(*) Xã tử: làm ra hành động xấu hổ trước đám đông hoặc người khác.
Rèm cửa sổ kéo kín mít ngăn cản ánh mặt trời rực rỡ, màn che trên giường phủ xuống, áo choàng đen dày che lấp toàn thân.
Các lớp bảo vệ thành công tách biệt Thanatos...!Khỏi thế giới.
Thanatos tựa vào đầu giường, yên tĩnh đọc bốn tác phẩm nổi tiếng của Trung Quốc.
Những cuốn sách này là Diêm La cho cậu mượn.
Toàn bộ căn hộ đều là của Diêm La, đối diện là phòng 402 không có người ở được Diêm La đổi thành phòng sách, cả ba gian phòng đều lấp đầy sách, các loại sách nổi tiếng thế giới, sách hiện đại, sách cổ, thiên văn, địa lý, thi từ, thơ ca, tất cả đều có.
Khí phách tao nhã của Diêm Vương cũng là tẩm nhiễm từ vô số quyển sách mà ra.
Thanatos không thích ra ngoài, ở nhà nhàn rỗi đến nhàm chán, Diêm La đưa tới một đống sách để cho cậu giải sầu, nói là: Muốn cậu đọc thêm sách Hoa Hạ, như vậy nói chuyện mới có nhiều đề tài chung, càng hợp cách nói chuyện.
Nếu đọc xong những cuốn sách này, Thanatos có thể tự đi đến 402 để lấy.
Thanatos ngày càng thích công việc này, không chỉ có đồ để ăn, mà còn có sách để đọc.
Khi cậu ở Hy Lạp, cậu thích đọc sách, tất cả các loại sách phương Tây cậu đã đọc qua, bây giờ mở ra cánh cửa của thế giới mới.
Sách vở lơ lửng giữa không trung, chờ Thanatos đọc xong sẽ theo ý muốn của cậu tự động lật trang.
Thanatos vừa đọc xong một trang, đang định lật thì nghe thấy tiếng gõ cửa.
Thanatos ngẩng đầu lên và đóng cuốn sách lại.
Ở phòng 401, người đến gõ cửa chỉ có Diêm La.
Diêm La thường xuyên gõ cửa phòng Thanatos, mời cậu ra ngoài ăn cơm ở phòng khách.
Diêm La cũng ăn rất ít, đại đa số thời gian đều nhìn Thanatos dùng cơm.
Lúc đầu Thanatos rất khó hiểu, ăn cơm thì làm sao có thể kiếm tiền, điều này làm cho cậu không an tâm lắm.
Nhưng Diêm La cho cậu xem một đống lớn video trên Internet, thấy có thể thu hoạch vô số thưởng, Thanatos mới tin thì ra trên thế giới thật sự có loại nhu cầu này.
Theo thời gian, Thanatos cũng quen với nó.
Chẳng qua có một cái cậu vẫn rất không rõ, mặt mũi những streamer ăn uống trên mạng đều không tệ, xem bọn họ ăn uống còn có thể khơi dậy sự thèm ăn.
Nhưng mà cậu khoác áo choàng đen, khuôn mặt nhìn qua là một cái động đen xì, thích nhìn một cái động ăn cơm...!Diêm Vương có đam mê kì dị gì sao?
Mặc dù tò mò nhưng cậu cũng không hỏi.
Thanatos sẽ không bao giờ làm phiền bạn cùng phòng.
Cửa phòng Diêm La, một lần Thanatos cũng chưa gõ.
Trong mối quan hệ bạn cùng phòng này, chủ động vĩnh viễn là Diêm La.
Thanatos cũng không phải là một người bạn cùng phòng rất thích hợp ở chung, nhiệt tình từ một phía sẽ luôn nguội lạnh sớm, quá nhiệt tình đối với Thanatos là một gánh nặng, một tháng đầu tiên Thanatos không tránh kịp Diêm La chính là minh chứng rõ nhất.
Nhưng đây lại là một mối quan hệ thuê mướn, Diêm La là khách hàng bỏ tiền thuê người nói chuyện cùng, Thanatos là người đi làm, cậu chỉ cần phụ họa với Diêm La là được, Diêm La bảo cậu làm gì thì cậu làm cái đó, hoàn toàn không cần chủ động.
Mô hình chung như vậy làm cho Thanatos cảm thấy thoải mái.
Nếu chỉ là một mối quan hệ bạn cùng phòng đơn thuần, thậm chí việc trả lời Thanatos cũng sẽ không có, bởi vì đó không phải là một mối quan hệ phải được duy trì.
Nhưng liên quan đến mối quan hệ lợi ích, mặc dù không chủ động, Thanatos vẫn sẽ bị động trả lời, để mình không phải lưu lạc trên đường phố.
