Khi sơn phỉ tuần tra đưa lưng về phía mình, Tần Thư Kiếm giơ một tay bịt miệng mũi đối phương, cánh tay còn lại thì bóp cổ họng đối phương, kéo thẳng gã về đằng sau tảng đá lớn.Tu vi tăng lên Nhập võ tầng 1, sức mạnh tăng gấp đôi.Chỉ có sơn phỉ tuần tra Nhập võ tầng 1 mới khó có thể phản kháng được đòn tấn công của Tần Thư Kiếm, dễ dàng bị hắn kéo đi.Hắn cũng làm như vừa rồi, giơ đao chém xuống.
Máu tươi lại bắn lên, một gã sơn phỉ tuần tra mang theo vẻ mặt bất ngờ ngã xuống không dậy được nữa.Lúc này Tần Thư Kiếm đã có kinh nghiệm, lúc nhìn thấy cảnh đẫm máu, mặc dù sắc mặt vẫn hơi trắng bệch, nhưng không đến mức lảo đảo ngã xuống.Chỉ là...!cảnh tượng này vẫn vô cùng chân thực, chân thực đến mức mùi máu tươi nồng nặc kia còn không ngừng truyền vào hơi thở của Tần Thư Kiếm.Trong lòng hắn chỉ đành mặc niệm "đây không phải là thật, đây chỉ là game thôi, mình cũng chỉ giết một NPC thôi", dùng lời này để tự an ủi mình.Tần Thư Kiếm thành thạo kiểm tra màn hình thuộc tính:[Tên: Tần Thư Kiếm][Thân phận: Sơn phỉ bình thường][Thế lực tương ứng: Lương Sơn Trại][Cảnh giới: Nhập võ 2 tầng][Công pháp tu luyện: Đoán Thể Kinh tầng 2 (cộng 5 tầng)(phàm giai hạ phẩm)][Điểm sinh mệnh: 1][Trang bị: Đại đao tàn khuyết, quần áo cũ nát, giầy rơm rách]Đúng như Tần Thư Kiếm nghĩ, điểm sinh mệnh thật sự có được khi giết một NPC.Nhưng, lúc hắn nhìn cột công pháp tu luyện thì hàng mày nhíu lại.Dấu cộng trong dự đoán của hắn lần này không xuất hiện.
Điều này cũng có nghĩa là lần này Đoán Thể Kinh không thể tăng lên."1 điểm sinh mệnh lúc trước là có thể khiến Đoán Thể Kinh tăng lên một tầng, hiện giờ cũng có 1 điểm sinh mệnh, nhưng không thể tăng lên lần thứ hai, là do thiếu điểm sinh mệnh hay là không thể tăng lên liên tiếp?"Tần Thư Kiếm thầm nghĩ trong lòng.Nếu là nguyên nhân thứ nhất thì còn may, cùng lắm là giết thêm mấy NPC nữa, dù sao hắn cũng không muốn phải sống cuộc đời của một NPC, có thể tăng Đoán Thể Kinh lên một tầng.Nếu thật sự dễ dàng như vậy, có lẽ chỉ giết mấy sơn phỉ là Đoán Thể Kinh đã tăng lên đầy cấp.Nhưng nếu là nguyên nhân thứ hai, thì chuyện này sẽ rắc rối.
Bởi vì hiện giờ thứ hắn thiếu nhất chính là thời gian.Nếu mỗi lần tăng một tầng đều cần thời gian hồi thì đúng là một tin xấu.Lúc sơn phỉ kia ngã xuống đất biến mất, Tần Thư Kiếm hạ quyết tâm, phải tiếp tục đi kiểm nghiệm phán đoán của mình.Cần phải biết bất cứ phán đoán nào cũng cần thực tiễn kiểm chứng thật giả.May mà Lương Sơn Trại không có gì khác ngoài sơn phỉ, bên trong đỉnh núi lớn có ít nhất hơn năm mươi tên sơn phỉ đang tụ tập.Chẳng mấy chốc Tần Thư Kiếm lại rời khỏi chỗ.Hai gã sơn phỉ biến mất dường như không khiến Lương Sơn Trại chú ý đến, hoặc nên nói hoàn toàn không có ai biết hai kẻ đó mất tích.Không lâu sau, Tần Thư Kiếm lại gặp được một tên sơn phỉ lạc đàn, đang lang thang tuần núi.Đã có kinh nghiệm hai lần trước, lần này hắn rất lớn mật hơn rất nhiều.Không có chuyện bất ngờ nào xảy ra.Gần như là quen tay hay làm, Tần Thư Kiếm kéo sơn phỉ lạc đàn vào một nơi có thể che chắn, sau đó dứt khoát kết liễu đối phương.Sau khi kết liễu gã sơn phỉ này, Tần Thư Kiếm lại kiểm tra