Hắn cũng không lo hai tên này lộn xộn cái gì. Với uy áp của bản thân, cộng thêm bọn hắn không ngu đến mức tự tìm đường chết, chắc chắn sẽ không hồ nháo cái rạng gì ở đó.
Thần Ngọc ở đền Kami, sau đó đợi được Piccolo ra ngoài. Hắn gật gù để đám Vegeta vào thêm lần nữa mà không thèm để ý.
Về phần Goku Gohan bọn họ, theo ý của Goku thì hai người họ sẽ không vào đó nữa. Vài ngày sau, sau khi đợi bọn họ vào hết lượt, Thần Ngọc cuối cùng cũng chuẩn bị đi vào.
Mà đang lúc chuẩn bị bước vào trong phòng, Thần Ngọc nhận được tin tức Guru xuất quan, cải tạo thành công rồng thần.
Hắn không nói hai lời, trực tiếp đến chỗ Namek tinh nhân.
Vừa đến, hắn gặp Guru bộ dạng trẻ hơn rất nhiều, chắc hẳn vì đột phá Nguyên Anh, thọ nguyên kéo dài nên trẻ lại.
Hắn nhìn Guru hỏi ra:
- Thế nào? Bây giờ ngọc rồng ra sao rồi?
Guru thi lễ thoáng cái, sau đó từ trong giới chỉ lấy ra bảy viên ngọc rồng.
Nhìn vào các viên ngọc rồng linh khí lượn lờ phiêu phù, bên trong ẩn chứa linh khí nồng đậm, Thần Ngọc có chút ngạc nhiên.
- Chủ nhân, ngài đợi ta triệu hồi rồng thần sẽ rõ.
Sau đó lão ta bắt đầu nói ngôn ngữ Namek, triệu hồi Polunga.
Mà lúc này, bầu trời lại tối sầm trở lại, đám người trên địa cầu lại ngạc nhiên không thôi.
Cell và số 20 đang bế quan cũng bị kinh động mà đi ra. Hiện tại hai người bọn họ đã hiểu cái gì là tu luyện, cái gì là tu vi. Chính vì thế bọn họ hiện giờ càng kính sợ Thần Ngọc hơn.
Sau khi thấy rồng thần và Thần Ngọc ở đó, Cell kinh hỉ, vậy là hắn cũng sắp quay lại trạng thái kia rồi.
Mà rồng thần nhìn thấy Thần Ngọc thì sợ hãi đổ mồ hôi lạnh kêu lên:
- Thần Ngọc đại nhân, không biết tiểu long có thể giúp gì cho ngài?
Nghe vậy cả đám có chút ngạc nhiên, Thần Ngọc cũng vậy. Bất quá sau một thoáng hắn lại bình tĩnh trở lại nói ra:
- Giúp Cell trở lại hình dạng hoàn hảo và có khả năng hấp thụ sinh lực cộng với tu vi.
Rồng thần nghe vậy cung kính trả lời:
- Ngài đợt một chút, điều ước sẽ được thực hiện trong chốc lát.
Sau vài giây, Cell trở lại hình dáng kia, sau đó nó cảm giác toàn thân có thêm khả năng gì đó.
Thần Ngọc cũng cảm giác được hài lòng gật gật đầu. Sau đó, hắn lại trầm tư suy nghĩ điều ước. Lúc trước hắn có rất nhiều, bất quá hiện tại, hắn đúng là không nghĩ được điều ước nào cả.
- Ngươi có thể mở thông một thông đạo đến một tu chân giới nào đó không?
Rồng thần nghe vậy hơi đổ mồ hôi hồi đáp:
- Tiểu long không thể.
Thần Ngọc cũng không bất ngờ với đáp án này, hắn chỉ hỏi thử mà thôi.
Sau đó hắn không biết ước gì, chợt nhớ ra số 18 trong giới chỉ bèn ước bừa.
- Để số 18 trở về làm nhân loại, không còn là Android nữa.
Sau đó điều này đã thực hiện được một cách dễ dàng. Còn điều ước cuối Thần Ngọc nhíu mày nói ra:
- Để ta trường sinh bất tử đi.
Rồng thần nghe vậy đáp lại:
- Điều ước của ngài đã được thực hiện. Hẹn gặp lại.
Sau đó rồng thần biến mất, bất quá ngohc rồng không có bay tán loạn khiến cả bọn ngoác mồm.
Còn Thần Ngọc thì chết đứng ở đó. Hắn chỉ ước bừa mà thôi, ai ngờ thành hiện thực thật.
Trường sinh bất tử dễ dàng có được vậy sao? Vậy hắn còn tu luyện làm gì?
Thoáng chốc Thần Ngọc có chút đờ đẫn suy nghĩ miên man.
Cùng lúc đó, tại một thế giới nào đó, một thân ảnh giống Thần Ngọc đang ở trong bí cảnh nào đó, tên này đột nhiên mở mắt bởi thanh âm thông báo trong đầu.
- Đinh chúc mừng kí chủ có được thể chất trường sinh bất tử. Bởi vì bản thể kí chủ đã ước điều này, vì thế kí chủ cũng được hưởng phúc lợi.
Kẻ này không phải ai khác đúng là phân thân của Thần Ngọc. Hắn thì thào nói ra:
- Đợi ta ở đây bế quan một đoạn thời gian nữa, tu vi sẽ bước vào Vị Tiên cảnh giới, lúc đó ta sẽ quay về.
Long châu thế giới, Thần Ngọc bây giờ đang ở trong phòng tinh thần và thời, đây là nơi có thể nói là không gian vô bờ bến, không khí trong này rất ít khiến người ta khó chịu.
Thần Ngọc cảm thấy nơi này có chút trống rỗng, hắn không nói hai lời, trực tiếp vứt tiên tinh ra tu luyện.
Sáu tháng đầu, hắn tu vi đã là Đại Thừa đỉnh phong. Sáu tháng sau, hắn luyện tập sức mạnh, bây giờ hắn đã mạnh tới mức không ai rõ ràng được điều đó.
Sau đó, hắn dành cả một năm để nghiên cứu thời gian pháp tắc ở nơi này. Một năm trôi qua, ban đầu hắn không hiểu ra sao, bất quá về sau hắn có chút nắm bắt được cái gì đó, vì thế đã trầm mê trong này khá lâu.
Hắn nhớ rõ đây là phòng tinh thần và thời gian, vì thế lúc trước hắn không có nắm bắt được được cái gì, về sau hắn nghĩ đến cái tên, sau đó thử nghiệm gì đó nên ở đây lâu hơn dự kiến.
Hóa ra nơi đây thời gian trôi mau tác động đến tinh thần lực của người bên trong, vì thế bọn họ những người thường kia không cách nào chịu nổi khoảng