Lucifinil bước lên đất trần gian, cảm nhận được ánh mặt trời đã lâu không gặp.
Trong địa ngục không có ánh mặt trời, cho dù Lucifer dùng đá ngọc châu báu có thể phát sáng hơn nữa điểm xuyết, cũng không chiếu sáng được bóng tối vô biên vô hạn.
Nhưng Lucifer cũng không hướng tới ánh mặt trời, trời sinh anh đã thích hợp với bóng tối, ánh sáng duy nhất anh thích chính là ánh sáng của Lucifinil.
Anh nghĩ đó là mặt trời và không thể so sánh với ánh sáng rực rỡ.
Lucifinil nhớ nhung nhân gian bị tội, chết, bệnh lan truyền, kiên trì muốn đến mặt đất nhìn một cái, cứu vớt sinh linh trong nước sôi lửa bỏng.
Trước đó Lucifer đã lạnh như băng cảnh cáo cậu: "Ở trong mắt người phàm em đã không còn là trưởng Luyến Thần Lucifinil, em sinh ra đôi cánh đen nhánh, có sừng ác ma, có đôi mắt đỏ tượng trưng cho điềm ác.
Em có một tai tiếng được họ gọi là Satan, họ nguyền rủa, ghét bỏ, sợ em.
Họ sẽ không bao giờ biết ơn em một lần nữa như trước đây, họ sẽ nguyền rủa em bằng ngôn ngữ độc ác, đôi mắt sợ hãi nhìn em, dùng đá và đất đập em.
Cho dù vậy, em vẫn sẽ cứu họ?"
Lucifer có địch ý mãnh liệt với con người, cũng không muốn để cho Lucifinil làm loại chuyện cố hết sức lấy lòng này.
Địch ý của anh đối với con người không chỉ bởi vì Thượng Đế làm cho người phàm tên là Adam kia mà đi nhục nhã Lucifinil, còn xuất phát từ một loại đố kỵ -- Lucifinil có lòng yêu người dân, đau xót thế gian, sẽ không toàn tâm toàn ý giống như Lucifer, yêu cậu nhiều như Lucifer.
Anh không kiêng nể gì dùng ác ý lớn nhất đo lường con người.
Giọng Lucifinil rất nhẹ, nhưng rất kiên định: "Phải cứu."
Ngay cả khi đau khổ của con người không phải là những gì cậu đã gây ra thì cậu vẫn sẽ cứu họ.
Huống chi tai nạn lần này tuy có một tay Thượng Đế thúc đẩy, tự mở ra cửa quỷ lại là Lucifer, hẳn là cậu nên vì mình phạm phải sai lầm mà chuộc tội.
Dường như Lucifer rất không hài lòng, nhưng không ngăn cản, chỉ lạnh lùng nói: "Nếu em bị tổn thương bởi con người mà em vẫn khăng khăng muốn cứu, anh sẽ không ra bảo vệ em, anh sẽ cho em thấy rõ sự đê hèn của con người."
Nói xong thì không còn âm thanh nữa, hình như là cắt đứt liên hệ che đậy bên ngoài, thật định mặc kệ cậu.
Anh muốn để cho Lucifinil thấy rõ, trên đời này chỉ có anh mới không tổn thương Lucifinil, đáng giá yêu Lucifinil cũng chỉ có anh.
Lucifinil lắc đầu, từ địa ngục đi tới trần gian.
Đây không phải là lần đầu tiên Lucifinil đến trần gian.
Chẳng qua trước kia cậu từ trên trời giáng xuống, khoác lên ánh sáng hiện thân trong miếu thần, tiếp nhận vạn người chú ý sùng bái.
Lần này lại là từ dưới đất chui lên, bước vào một mảnh đất hoang vu.
Cậu nhìn quanh một vòng, cảm nhận được trong không khí tràn ngập yên tĩnh, nhíu nhíu mày.
Ngày xưa thế gian là một nơi rất đẹp, tràn đầy sức sống.
Thi thoảng sẽ có ác ma từ địa ngục chạy ra làm loạn, Lucifinil sẽ giáng trần gian, vì dân trừ hại.
Cậu đi bộ trên trần gian, truyền bá tín ngưỡng, ca ngợi Thượng Đế, dạy cho mọi người ngâm thơ thánh, hát các bài thánh ca, và dạy cho họ các kỹ năng sinh tồn như canh tác, dệt may, sản xuất rượu vang, săn bắn,...!Không chỉ có tộc con người, còn có tộc tinh linh, tộc cự long, cậu đồng dạng có được danh vọng cực cao.
Thế cho nên rơi vào địa ngục, cũng có thể bắt được tín ngưỡng của tộc ma.
