(*) Đoạ Thiên: Sa ngã.
Đã hai tháng trôi qua sau cuộc hôn nhân lớn của Diêm Vương với Tử Thần, vợ chồng Nyx rời Thanh Châu tiếp tục đi du lịch vòng quanh thế giới.
Hypnos không nỡ tách khỏi em trai, vẫn dự định ở lại Trung Quốc với Hades một thời gian.
Ngoại trừ trong chung cư có thêm hai hộ gia đình thì cuộc sống dần dần trở lại bình thường.
Trong phòng 202, Poseidon đang kể một câu chuyện cho em bé trong bụng Venus.
Venus nhấn mạnh giáo dục phải bắt đầu từ khi dưỡng thai, phải để cho đứa trẻ mưa dầm thấm đất từ trong bụng, trở thành một vị Thần văn hóa.
Từ lâu Poseidon đã quen với việc kể chuyện cho Venus, và cũng rất thành thạo với bổn phận cũ của mình.
Hôm nay là câu chuyện về sự sáng tạo của Chaos và con gái hắn.
"Chaos là Thần nguyên thủy của hệ Thần Hy Lạp, hắn là khởi đầu của thế giới, bản thân là hỗn độn.
Sau đó trong hỗn độn sinh ra Thần mặt đất Gaia, Thần vực sâu Tartarus, Thần bóng tối Erebus, Nữ Thần đêm tối Nyx, Thần tình yêu Eros, đây là năm thần đời đầu."
"Thần tình yêu Eros?" Cupid đang dự thính giơ tay lên, "Đây không phải là con ư?"
Tên Hy Lạp của Tiểu Ái Thần là Eros, nhưng tên La Mã của nó là Cupid nổi tiếng hơn.
"Trùng tên mà thôi, thân phận của hắn so với con cao hơn nhiều." Poseidon nói, "Thế hệ đầu tiên của Thần tình yêu mang lại tình yêu và tình dục cho thế giới, để các vị thần có thể kết hợp sinh sản.
Thần mặt đất sáng tạo ra bầu trời, biển cả với núi non, Thần vực sâu sáng tạo địa ngục, Thần bóng tối và Nữ Thần đêm tối sáng tạo âm ty và bóng đêm, bọn họ lại kết hợp cùng nhau sinh ra ban ngày.
Vì vậy, một thế giới hoàn chỉnh được tạo ra."
"Cái này không giống với những gì con nghe được." Cupid gãi gãi đầu, "Anh Bạch Vô Thường nói cho con biết, sinh ra trong hỗn độn là một đại thần tên Bàn Cổ, hắn cầm một cái búa lớn khai thiên lập địa, về sau đội trời đạp đất quá lâu không chống đỡ nổi, sau khi ngã xuống hóa thành vạn vật.
Hô hấp biến thành bốn mùa mưa gió, giọng nói biến thành sấm chớp, hai mắt hóa thành mặt trời mặt trăng, tay chân thành phương hướng, da thịt thành mặt đất, máu chảy thành sông, mồ hôi hóa mưa sương...!Sau đó, thế giới được tạo ra."
"Đó là thần thoại Hoa Hạ." Venus gõ đầu nhỏ của nó, "Chúng ta đang nói về thần thoại Hy Lạp.
Con là một vị Thần Hy Lạp, con nên dựa trên phiên bản của chúng ta."
"Nhưng thế giới chỉ có một, là ai tạo ra nó?" Cupid rất tò mò.
Venus không trả lời được, đành phải quăng ánh mắt cầu cứu về phía Poseidon.
Dù sao cậu cũng không phải Thần văn hóa gì, thời khắc mấu chốt nên tìm chồng.
Poseidon rất thành thạo: "Trên đời này không chỉ có một hệ Thần, các hệ Thần khác nhau đều phân chia một mảng khu vực khác nhau, thế giới sáng tạo chỉ giới hạn ở địa bàn của mình, địa bàn khác do thần minh khác tự do phát huy.
Vì thế nên có rất nhiều nền văn minh đặc sắc khác nhau và đầy màu sắc trên thế giới."
Cupid gật đầu, được thuyết phục bởi lời giải thích này.
Nó không thể chờ đợi hỏi: "Vậy có những thần thoại sáng tạo nào khác ngoài Hy Lạp và Trung Quốc không ạ? Con muốn nghe, con muốn nghe! Con thấy người tạo ra thế giới rất giỏi!"
