Có lẽ là khiếp sợ, có lẽ là trốn tránh, trong vòng một phút biển tri thức không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Lucifer cho Lucifinil một phút thời gian bình tĩnh, sau đó rũ mắt xuống, lười biếng nói: "Lucifinil, đừng giả vờ không nghe thấy."
Lucifer đang tức giận.
Không phải việc Lucifinil quản đông quản tây, không cho anh sát sinh, không cho anh làm ác, không cho anh làm ra càng nhiều chuyện hoang đường tội lỗi.
Anh đang tức giận Lucifinil cho phép anh ngủ với ác ma khác.
Cái khác thì nửa bước không nhường, hết lần này tới lần khác loại chuyện này đột nhiên lại rộng lượng.
Em ấy nghĩ anh sẽ hạnh phúc à?
Ở trong mắt Lucifinil, ánh mắt Lucifer anh chính là quá thấp, đói không chọn thức ăn, có thể tùy tiện phát sinh quan hệ với ác ma khác.
Lucifinil đang tùy ý.
Anh cảm thấy anh mới như một Thiên Thần vậy.
Lucifer đã sớm nhận ra điểm này.
Lucifinil đã từng tự cho là hoàn mỹ cao quý lớn mạnh, tự tin kiêu ngạo.
Nhưng khi sa ngã, Lucifinil phát giác linh hồn của mình đã sớm có bị một nửa bóng tối tẩm nhiễm, liền không khắc chế được tự mình chán ghét.
Mấy vạn năm tuân thủ bảy đức tính tốt đã sớm xâm nhập tận xương tủy, mặc dù đã phản bội tín ngưỡng, không còn trung thành với Thượng Đế nhưng Lucifinil vẫn nhớ kỹ phải tuân thủ với đức hạnh, điều này đã trở thành bản năng của cậu.
Bất cứ điều gì trái với đức hạnh đều làm cho cậu đau đớn.
Cũng là vì đau khổ như vậy nên mới có thể phân liệt ra Lucifer đến gánh chịu tội ác giúp cậu.
Lucifer là linh hồn Lucifinil phân liệt ra, đã sinh ra ý thức khác biệt với Lucifer, nhưng suy cho cùng vẫn là một bộ phận của Lucifinil.
Lucifer càng tà ác, Lucifinil càng tự trách mình.
Cậu trách cứ không phải Lucifer có được ý thức tự chủ mà là bản thân cậu sinh ra tà niệm, cậu đổ hết tất cả sai lầm của Lucifer cho mình.
Trên thực tế, cũng đúng là có tà ác của cậu trước nên mới có thể tạo thành Lucifer.
Sau khi biết Lucifer tồn tại, đầu tiên Lucifinil xem xét lại chính mình, vì sao lại có nhiều cảm xúc tiêu cực như vậy.
Bởi vì cậu tự xưng là kiêu ngạo hoàn mỹ không chịu cúi đầu, mới có thể có Lucifer kiêu ngạo.
Kỳ thật cậu đã sớm chán ghét những ngày tháng làm việc không ngừng nghỉ, mới có thể có Lucifer lười biếng.
Cậu chịu đủ vì vương quốc Thiên Đàng mà vị tha cống hiến mấy vạn năm không có thù lao, mới có thể có Lucifer tham lam.
Cậu mạnh mẽ đè nén chính mình thành một dạng thiện lương bình thản không có tính tình, mới có thể có Lucifer phẫn nộ.
Thật ra cậu cũng rất thích nếm đồ ăn ngon lại trách cứ mình không nên hưởng thụ ham muốn ăn uống, mới có thể có Lucifer tham lam.
Cậu từng hâm mộ sự ung dung của các Luyến Thần khác, thậm chí hâm mộ sự nhàn rỗi của Thượng Đế, mới có thể có sự đố kỵ của Lucifer.
Thật ra cảm xúc tiêu cực của Lucifinil rất ít, chỉ có vậy mà thôi, mỗi lần chỉ cần phát tiết ra ngoài là đủ rồi.
Nhưng cậu cũng không phát tiết, tồn đọng mấy vạn năm, rốt cuộc ở trong tuyệt vọng bộc phát sa ngã, để cho bóng tối cắn nuốt ánh sáng.
