Vào một đêm tối, gió đêm từ ngoài cửa sổ thổi vào đánh tan cái nóng của mùa hè.
Nhưng tâm tình của Dung Huy không vì vậy mà vui lên, vẫn khổ sở buồn bã.
Cậu ôm điện thoại, không biết đang xem gì mà mặt giống như sắp khóc tới nơi.
Dung tỷ tỷ quan tâm hỏi: “Tiểu Huy, em xem cái gì vậy? Xem tiểu thuyết hả?”
Dung Huy lập tức tắt máy, không cho chị mình nhìn đến điện thoại, nói: “Chị à, lâu lắm rồi em không đọc truyện ngược luyến tình thâm, hiện tại em chỉ đọc ngọt sủng thôi.”
Chị Dung cười, đưa tay muốn nựng mặt Dung Huy, “Thì ra là vậy, nên Tiểu Huy nhà ta càng ngày càng ngọt.”
Dung Huy chột da, rủ mắt không ngẩng đầu, cũng không đẩy tay chị ra, cậu càng ngày càng ngoan ngoãn là do cậu sợ bị mọi người phát hiện.
Chị Dung đi rồi, Dung Huy mới thở phào nhẹ nhõm, lần nửa mở điện thoại lên, nhìn diễn đàn, nhìn tên mình sáng chói trong top người đẹp O, xíu nữa là không nhịn được mà rơi nước mắt.
Danh hiệu O thảo của cậu, thân phận Omega của cậu, đại học huy hoàng cảu cậu, sau lại ngắn ngủi như vậy, sau này nó đều biến mất.
Sau khi thay đổi thân phận, diễn đàn này sớm muộn cũng được đổi.
Nhưng nếu muốn đổi thì phải tự làm, nên mới làm cậu thấy lưu luyến như lúc này, nếu không chuyện cậu biến thành Alpha sẽ được truyền khắp nơi.
Cậu click mở diễn đàn Omega ẩn danh, đang muốn viết thư chia tay, kết quả vừa vào liền thấy một bài đăng mới, vừa nhìn thấy tựa đề trái tim liền nhảy lên hai nhịp!
Trời ơi, bài đăng này chẳng lẽ nói về mình?
Đi vào lầu chính xem, tiêu rồi, cảm giác này quen thuộc quá.
Nếu không phải cậu nhớ mình chưa từng đăng bài nào như vầy.
Thì cậu đã nghĩ mình đăng bài này rồi đó.
Tình huống này y chang chuyện của cậu.
Rối rắm một lúc, bài đăng đã nhận được 20 cmt, chủ tus đã bị khuyên sắp chuẩn bị nói thật ra luôn rồi.
Này này này.....!Chuyện này sao mà được!
Vì cậu đang trải qua chuyện này, nên Dung Huy hiểu cảm giác của chủ tus, nhìn đối phương từ bỏ ý muốn chống cự, trong lòng cậu sợ hãi mình cũng sẽ có kết cục giống vậy, lập tức cmt khuyên can.
“Không thể nói! Ngàn lần không thể nói!”
Trăm triệu lần không nghĩ tới, đối phương lập tức nghe cậu.
Dung Huy: “……”
Càng không nghĩ đên đối phương còn muốn thỉnh giáo kinh nghiệm yêu đương của cậu.
Cậu có kinh nghiệm gì đâu?
Vì vậy liền xảy ra chuyện này.
Cậu một tay cầm điện thoại, một bên nhìn màn hình máy tính.
Sau đó tìm ra một cảnh tượng điển hình trong tiểu thuyết.
“Đó là một đêm tối, gió hiu hiu, ta một mình từ trường đi về nhà, trên đường không một bóng người.
Đột nhiên, một bóng ai đó vọt ra sau lưng ta, bịt miệng ta, dùng thanh âm tràm thấp ghé vào tai ta nói: “Đừng nhúc nhích!”
Tình tiết đến từ 《 một đêm kinh hỉ, Dạ đế thâm sủng 》, Dung Huy nhìn chằm chằm tình tiết tiếp theo, đang muốn đánh chữ gửi thì thấy giao diện tin nhắn nhảy ra.
Iu: “Cướp bóc! Đêm tối! Nhất định bạn trai sư phụ sẽ xuất hiện, sau đó có màn anh hùng cứu mỹ nhân