Điều này cũng chứng tỏ, chỉ người cùng một thế lực mới có thể nhìn ra được thông tin thuộc tính của đối phương.Hàn Tĩnh liếc nhìn sơn phỉ của Lương Sơn Trại một vòng, nụ cười trên mặt rõ hơn:"Vẫn luôn nghe nói trại chủ của Lương Sơn Trại là Ngô Thắng, là cao thủ nổi tiếng ở vùng này.
Không biết hôm nay Ngô trại chủ có tới không?""Ngô trại chủ không tới, nhưng Tần trại chủ thì có một vị."Hàn Tĩnh ngẩn ra, chợt cười ha hả:"Thì ra là Tần trại chủ đang ở trước mặt, tại hạ đúng là có mắt như mù."Nói đến đây, lão lấy một hộp gỗ dẹt lớn từ trong ngực ra, ý bảo hộ vệ đưa tới."Thương hội Thừa Vận mới tới quý bảo địa, có chỗ thất lễ, chút lễ vật nho nhỏ này là tấm lòng của thương hội Thừa Vận, xin Tần trại chủ hãy nhận lấy."Tần Thư Kiếm nhận lấy hộp, trực tiếp mở ra trước mặt mọi người.Bên trong đựng mười thỏi bạc trắng sáng, được xếp ngay ngắn.[Ngươi vừa nhận được mười lượng bạc!]Trong đầu hắn, thông tin hệ thống lập tức nhảy ra.Toàn bộ Lương Sơn Trại chỉ có số tài sản là năm mươi lượng bạc, hôm nay Hàn Tĩnh đưa ra mười lượng bạc tiền mãi lộ, thực ra cũng không tính là ít.Chỉ có điều...!Tần Thư Kiếm nhìn hơn mười chiếc xe ngựa của thương hội Thừa Vận, trên con đường mà xe đi qua còn hằn dấu rất sâu.Cất mười lượng bạc xong, trên mặt hắn cũng hiện ra vẻ tươi cười."Hảo ý của thương hội Thừa Vận, Lương Sơn Trại ta nhận, ta thấy đá rơi đã chặn đường của chư vị, chi bằng chúng ta dọn dẹp số đá rơi này giúp quý thương hội nhé.""Chút chuyện này không cần làm phiền chư vị hảo hán.""Cần, cần chứ." Tần Thư Kiếm không để ý đến lời từ chối của Hàn Tĩnh, sai đám sơn phỉ đang bao vây toàn bộ hiệu buôn Thừa Vận dọn số đá chắn đường đi.Thấy vậy, trên mặt Hàn Tĩnh vẫn giữ nguyên nụ cười nhàn nhạt, nhưng trong mắt lại lóe lên ánh sáng lạnh.Hiệu buông Thừa Vận có danh tiếng toàn quốc, hiện giờ một Lương Sơn Trại nho nhỏ dám tới tìm lão đòi tiền mãi lộ.Nếu chuyện này truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến danh tiếng của bọn họ.
Sau này hành tẩu trong rừng núi, chỉ sợ mấy bọn vớ vẩn cũng dám chặn đường hiệu buôn Thừa Vận.Có điều lúc này Lương Sơn Trại tung ra đội hình lớn, tuy bên lão không thiếu hộ vệ, nhưng nếu thật sự xung đột chính diện với đối phương, vẫn có sự mạo hiểm khá lớn.Cho nên Hàn Tĩnh cũng không định trở mặt ngay với Lương Sơn Trại.
Đợi đợt hàng hóa đầu tiên đến nơi, lão sẽ có cách đối phó với một Lương Sơn Trại nho nhỏ này.Trong lúc Hàn Tĩnh suy nghĩ, hai bên sườn núi lại vang lên động tĩnh lớn.Uỳnh! Uỳnh!Hơn mười tảng đá to bằng ba bốn người từ trên sườn núi lăn xuống, mà dựa theo quỹ đạo lăn của đá, rõ ràng là nhắm vào hiệu buôn Thừa Vận kẹp ở giữa."Không ổn!" Hàn Tĩnh chợt kêu lên thành tiếng.Những hộ vệ khác của đội buôn lúc này cũng trở nên hỗn loạn.Ngựa đang đứng im tại chỗ dường như cảm nhận được uy hiếp gì, bắt đầu lồng lên bất an, muốn chạy đi.Hàn Tĩnh không kịp nghĩ nhiều, mắt thấy một tảng đá lớn từ đỉnh đầu lăn xuống, muốn tránh cũng