Vân Nghê ban nãy phải ra trước sảnh để tạ ân hoàng thượng nay đã được cho về chỗ.
Nghe thấy hoàng thượng hỏi thì lại phải đứng lên để trả lời.
"Hồi hoàng thượng, chuyện này kể ra khá là dài dòng, thần nữ xin được kể tóm tắt lại.
Khi đó thần nữ vừa lên đài biểu diễn lúc quay về phòng thì gặp Tiêu Dao vương gia và lục điện hạ.
Thần nữ còn chưa kịp hiểu gì thì lục điện hạ đã dùng cả hai tay bóp cổ thần nữ như này này.
Còn Tiêu Dao vương gia thì phải ngăn lục điện hạ lại, tránh để ngài ấy vô tình đoạt mất cái mạng nhỏ này của thần nữ." - Vân Nghê vừa nói vừa tả, cô đưa hai tay đặt lên cổ giải vờ bóp chặt đến lè lưỡi.
Hoàng thượng cùng mọi người bật cười trước hành động của Vân Nghê, Trịnh Cảnh Vũ thấy tên mình xuất hiện trong câu chuyện của Vân Nghê thì bất giác chú ý hơn.
Khi nghe đến đoạn Vân Nghê bịa chuyện về mình thì Trịnh Cảnh Vũ đứng phắt dậy chỉ vào cô mà nói.
"Phương Vân Nghê, cô nói bậy.
Ta không có bố cổ cô, rõ ràng là ta...." - Trịnh Cảnh Vũ chợt ngừng lại, hắn nhận ra Vân Nghê đang nói giảm nói tránh cho hắn.
Nếu để mọi người biết được hắn lần đầu gặp con gái nhà người ta đã kề kiếm vào cổ, điều đó rất là không tốt cho danh tiếng của hắn.
Hơn thu ngón tay lại hắn ấp ứng phản bác
"Nhưng....nhưng mà tóm lại là ta không có bóp cổ cô đến lè lưỡi như vậy."
Vân Ngehe biết Trịnh Cảnh Vũ đã hiểu ý của mình nhưng mà cô vẫn muốn trêu chọc y.
Cô làm mặt xấu nhìn y mà chọc ngoáy.
Trịnh Cảnh Vũ định nói tiếp nưng đã bị hoàng thượng cắt lời
"Vũ Nhi, ngồi xuống, để Dung Nguyệt quận chúa nói tiếp.
Lớn hết rồi mà cứ như một tiểu hài tử vậy.
Dung Nguyệt nói tiếp đi."
"Dạ, tầm một lúc sau thần nữ gặp được hai người họ thì có một toán sai nha xông vào tìm.
Lúc đó tuy không biết họ là ai nhưng thần nữ đoán họ không phải người xấu nên đã tìm cách lừa bọn chúng đi đường khác, còn bản thân thì đưa vương gia và lục điện hạ đi đến An Lạc sơn trang, nơi thần nữ và nghĩa mẫu ở."
Dừng một chút Vân Nghê lại tiếp lời.
"Còn về miếng lệnh bài của Tiêu Dao vương gia thì là thần nữ đã nhặt được tại vách núi gần Cẩm thành.
Cách đó không lâu, trước khi chúng thần nữ khởi hành về kinh, thần nữ được một gia nhân báo rằng có người lẻn vào phòng của vương gia.
Sau đó vương gia cũng phát hiện ra miếng lệnh bài đã bị trộm mất.
Lúc nhặt được lệnh bài, thần nữ cảm thấy rất thắc mắc, người trộm đi lệnh bài đinh dùng để làm gì? Nếu đã mất công mạo hiểm trộm miếng lệnh bài tại sao lại có thể bất cẩn đến nỗi rơi ở dưới vách núi Cẩm? Thần nữ không nghĩ tới bọn chúng lại bất cẩn đến vậy, nhưng cũng không nghĩ tới thần nữ lại có thể may mắn nhặt được."
Mọi người ngồi hai bên há hốc miệng ra nghe câu chuyện mà Vân Nghê kể, đến Pipi cxung phải thán phục trước tài bịa chuyện