một gậy lên mặt hàm răng bị một gậy đó đánh cho gần như rơi ra hết, máu tươi chảy ồ ạt ra đầy đất không biết là của ai với ai.
Một tên rồi lại một tên liên tục có kẻ nằm xuống khiến tên đô con nãy giờ còn đang vênh váo tức khắc cảnh giác nhìn Thẩm Thiệu Thanh đang như bóng ma mà lao tới mình.
Gậy trên tay Thẩm Thiệu Thanh sớm đã gãy nát, trên tay hắn hoàn toàn trống không.
Hai tay cùng quần áo đều là máu, gương mặt vô cảm nhìn chằm chằm mục tiêu cuối cùng.
Mấy người qua đường nhìn cảnh tượng máu me sớm đã rời đi chỉ lưu lại mấy tên gan dạ đứng từ đầu tới cuối nhìn ca nhi có vẻ ngoài yếu ớt kia.
Nếu đổi lại là bọn họ có khi đã bị đánh cho kêu cha gọi mẹ từ lâu rồi.
Thẩm Thiệu Thanh móc lọ nhỏ đựng nước suối từ trong ngực ra uống sau đó chờ cho nhịp thở ổn định mới chậm rãi tiến đến gần tên đô con kia.
Tên kia ban đầu thấy Thẩm Thiệu Thanh đánh hết đám lâu la có chút khiếp sợ nhưng qua một hồi dần bình tĩnh lại.
Mấy tên kia chỉ là mấy con ma đói hắn ta quật nhẹ một cái bọn chúng cũng hấp hối rồi.
Chẳng qua Thẩm Thiệu Thanh ăn may nên mới đánh thắng được bọn chúng mà thôi.
Nghĩ vậy hắn ta chấn định lại, không đợi Thẩm Thiệu Thanh đến trước mặt mình thị uy