Poseidon suy nghĩ một chút: "Được, vậy kể cho con nghe về sự sáng tạo của Thượng Đế trong thần thoại Do Thái..."
Lúc đầu, thế giới là một bóng tối hỗn độn, và Thượng Đế được sinh ra trong bóng tối.
Thượng Đế tên là Jehovah, là vị Thần duy nhất ở đây.
Ông cảm thấy bóng tối quá cô đơn nên quyết định thay đổi.
Ngày đầu tiên, Thượng Đế nói phải có ánh sáng.
Vì vậy, thế giới có ánh sáng.
Thượng Đế phân chia ánh sáng với bóng tối nên có ngày và đêm.
Ngày thứ hai, Thượng Đế nói hướng của các vùng nước phải được ngăn cách bởi không khí.
Vì vậy, có bầu trời và không khí.
Ngày thứ ba, Thượng Đế nói nước từ khắp nơi trên thế giới sẽ tụ lại một chỗ để lộ ra vùng đất khô cằn.
Vì vậy, nước và đất khô tách ra, có mặt đất và biển cả.
Ngày thứ tư, Thượng Đế nói bầu trời phải có ánh sáng, có thể phân công quản lý ngày đêm, làm ký hiệu, ổn định thời tiết, thời gian, tuổi tác, và cũng muốn chiếu sáng tất cả vùng đất.
Vì vậy đã có mặt trời, mặt trăng và sao.
Ngày thứ năm, Thượng Đế nói nước phải sinh ra nhiều sinh vật hơn, để có chim bay trên bầu trời và mặt đất.
Vì vậy có chim và cá bơi lội.
Ngày thứ sáu, Thượng Đế nói trái đất sẽ sinh ra những sinh vật sống với vật nuôi, côn trùng và động vật hoang dã sẽ theo đồng loại của chúng.
Vì vậy, có tất cả các sinh vật.
Thượng Đế nói sẽ tạo ra con người theo hình ảnh và phong cách riêng của ông, để họ quản lý cá trên biển, chim trên trời, vật nuôi và tất cả côn trùng bò sát trên mặt đất.
Vì vậy, con người ra đời.
Ngày thứ bảy, sáng tạo hoàn tất, Thượng Đế nghỉ ngơi và đặt chủ nhật là ngày nghỉ của con người.
Cupid: "Oaaa, Thượng Đế thật siêng năng."
Trong thần thoại Hy Lạp, con người được tạo ra bởi vị Thần trí tuệ Prometheus.
Trong thần thoại Trung Quốc thì con người được tạo ra bởi Nữ Oa.
Chỉ có Thượng Đế, ông sáng tạo và tạo hóa ra mọi thứ, tạo ra con người, siêng năng đến mức khiến Cupid cảm động.
Mặt mày Cupid hớn hở nói: "Cấp trên như vậy mới gọi là cấp trên! Anh Hắc Vô Thường với anh Hypnos luôn oán trách nói với con là Diêm Vương với Minh Vương có bao nhiêu nghiền ép thuộc hạ, mỗi ngày không phải muốn tạo phản thì là đang suy nghĩ làm sao để tạo phản.
Kiểu sếp này quá ác tâm! Thượng Đế tốt như vậy, làm mọi thứ một mình rồi còn thiết lập một ngày nghỉ ngơi, cho cấp dưới của mình được hạnh phúc và trung thành! Ngày này không phải là Thiên Đàng ư!"
Cupid nói xong còn nói thêm: "À, đúng vậy, thật sự họ sống trên Thiên Đàng.
Nghe cái này càng thấy tuyệt hơn!"
Cupid luôn được khen đáng yêu như một thiên thần vì có ánh sáng trên đầu và một đôi cánh nhỏ sau lưng.
Nhưng nó không phải thiên thần, là thần yêu, có một sự khác nhau về chủng tộc.
Sau khi được nói nhiều, Cupid cũng dần dần hiểu được thiên thần cũng là một sinh vật.
Họ cũng có ánh sáng và đôi cánh để sống trên Thiên Đàng.
Và Thiên Đàng là nơi người trần mơ ước, người ta nói sống ở đó không buồn không lo, hạnh phúc vui vẻ.