Những cảm xúc tiêu cực bình thường cần phải phát tiết thì đều bị Lucifinil coi là tội lỗi của mình, không chịu lộ ra.
Về phần vì sao Lucifer lại có sắc dục thì Lucifinil cũng không rõ.
Cậu suy nghĩ nửa ngày, cảm thấy mình ở trên Thiên Đàng cũng không có loại dục vọng này.
Ngay cả sắc dục sung sướng tuyệt diệu hôm nay cũng đều là kinh nghiệm lần đầu tiên, trước kia chưa từng trải qua, càng không thể gây áp lực.
Nhưng cậu đã quen ôm lấy tội lỗi vào mình.
Nhưng mà Lucifer chỉ là nhân cách thay cậu gánh vác tội lỗi, chân chính có tội nhất định là chính mình.
Cho nên Lucifinil không nhịn được nghĩ lại, có phải thật sự quá khứ cậu có loại dục vọng này hay không, chỉ là cậu không nhận ra? Luyến Thần cấm dục thánh khiết lớn lên, kỳ thật là có thể tùy tiện lên giường với người khác, dâm đãng, như là Succubus...!
Cậu không thể chịu đựng được như vậy.
Lucifinil luôn nhịn không được phỉ nhổ sự ti tiện của mình, cảm thấy mình không đáng được tín ngưỡng và được yêu thương.
Loại tâm lý tự ti này làm tan rã kiêu ngạo của Lucifinil, dẫn đến tuy vết thương linh hồn của cậu khỏi hẳn, nhưng ánh sáng lại vẫn yếu ớt như cũ, ở trong biển tri thức hoàn toàn không cách nào sánh ngang với bóng tối.
Lucifer dốc sức liều mạng đến thương cậu.
Lucifer có bao nhiêu tự chán ghét, thì Lucifinil có bấy nhiêu tự kỷ.
Lucifer có thể thay Lucifinil gánh vác cảm xúc tiêu cực, nhưng lại không cách nào ngăn cản Lucifinil sinh ra cảm xúc tiêu cực, đây là trị ngọn không trị gốc.
Phải thay đổi suy nghĩ của Lucifinil mới có thể ngăn cản cảm xúc tiêu cực không ngừng sinh ra.
Lucifinil càng tự ti tự chán ghét thì ánh sáng của cậu lại càng nhỏ bé ảm đạm, sớm muộn gì cũng sẽ bị bóng tối cắn nuốt hết, linh hồn trưởng Luyến Thần kiêu ngạo sẽ biến mất triệt để.
Lucifer không muốn cắn nuốt cậu.
Ngoại trừ vừa mới vào địa ngục phóng thích ra tội, bệnh, chết thì một chút chuyện xấu Lucifer cũng không dám làm, anh càng xấu thì ánh sáng Lucifinil lại càng muốn tiêu tán.
Linh hồn Lucifer đều là màu đen, trong xương cốt xấu xa, lại muốn vì Lucifinil mà làm một ác ma tốt.
Anh chỉ cần Lucifinil có thể tiếp tục lấp lánh.
Lucifer biết, mình không làm chuyện xấu thì chỉ có thể tạm thời ngăn chặn Lucifinil cam chịu, nhưng cũng không thể để cho ánh sáng của Lucifinil xán lạn rực rỡ một lần nữa.
Anh phải để cho Lucifinil sinh ra cảm xúc tích cực, không thể luôn tiêu hao.
Đầu tiên, anh phải làm cho Lucifinil ý thức được, vi phạm bảy đức tính tốt không có nghĩa là tội lỗi.
Chẳng ai hoàn hảo, những lời này cũng áp dụng cho bất kỳ chủng tộc nào trên thế giới, ngay cả thần cũng sẽ có tâm tư.
Thiên Thần cũng không có Thiên Thần hoàn hảo, không hoàn hảo là bình thường, không phải tội lỗi.
Kiêu ngạo không phải là xấu, mà là sự chói mắt của Lucifer.
Công việc mệt mỏi phải nghỉ ngơi, lao động vất vả phải đòi tiền lương, nổi nóng, ăn nhiều đồ ngon, hâm mộ một khía cạnh nào đó tốt hơn mình...!Đây đều là bình thường, làm sao có thể trở thành tội ác.
