Thông tin truyện Tư Niệm Thành Thành

Tư Niệm Thành Thành

Thể loại:

Ngôn Tình

Lượt xem:

45

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 8/10 từ 15583 lượt

REVIEW TRUYỆN NỖI NHỚ ANH HOÁ MỘT TOÀ THÀNH

Tác giả: Quân Tử Dĩ Trạch

Thể loại: Hiện đại, showbiz, kiến trúc sư và nữ minh tinh, hồi ức thanh xuân, gương vỡ lại lành, nhẹ nhàng thâm tình, có ngọt có ngược, HE.

Độ dài: 2 tập

Tình trạng: Hoàn - đã xuất bản.

_____

Nếu như được phép gọi một cuộc điện thoại cuối cùng đến thiên đường, bạn sẽ nói gì với người mình yêu đã mất cách đây nhiều năm?

Đây là một đoạn thử vai trong một bộ phim mà Thân Nhã Lỵ muốn tham gia, chỉ là không ngờ lại trùng hợp đến thế. Cố Hi Thành đã mất cách đây mười năm rồi, nhưng Thân Nhã Lỵ chưa bao giờ nghĩ đến, nếu tình huống như vậy xảy ra, cô sẽ nói gì với anh đây?

Nói yêu anh? Nhớ anh? Hay là xin lỗi?

Không có ý nghĩa. Bởi vì tất cả những lời này cô đều đã nói với anh, trong từng tấm bưu thiếp gửi từ những nơi mà cô đã đến, trong những lần cô tảo mộ thăm anh, trong những đêm gặp anh trong giấc mơ mà cũng là ác mộng.

Thế nhưng, câu nói bật thốt ra trong lúc đó lại là: “Hãy quên em đi.”

Cố Hi Thành, anh hãy quên em đi, để em cũng có thể quên anh mà tiếp tục sống, xin anh…

Thân Nhã Lỵ nhận được vai diễn ấy, cũng gặp được người ấy.

Dante là một kiến trúc sư rất nổi tiếng, cũng xem như là một người mà cô hâm mộ mặc dù chưa từng gặp mặt. Trước khi bước chân vào giới giải trí, ước mơ ban đầu của Thân Nhã Lỵ chính là trở thành một kiến trúc sư. Cô đã cùng Cố Hi Thành vun đắp nuôi dưỡng ước mơ này vào những ngày thanh xuân rực rỡ ấy, cho đến khi mọi thứ tan vỡ không còn một mảnh.

Ước mơ, tình yêu thuần khiết và cả anh. Thân Nhã Lỵ tàn nhẫn nói lời chia tay Cố Hi Thành, bước chân vào giới giải trí đầy xô bồ, nhưng cô không nói với anh nguyên nhân thật sự, không nói với anh cô từ bỏ giấc mơ của mình là để bảo vệ cho giấc mơ của ai. Cho đến lúc tận tay ghép từng mảnh thi thể của anh lại, cô đã không còn cơ hội để nói nữa rồi.

10 năm.

Thân Nhã Lỵ chưa một ngày quên được nỗi đau đó, cho đến lúc gặp Dante. Không phải vì cô đã gặp được người đàn ông khiến cô rung động lần nữa, cũng không phải vì cô đã buông bỏ quá khứ để sẵn sàng bước tiếp, mà là bởi vì, Dante có ngoại hình quá giống Cố Hi Thành. Mặc dù anh trưởng thành hơn, thành công hơn và lạnh nhạt hơn Cố Hi Thành của cô, nhưng Thân Nhã Lỵ không cách nào lừa mình dối người, rằng cô muốn tiếp cận anh không phải vì lý do ấu trĩ này.

Có lẽ nỗi đau là quá lớn, nỗi nhớ đã quá sâu, khiến cho Thân Nhã Lỵ mất đi phán đoán và sự bình tĩnh tôi luyện nhiều năm. Đối mặt với sự dịu dàng như có như không của Dante, Thân Nhã Lỵ không có cách nào cưỡng lại. Trong lòng cô đầy mâu thuẫn, vừa mong anh là Cố Hi Thành, vừa mong là không phải.

Nhưng một lần nữa, cuộc đời tàn nhẫn nói với Thân Nhã Lỵ rằng, cho dù Dante đó có phải là Cố Hi Thành hay không, thì hậu quả mà cô gánh chịu cũng chỉ có thể là đau khổ tột cùng mà thôi.