Mọi người không muốn đi đến địa phủ, đến Minh Giới hoặc táng thân nơi biển rộng, nhưng dường như mọi người có một mong muốn hướng tới Thiên Đàng.
Vì vậy, Cupid có một ấn tượng tốt về Thượng Đế, nếu không làm sao có rất nhiều người muốn đến vương quốc của Thiên Đàng?
Poseidon im lặng trong một khoảnh khắc.
Anh cũng quăng công việc cho cấp dưới chạy tới phương Đông nghỉ ngơi, trong phạm vi càn quét của Cupid cũng có anh.
Nhưng mà rất nhanh anh liền mỉm cười nói: "Hoàn toàn ngược lại, Thiên Sứ tâm đắc được Thượng Đế cưng chiều nhất là Lucifinil đã phản bội ông, dẫn đầu một phần ba Thiên Sứ đi đọa thiên, trở thành Ma Vương Satan của địa ngục.
Thậm chí còn tự bỏ đuôi Finil mà Thượng Đế đã ban cho cậu, tự xưng là Lucifer."
Cupid: "??? ”
Cupid: "Why!"
"Cấp trên tốt như vậy, Lucifinil kia cũng quá không biết tốt xấu!" Cupid tức giận.
Poseidon thấy con trai mình ham học hỏi nên kể lại câu chuyện.
Thượng Đế không chỉ tạo ra một chủng tộc con người, những Thiên Sứ, tinh linh, cự long các loại, con người chỉ là một trong những sinh vật nhỏ bé.
Lucifinil là Thiên Sứ đầu tiên của Thượng Đế, thậm chí là sinh vật đầu tiên Thượng Đế sáng tạo.
Trước khi sáng tạo là lúc Thượng Đế cảm thấy cô đơn vô hạn trong bóng tối, lần đầu tiên ông tạo ra một cuộc sống giống như chính mình để đồng hành cùng ông.
Sau khi sáng tạo, Thượng Đế đã có thể sử dụng thành thạo thần lực sáng tạo của mình, không đếm xỉa tới cái dời núi lấp biển, và ông đã tạo ra các Thiên Sứ khác với tất cả chủng tộc, bao gồm cả con người.
Nhưng lúc đầu, trong bóng tối không có ánh sáng, ông cẩn thận, mô tả kỹ lưỡng khuôn mặt của chàng trai, coi cậu là một người bạn đồng hành để phá vỡ sự cô đơn của mình.
Con người thường dùng "Dung mạo như là tự tay Thượng Đế điêu khắc ra." để hình dung tướng mạo xinh đẹp, nhưng mà chân chính xứng với hình dung này chỉ có Lucifinil.
Thậm chí cậu có thể loại bỏ từ "như là", và cậu là tác phẩm hoàn hảo duy nhất mà Thượng Đế đổ tâm trí của mình vào.
Mỗi một phần của khuôn mặt, mỗi một tấc da tấc thịt của cơ thể, mỗi sợi lông của đôi cánh, là hoàn hảo không tỳ vết, tuyệt sắc vô cùng.
Cậu có được mái tóc vàng mềm mại rực rỡ bóng loáng, đôi mắt màu vàng dịu dàng trong suốt, giống như ánh sáng trong bóng tối.
Thượng Đế nhìn vào khuôn mặt của cậu và muốn vẽ một thế giới đầy màu sắc để phù hợp với một Thiên Sứ rực rỡ như vậy, cho nên ông nói, "Phải có ánh sáng."
Thượng Đế đã tạo ra cậu với sáu phần bảy sức mạnh thần thánh của mình, một phần bảy còn lại để tạo ra thế giới.
Thiên Sứ được Thượng Đế đặt tên là "Lucifinil", có nghĩa là "Bình minh sớm mai".
Sau khi sáng tạo, Thiên Chúa và Thiên Sứ sống trong vương quốc Thiên Đàng.
Lucifinil là Thiên Sứ có địa vị cao nhất, cậu dịu dàng lương thiện, xinh đẹp và dũng cảm, công bằng và mạnh mẽ, tràn ngập ánh sáng chói lọi, là tấm gương cho tất cả Thiên Sứ.
Thượng Đế không hỏi việc đời, thân Lucifinil là Thiên Sứ sáu cánh lớn mạnh nhất, cũng được Thượng Đế coi trọng nhất, được Thượng Đế ban cho quyền hành