Lucifinil cũng không phải trưởng Luyến Thần chỉ tay năm ngón của vương quốc Thiên Đàng, cậu là bán thần chân chính yêu thích vạn vật trên thế gian.
Thần yêu thế gian, vì vậy cậu có thần tính, và thậm chí được sinh ra thần cách, thoát khỏi danh tính của vật sáng tạo.
Nhưng tất cả đã bị hủy hoại bởi Thượng Đế.
Thần cách của Lucifinil bị nghiền nát, ánh sáng ảm đạm, hiện tại ngay cả ngoại hình Thiên Thần cũng không duy trì được.
Chỉ còn lại chút lực lượng ánh sáng mà còn định dùng để chữa trị cho người khác.
Thật sự Lucifer rất không vui.
Nhưng đây là Lucifinil muốn làm, anh sẽ không ngăn cản.
Trần gian ngày nay không giống trước kia không lo không nghĩ, đầy tội lỗi, bệnh tật và cái chết, và do đó phát sinh đau đớn, đau buồn, tuyệt vọng và những cảm xúc khác.
Cảm xúc tiêu cực nặng nề làm cho Lucifinil khó chịu, nhưng đây là chất dinh dưỡng tốt nhất của Lucifer.
Vô luận là lực tín ngưỡng tích cực hay lực tội ác tiêu cực, đều có thể làm cho Lucifinil và Lucifer trở nên lớn mạnh.
Về cơ bản họ là cùng một linh hồn, và tất cả các lực lượng này có thể tăng cường linh hồn và trở thành sức mạnh chung của họ.
Nhưng lại bởi vì linh hồn phân liệt thành hai nửa, lực lượng là bảo toàn, một phía tinh thần càng chiếm thế thượng phong, phân ra càng nhiều lực lượng, bên kia tương ứng sẽ yếu ớt hơn.
Cho dù Lucifinil đạt được tín ngưỡng trên toàn thế giới, một chút cảm xúc tiêu cực bên ngoài Lucifer cũng không hấp thu được, chỉ cần cảm xúc tiêu cực của Lucifinil lớn hơn cảm xúc tích cực, cậu vẫn không lớn mạnh bằng Lucifer.
Nhưng đây chỉ là cạnh tranh nội bộ giữa bọn họ, đối với "Luci" hoàn chỉnh mà nói, gần như là vô địch, bất kể cảm xúc tích cực hay tiêu cực đều là lực lượng cậu có thể hấp thu.
Thượng Đế muốn làm Lucifinil suy yếu, nhưng lại tạo ra một khắc tinh cho chính mình.
Lucifinil cảm nhận được cảm xúc tiêu cực nồng đậm trong không khí, liền cảm thấy có thể sự tình so với cậu tưởng tượng còn tệ hơn.
Cậu đi một đường tới, phát hiện khắp ven đường đều là thi thể chết vì bệnh, sắc mặt càng ngày càng đông cứng.
Một đại dịch đang xảy ra trên trần gian.
Cậu đi theo hướng cảm xúc nồng đậm nhất thì nhìn thấy một căn nhà đá, mấy đứa nhỏ đang ở trước nhà chơi trò xếp đá.
Đột nhiên, một đứa trẻ hoảng sợ chỉ vào Lucifinil: "Sa...Satan đang đến!"
Bọn nó quá nhỏ, chưa từng thấy Luyến Thần Lucifinil lương thiện xinh đẹp trong truyền thuyết.
Tất cả những gì chúng biết là một đại dịch đã cướp đi sinh mạng của nhiều người, và truyền thuyết kể đó là một thảm họa mà một con quỷ tên là Satan mang lại.
Satan có đôi mắt màu đỏ, cánh đen nhánh, trên đầu có sừng, là ác ma hung tàn khát máu nhất.
Mọi người đều ghét Satan, và tất cả mọi người sợ Satan.
Sau khi cha bị bệnh nặng, những đứa trẻ thường nghe mẹ mình quỳ xuống giường để cầu nguyện, cầu nguyện cho Luyến Thần Lucifinil đến giết những con quỷ mang lại bệnh tật.
Bởi vì trước kia giúp bọn họ trừ gian trừ ác, vĩnh viễn là Lucifinil.
Nhưng trưởng Luyến Thần vẫn không xuất hiện.
Vì vậy, mọi người bắt đầu cầu nguyện Thượng Đế.
Thượng Đế đã phái một Thiên Thần khác để truyền lời - Satan là Thiên Thần Lucifinil sa ngã, người đã phản bội ra khỏi Thiên Đàng và trở thành hiện thân của tội lỗi, lây lan căn bệnh này.
Thượng Đế không hài lòng với sự lựa chọn ban đầu của người dân là cầu nguyện Lucifinil thay vì cầu nguyện cho Thượng Đế, và yêu cầu mọi người tin chân thành vào Thượng Đế.