Đây là miêu tả chân thực nhất của việc sợ xã hội.
Không thể không nói, đầu vào của Diêm La rất chính xác.
Có một khởi đầu tốt thì có khả năng phát triển từ khách hàng thành bạn bè, nếu không họ sẽ không bao giờ gặp nhau.
Bây giờ, Diêm La là một khách hàng tốt trong trái tim của Thanatos.
Có lẽ sự thân thiện của Diêm Vương làm cho cậu cảm thấy bọn họ có thể trở thành bạn bè, nhưng đầu óc Thanatos rất tỉnh táo, ở trong lòng cảnh cáo chính mình, duy trì khoảng cách, phân rõ giới hạn, nói chuyện tình cảm sẽ tổn thất tiền bạc.
Đây là nguyên nhân cậu vẫn không lấy áo choàng đen xuống với Diêm La.
Hàng phòng ngự của Thanatos luôn ở trong.
Thanatos xuống giường đi mở cửa.
Quả nhiên Diêm La đứng ở cửa, cười đưa cậu túi chứa đầy đồ ngọt trong tay.
Trên bàn trà cổ Trung Quốc bày đầy đủ các loại đồ ngọt tinh xảo, vừa nhìn là tràn ngập cảm giác không hợp.
Thậm chí còn có một chiếc bánh sinh nhật trên bàn.
Không phải tổ chức sinh nhật, thuần túy là bánh sinh nhật tương đối lớn, nhìn khá ngon nên Diêm La mua một cái về.
Từ xưa đến nay người Hoa Hạ thường ăn mì trường thọ trong ngày sinh nhật, bánh ngọt trong mắt Diêm La cũng không có ý nghĩa sinh nhật, chỉ là bánh ngọt mà thôi.
Trên đường trở về Diêm La còn thuận tay mua hai ly trà sữa.
Cho tới bây giờ anh đều uống trà, nhưng hôm nay nếu đã phá lệ, thì dứt khoát phá lệ đến cùng.
Thanatos nhìn chữ "Happy birthday" làm bằng socola trên đỉnh bánh, dừng lại trong một khoảnh khắc.
Hôm nay là sinh nhật Diêm Vương?
Nhưng tại sao Diêm Vương lại tổ chức sinh nhật? Không phải địa phủ đều là ngày giỗ à?
À đúng, Diêm Vương là thần không phải quỷ, còn chưa chết.
Thần có cuộc sống vĩnh cửu, khi thời gian trở nên vĩnh cửu, cái chết sẽ không đến, và sinh nhật là không có ý nghĩa.
Lần đầu tiên Thanatos thấy một vị thần muốn làm sinh nhật.
Có nên tặng một câu chúc không?
Thanatos nghĩ đi nghĩ lại.
Sẽ không ai muốn nhận một câu chúc từ Tử Thần, đó không phải phước lành mà là một lời nguyền.
Mặc dù hẳn là Diêm Vương không sợ.
Nhưng chính Thanatos không thể vượt qua được khó khăn này.
Nhìn món ngọt đầy ắp, Thanatos cẩn thận cầm lấy một cái bánh su kem đưa vào miệng, kem ngọt ngào từ trong miệng tan ra.
Cậu từ từ nếm thử nó.
Hóa ra kem có hương vị như này.
Nó rất ngọt ngào, rất ngon.
Thanatos nếm thử tất cả các món ngọt, chỉ không chạm vào chiếc bánh lớn.
Diêm La cảm thấy có thể là Thanatos ngại cắt bánh ngọt nên chủ động cắt một miếng cho cậu.
Thanatos lắc đầu từ chối.
"Không thích bánh này à?" Diêm La hỏi.
Thanatos vẫn lắc đầu.
Cậu cũng không nói nguyên nhân, chính là không ăn.
Diêm La nhìn bánh ngọt bị lạnh nhạt, lâm vào trầm tư.
Từ kinh nghiệm trong quá khứ, sau khi nếm thử Thanatos sẽ biết hương vị, sau đó ăn nhiều hơn là thích, ăn ít hơn là không thích.
Nhưng lần này ngay cả nếm thử cậu cũng không nếm.
Chẳng lẽ bề ngoài của bánh này vừa nhìn đã biết không ngon hả? Diêm La nhìn bánh kem được trang trí hoa quả tỉ mỉ, cảm thấy hơi vô lý.
Thanatos uống trà sữa từng ngụm nhỏ, nhất định không chạm vào bánh ngọt.
Ở phương Tây, khi Thanatos đến thu hoạch linh hồn của họ, cậu đi qua cửa sổ của các cửa hàng bánh ngọt, thấy những chiếc bánh tinh tế.
