Với sự cưỡng ép dưới ánh nhìn mạnh mẽ của Lục Ngộ Thanh, tên đại ca với đàn em một câu cũng không dám nói, chờ đi khỏi tầm mắt của Lục Ngộ Thanh, cả hai thở phào cảm giác mới thoát khỏi tai nạn.
“Đại ca, anh thấy có quen không? Có phải Omega hồi nãy không, nhìn giống lắm?” Đàn em vỗ vai đại ca, đưa điện thoại ra cho hắn ta xem.
Đại ca bóng rổ cầm điện thoại, thấy diễn đàn xếp hạng các người đẹp của trường, trên ảnh chụp là một nam sinh hồi nãy hai người gặp được.
“Sinh viên năm nhất, O đẹp nhất?? Ầy..
Thế quái nào tên Lục Ngộ Thanh kia tốt số vậy, tao muốn tìm một người cũng không ra, tên đó thì hay rồi tìm được Omega đẹp ngon nhất trường?! Còn mẹ nó so với tên đó nhỏ tuổi hơn!” Đại ca bóng rổ ghen tị đến mắt đỏ lên, miệng đầy vị chua.
Đàn em phản bác nói: “Nhưng mà đại ca, Lục Ngộ Thanh cũng là Omega.”
Đại ca tức giận nói: “Vậy mày muốn Lục Ngộ Thanh dùng cái dáng đó đi tìm Alpha sao? Có tên Alpha nào chịu nổi một nắm đấm của nó? Đương nhiên là một Omega mềm mại đáng yêu mới có thể thỏa mãn dục vọng khống chế bá đạo của nó.”
Đàn em ngưỡng mộ nói: “Thật có lý, đại ca anh thông minh quá đi hà!!”
Đại ca đắc ý vô cùng, “Không sai, tao nhìn một cái thôi là biết tên Lục Ngộ Thanh đó không phải là một Omega yên phận đâu, nó bá bạo, lạnh lùng, tàn nhẫn, không có cảm xúc.....”
Mỗi một tính từ được nói ra, mặt tên đàn em càng thêm ngưỡng mộ, “Đại ca, sao anh có thể biết nhiều vậy?”
Đại ca hừ một tiếng, hắn không nói là có một thời gian hắn luôn nghiên cứu nhìn Lục Ngộ Thanh, xem xem nó làm sao có thể chinh phục nhiều Alpha nguyện theo nó làm đàn em, nên mới có thể hiểu biết nó như vậy.
Đánh chết cũng không nói đâu.
Tóm lại mà nói, trong tiểu thuyết bá đạo tổng tài, ngoại trừ có tiền thì Lục Ngộ Thanh là một bá đạo tổng tài đích thực
Hiện tại có mấy người giả Omega đều khí phách như vậy, quả nhiên là bá đạo tổng tài nghèo rớt mồng tơi, bản thân mình không thể học tập được.
Fuck, mẹ nó lại quên, nó vốn dĩ là Omega.
“Fuck! Lục ca quá thần kỳ!”
Ai? Ai đem ý nghĩ trong lòng hắn nói ra?
Đại ca nhìn khắp nơi, cuối cùng dừng tầm mắt ở gương mặt tên đàn em.
Không đợi hắn kịp lo lắng, sợ đàn em hỏi sao lại ngưỡng mộ Lục Ngộ Thanh.
Liền thấy tên đàn em vội vàng nói: “Đại ca mau xem, tên đó có bạn trai là Omega cao cấp, Lục Ngộ Thanh dám đào gốc tường của Alpha!” Quá ngầu!
Đại ca nhìn, cảm thấy phục.
Tuy rằng hắn biết Lục Ngộ Thanh rất lợi hại, nhưng tên đó còn có thể lợi hại hơn.
Mày cho rằng hắn đem Alpha đánh ngã là lợi hại rồi sao? Không hắn còn muốn làm nhục tôn nghiêm của Alpha, Omega đám Alpha ngày đêm mong muốn bị hắn chiếm một cách ngon lành, cho dù người đó đã có Alpha cũng có thể dành được, quả là một dũng sĩ đích thực.
Sau một lần sai lầm, buổi tối Dung Huy và Lục Ngộ Thanh một lần nữa đến rạp chiếu phim, lúc mua vé bọn họ cũng biết lựa lựa, cố gắng xem đang hoàng.
Nhưng kết quả thật sự không ổn lắm, đầu năm mấy kịch bản chán phèo, không có quá nhiều cao trào hoặc cảnh hấp dẫn, chỗ tốt duy nhất là diễn viên đẹp.
Dung Huy nghĩ mình có thể chống cự sự nhàm chán, kết quả vẫn mơ màng sắp ngủ gục, mà Lục Ngộ Thanh không thua gì cậu, mới bắt đầu phim anh đã ngủ rồi.
Đầu anh dựa trên vai Dung Huy.
Anh nằm mơ, trong đó anh trở về lúc còn bé.
Mùa hè đến, anh vừa cùng ba mẹ đánh một trận xong....!Hừ! Là ba mẹ anh đánh nhau mới đúng, anh ở bên cạnh cổ vũ nhiệt tình đến mức chảy mồ hồi đầy trán.
Xong trận, vì để khen anh, ba mua cho anh một cây kem, vị sữa chua, lúc anh định nhận lấy nghe ba nói: “Ngoan, bởi vì mẹ sinh ra