Nếu anh không phải Cố Hi Thành, anh sẽ nghĩ thế nào nếu biết nguyên nhân cô chọn anh chỉ bởi vì khuôn mặt anh giống người yêu đã mất của cô? Còn nếu như anh chính là Cố Hi Thành, thì anh quay về vào lúc này phải chăng là để trả thù?

Đáng tiếc lại chính là trường hợp mà Thân Nhã Lỵ không muốn chấp nhận nhất. Anh thật sự là Cố Hi Thành đã từng bị cô làm tổn thương đến đầm đìa máu tươi, là Cố Hi Thành dành hết thanh xuân và sự dịu dàng cho cô chỉ để đổi lấy một trái tim tan nát.

Thân Nhã Lỵ cuối cùng đã hiểu, tại sao Dante lại dịu dàng như vậy, tại sao lại muốn theo đuổi cô, cuối cùng chỉ để tổn thương cô khi đã đạt được mục đích.

Thật sự Dante - Cố Hi Thành đã từng suy nghĩ như vậy.

Anh không phủ nhận, ngày đó anh rất hận cô, sau này nhìn thấy cô vươn lên thành một nữ minh tinh hạng nhất với bao người vây quanh như vậy, anh đã muốn quay về để trả lại tất cả những gì mà cô đã gây ra cho anh. Thế nhưng đêm đó, nhìn thấy vệt máu trên ga giường nhàu nát và tiếng nức nở của cô trong cơn mơ, anh đã chẳng thể suy nghĩ được gì nữa.

Đã 10 năm rồi, ấy vậy mà lần đầu tiên của cô lại là dành cho anh, mặc dù anh đã dùng cách thô bạo nhất để nhận lấy. Đã 10 năm rồi, cô vẫn giữ chiếc khoen của lon nước ngọt năm ấy, chỉ vì anh nói hãy xem như đó là chiếc nhẫn “tạm đính ước" của anh.

Đến lúc này, Cố Hi Thành mới nhận ra, cũng giống như Thân Nhã Lỵ, nỗi nhớ thương của anh đã lớn đến nỗi lấn át cả nỗi đau mà không ai còn nhớ rõ. Chỉ là, anh không biết cô có nghĩ như vậy hay không.

Đã 10 năm rồi, Thân Nhã Lỵ cũng đã là Thiên hậu nổi tiếng, nhưng đối mặt với tình yêu, cô vẫn chỉ là một cô gái mong manh nhất mà thôi, hay nói chính xác hơn, đối mặt với Cố Hi Thành, cô vẫn chỉ là cô gái ương ngạnh ngày đó, chỉ muốn cãi lời anh, chỉ muốn anh dỗ dành, chỉ muốn anh cưng chiều một mình cô.

Một vòng thật lớn,

Thật nhiều đớn đau,

Đến lúc gặp nhau,

Tình yêu vẫn thế.

Một tình yêu thật day dứt, thật nhiều đắng cay. Họ đã từng dành cho nhau những gì thuần khiết nhất, không, là tất cả những gì thuần khiết nhất. Thế nên, dù cho đã mất đi, cũng không một ai có thể tìm được người khác để thay thế. Xuất phát từ một hiểu lầmvà kết thúc cũng bằng một hiểu lầm, thế nhưng khoảng giữa đó, họ chưa từng quên nhau dù chỉ một giây.

Cô dùng cách thức tàn nhẫn nhất để bảo vệ anh và anh cũng vậy. Cho dù sự thật được hé mở muộn màng, nhưng cũng không còn quan trọng nữa. Anh không vì lời chia tay năm ấy mà ngừng yêu cô, vẫn luôn một lòng bảo vệ và che chở cô trong giới giải trí đầy cạm bẫy. Cô cũng không vì sự tổn thương do anh gây ra mà hận anh, vẫn lặng lẽ khóc mỗi khi nhìn bóng lưng anh quay đi, vẫn luôn chờ đợi một ngày anh quay về.

Tình yêu không chỉ có ngọt ngào, còn phải có cay đắng. Nếm trải vị đắng, mới biết những lúc ngọt ngào có bao nhiêu là đáng giá. Không phải là chưa từng thử bắt đầu lại với một ai khác, mà chính là không thể.

Nỗi nhớ đã hoá một toà thành, không phải là người ấy, thì không thể là ai cả.


Bình luận truyện