Vào lúc đó, Thanatos bận rộn với công việc của mình nên vội vã đi qua.
Cậu cũng muốn biết bánh ngọt có mùi gì, nhưng cũng không có dũng khí hóa thân thành con người, vào cửa hàng bánh để mua một phần bánh ngọt nhỏ.
Cậu đã đi qua cửa hàng bánh ngọt nhiều lần và không biết hương vị của bánh.
Một lần, có một cô bé bị bệnh nan y tổ chức sinh nhật lần thứ bảy, cha mẹ chuẩn bị một chiếc bánh sinh nhật trong phòng bệnh để tổ chức sinh nhật cho cô bé, số phận quyết định rằng ngày hôm đó cũng là ngày giỗ của nó.
Cô bé ngây thơ cười và hát xong bài hát chúc mừng sinh nhật, nhắm mắt lại và thực hiện một điều ước đơn giản: "Xin Tử Thần đừng mang cháu đi, cha mẹ sẽ buồn, cháu có thể mời ngài ăn bánh."
Điều ước sinh nhật của cô bé đã không trở thành sự thật vì Thanatos rất đúng giờ lấy linh hồn nó đi.
Nó nhắm mắt lại và ước nguyện, nhưng không bao giờ thức dậy.
Bảy ngọn nến trên bánh không có cơ hội để cô bé thổi, cha mẹ cô bé khóc gào tuyệt vọng trong phòng bệnh.
Chắc chắn Thanatos không chạm vào chiếc bánh đó.
Cậu đã làm rất nhiều, rất nhiều điều như vậy.
Đưa cha mẹ gặp nạn rời xa đứa trẻ, đưa đứa trẻ ngây thơ ra khỏi sự yêu thương của cha mẹ, đưa đi những người thân yêu của họ...!
Nếu bánh sinh nhật tượng trưng cho sinh nhật còn Tử Thần đại diện cho cái chết, thì Tử Thần không nên ăn bánh.
Sinh nhật là hạnh phúc, cái chết là đau đớn và buồn bã.
Cậu không nên lây nhiễm phần hạnh phúc này, hủy diệt phần hạnh phúc này.
Nhưng trên thực tế, cậu đã hủy diệt vô số lần, và là chuyện hàng ngày.
Hôm nay Diêm La phá lệ mua rất nhiều thứ, đồ ngọt ăn nhiều sẽ ngấy, dần dần Thanatos không ăn nổi.
"Không cần miễn cưỡng, không ăn nổi giữ lại cho đêm khuya, những thứ này đều là của cậu." Diêm La nói, "Thật sự không ăn thử cái bánh này sao?"
Thanatos gật đầu.
Diêm La tháo miếng socola trên bánh xuống: "Vậy ăn một miếng socola nhé?"
Thanatos quay đầu tỏ vẻ cực kỳ kháng cự.
Diêm La khó hiểu, anh nhớ rõ Thanatos rất thích ăn socola.
Anh xoay cái socola thì nhìn thấy chữ "Happy birthday" viết bằng tiếng Anh, đột nhiên đoán được câu trả lời.
Anh thở dài trong im lặng.
......Tiểu Tử Thần tốt bụng.
Đối với Thần minh Minh Giới mà nói, nhân từ là một loại tàn nhẫn.
Có thể cảm thông cho vạn vật chúng sinh, lại không thể giơ cao đánh khẽ với sinh linh, biến chúng thành linh hồn chết mang đi khỏi trần gian.
Minh Giới ở Hy Lạp mãi không thể khai thông.
Diêm La nghĩ, thuộc hạ Hắc Bạch Vô Thường của anh cứ vui vẻ nhảy nhót, một chút gánh nặng tâm lý cũng không có.
Hôm nào đó phải phái bọn họ khai thông cho Tiểu Tử Thần.
"Cậu có tài khoản mạng xã hội không? Thêm bạn bè đi." Làm nền lâu như thế, xoát nhiều hảo cảm như vậy, rốt cuộc Diêm La thuận lý thành chương hỏi vấn đề này.
Với tính cách của Thanatos, mới đầu đã đưa ra yêu cầu kết bạn nhất định sẽ bị cậu dùng trầm mặc từ chối, hiện tại cũng coi như quen thuộc, hẳn là xin kết bạn dễ hơn nhiều.
Không ngờ Thanatos vẫn lắc đầu.
"Không thêm bạn bè sao?" Diêm La lộ vẻ mất mát, "Tôi còn tưởng chúng ta đã là bạn bè."
Bạn bè? Thanatos ngẩn ra.
Không phải là quan hệ giữa khách hàng và người tiếp khách ư?
Trong âm thầm cậu cũng cảm