Muốn tháo bỏ gông xiềng đức tính tốt mà Lucifinil đặt cho anh, phải để cho cậu học được cách nhìn thẳng vào những thứ này.
Lucifinil phải cho phép mình cũng có những cảm xúc bình thường này, mà không phải toàn bộ trở thành cảm xúc tiêu cực ném cho Lucifer, do đó duy trì sự hoàn mỹ của mình.
Đương nhiên, thí nghiệm trước mắt, đúng là Lucifer có một chút tâm tư.
Từ đầu đến cuối Lucifinil không có sinh ra bất luận ý nghĩ sắc dục gì, cho nên Lucifer cũng không có tội ác sắc dục.
Nhưng bây giờ Lucifer đã có.
Anh đã có một mong muốn cho chính mình.
Tất cả nguồn gốc tội lỗi đều đến từ Lucifinil, duy chỉ có sắc dục, là chính anh sinh ra.
Lucifinil đã dẫn dắt anh phạm tội.
Đối với trải nghiệm ban đầu của sắc dục, Lucifer có thể nói là cảm thụ cùng Lucifinil.
Anh cũng không có nhiều kinh nghiệm hơn so với Lucifinil, đồng dạng là lần đầu tiên, nhưng anh tỉnh táo hơn nhiều Lucifinil.
......! Cũng không tính là tỉnh táo, đúng là hương vị sắc dục làm anh quá mê muội, nhất là thân thể này cũng thuộc về Lucifinil.
Nhận thức này làm cho hô hấp Lucifer dồn dập, tim đập nhanh, thể xác và tinh thần thoải mái, nhưng bề ngoài không nhìn ra được.
Lucifinil phản ứng lớn hơn nhiều so với anh, ở trong biển tri thức tai hồng, xấu hổ tức giận muốn chết.
Bọn họ trải qua niềm vui giống nhau, khác biệt là Lucifer có thể thản nhiên tiếp nhận dục vọng của mình, hưởng thụ trong đó.
Lucifinil lại khắc hai chữ "cấm dục" vào tận xương tủy, một bên chống cự loại kinh nghiệm này, một bên lại thành thật cảm nhận sung sướng, một bên lại vì cảm thấy vui vẻ mà xấu hổ tự trách, cậu cảm thấy loại dục vọng này là có tội, từ đó cảm thấy sung sướng của chính mình càng là cộng thêm một tầng tội.
Cho dù chỉ là tự mình đùa giỡn mình, cũng là tội lỗi.
Lucifinil có yêu cầu hà khắc với mình đến mức khiến người ta tức giận.
Lucifinil càng muốn trốn tránh, Lucifer lại muốn ép cậu đối mặt.
Anh muốn Lucifinil phải đối mặt với mong muốn của mình một cách trung thực và nhận ra tất cả đó là bình thường.
Không cần phải tự trách mình vì việc đó.
Trong lòng Lucifer tính toán vô số ý nghĩ nhưng hiện thực chỉ qua một phút đồng hồ.
Thật ra Lucifinil không muốn trả lời, nhưng cậu nghe ra được Lucifer đang tức giận.
"Lucifer..." Lucifinil nhẹ giọng nói, "Có thể hay không, đổi một yêu cầu khác?"
Bị Lucifer khống chế thân thể, bị động hưởng thụ trong biển tri thức cũng đã làm cho tinh thần Lucifinil bị đả kích thật lớn.
Lại để cho cậu tự mình ra tay...!Căn bản cậu không làm được.
Điều này là có tội.
Ngay cả khi cậu không còn tuân theo lệnh của Thượng Đế thì những suy nghĩ đã ăn sâu vào là rất khó để thay đổi.
Lucifinil có thể tiếp nhận ác ma cũng không phải là tà ác, nhưng vẫn không thể hiểu được một số cảm xúc chỉ là bình thường chứ không phải mặt tiêu cực.
Cậu ép mình quá mức, buộc mình duy trì thuần túy hoàn mỹ, hậu quả lại là ánh sáng ngày càng yếu ớt.
"Em cảm thấy yêu cầu này rất khó cho em à? Lucifinil." Giọng Lucifer rất nhẹ,