Chỉ cần tín ngưỡng đầy đủ thành kính, Thượng Đế sẽ đến cứu họ.
Vị Luyến Thần được phái xuống kia cũng không đành lòng nhìn thấy thảm trạng của trần gian, nhưng có khả năng chữa trị bệnh mà ác ma lây lan chỉ có Thái Tử Lucifinil trong quá khứ, và Thượng Đế Jehovah, hắn bất lực.
Hắn không hiểu tại sao Thượng Đế không cứu những người trần thế ngay lập tức, nhưng chỉ có thể truyền đạt ý muốn của Thượng Đế một cách trung thực.
Mọi người cảm thấy không thể tin được.
Bọn họ không tin Thái Tử Lucifinil sẽ là thủ phạm của đại nạn này.
Nhưng trong gia đình, bạn bè và thậm chí cả bản thân mình liên tiếp bị nhiễm đại dịch, không ai dám lấy mạng để đặt cược, bắt đầu cầu nguyện cho Thượng Đế.
Thượng Đế không đến cứu.
Họ nghĩ họ không thành thật, đó là lỗi của họ.
Họ chờ đợi, cha của đứa trẻ chết vì bệnh tật, và người mẹ chăm sóc cha của chúng ngày đêm cũng bị nhiễm bệnh, ngay cả đứa con út của họ cũng đã học được cầu nguyện, vẫn không chờ được sự cứu rỗi của Thượng Đế.
Lucifer liếc mắt một cái đã nhìn thấu trò hề của Thượng Đế.
Đơn giản là ngại người sinh bệnh còn chưa nhiều, càng nhiều người bị bệnh thì càng có nhiều người cần cầu nguyện để tin vào Thượng Đế.
Chờ đến khi thảm họa đủ nghiêm trọng để cho tất cả con người được dạy dỗ, Thượng Đế sẽ ban cho họ phục hồi với tư thế của Thượng Đế, cái kia chẳng phải là có được sức mạnh của lực tín ngưỡng trên toàn thế giới sao?
Về phần người phàm không thể chống đỡ đến cuối cùng, người phàm trong quá trình chờ đợi bị bệnh chết...!Làm sao Thượng Đế có thể quan tâm đến cuộc sống của những con kiến này.
Cũng chỉ có Lucifinil cái đứa ngốc này, chính mình bị thương vừa mới dưỡng tốt, đã vội vàng chạy tới trần gian cứu người, hoàn toàn không hiểu lợi ích thay đổi rất lớn.
Lucifer luôn chê nửa kia linh hồn của mình quá ngốc, nhưng ngốc như vậy làm cho linh hồn Lucifinil phát sáng.
Nhưng mà con người không nhìn thấy linh hồn phát sáng của Lucifinil, chỉ có thể nhìn thấy bề ngoài ác ma không tốt của cậu lúc này.
Bọn nhỏ nhìn thấy Lucifinil, có đứa lớn tiếng khóc, có đứa hoảng hốt chạy vào trong phòng, có đứa đứng ngốc tại chỗ.
Một cậu bé tức giận ném một hòn đá: "Là ông đã giết cha tôi! Để mẹ tôi ốm liệt giường, ngay cả em gái Bella của tôi cũng..."
Hòn đá đập vào cánh của Lucifinil, không đau không ngứa.
Lực phòng ngự thân thể này của cậu cực kỳ lớn mạnh, chỉ có Thượng Đế mới có thể làm cho cánh của cậu bị thương, những tảng đá này không tạo thành bất kỳ thương tổn gì với cậu, ngay cả cảm giác đau đớn cũng không thấy được.
Lucifinil im lặng, không né tránh, thậm chí đề cao cảm giác đau đớn của mình, để cho mình chân chính cảm nhận được đau đớn bị tảng đá ném trúng.
Cậu đi tới một đường nhìn thấy quá nhiều thi thể, nghe được lời của đứa trẻ, liền biết người nhà của đứa trẻ này cũng...!Bị chết trong đại dịch.
Bệnh tật là Lucifer lây lan xuống trần gian.
......!Cậu nên vì thế gánh chịu lỗi lầm, chịu đựng chút đau đớn này không tính là gì, căn bản không bù đắp được đau khổ của người khác mất đi người nhà.
Những đứa nhỏ khác thấy Satan không né tránh cũng không truy đuổi, sợ hãi trong lòng rất nhanh bị hận thù thay thế, cũng theo đó nhặt đá với cành cây bén nhọn từ trên mặt đất ném về phía cậu.
"Ác ma đáng ghét, cút ra ngoài! Quay về lòng đất đi!!"
"Ông đã mang cha tôi đi, còn muốn mang mẹ với em