Lý Thiên Minh đem một cái túi không gian trên người lấy ra sau đó đem bên trong linh thạch mang hết ra ngoài để chúng vòng quanh mình rồi bắt đầu chuẩn bị tu luyện.
Theo như kí ức của chủ nhân trước của cơ thể này thì số linh thạch này là của chủ thân xác cũ tích trữ bao nhiêu năm, chờ có công pháp sau đó sẽ tu luyện, bây giờ lại có ích cho Lý Thiên Minh.
Ngồi trên khoanh chân trên giường, Lý Thiên Minh đem pháp quyết lúc trước từ trong trí nhớ lôi ra, sau đó lập tức hai tay bắt chước, sử dụng theo các thủ ấn có trong pháp quyết đã được ghi lại.
Theo các thủ ấn càng hoàn thiện của Lý Thiên Minh, linh khí từ trong linh thạch cũng dần dần bị hút ra sau đó bị hắn hấp thu hết vào trong cơ thể.
Vài canh giờ sau, theo một viên linh thạch cuối cùng bị hút hết linh khí vỡ tan, Lý Thiên Minh đem hút vào trong miệng, sau đó thả ra ngụm khí trắng, cuối cùng củng cố lại cảnh giới mà mình đã tăng tiến.
Nếu lúc đầu thân xác này chỉ có tu vi là Luyện Khí Tầng Ba thì sau khi hấp thu hết đống linh thạch tu vi của Lý Thiên Minh đã là Luyện Khí Đỉnh Phong, chỉ cần một bước chân nữa là đi vào Trúc Cơ Kì.
Đấy là do Lý Thiên Minh đã kiềm hãm tốc độ tu luyện lại nếu không hắn đã thừa sức đột phá đến Trúc Cơ Kì cường giả nhưng Lý Thiên Minh biết người ta có câu:"Dục tốc bất đạt.
.
!!!”Chính vì thế nên Lý Thiên Minh mới kiềm chế lại tốc độ tăng trưởng của bản thân, hắn đã đem linh khí có trong người đè ép lại gấp hai lần nên hắn bây giờ tuy chỉ có Luyện Khí Đỉnh Phong nhưng nếu đánh lên thì Trúc Cơ Kì Cường Giả cũng có khả năng chiến đấu một trận.
"Phù, không nghờ pháp quyết Hỗn Nguyên Thời Không Pháp này lại mạnh mẽ đến quá đáng, không chỉ có thể hấp thu không gian linh khí mà còn có một tia thời gian linh khí cũng bị hấp thu"Lý Thiên Minh sau khi đem cảnh giới củng cố chắc chắn mới có thể cảm thán pháp quyết này cường đại đến hắn cũng không dám nghĩ ra được công pháp trước đây của hắn có thể so sánh được với Hỗn Nguyên Thời Không Pháp quyết mà hắn đang tu luyện.
"Xem ra ta quá coi thường pháp quyết này rồi, nhất định phải đem nó xem rõ mới được"Lý Thiên Minh sau một thời gian suy nghĩ thì cuối cùng vẫn quyết định kết thúc tu luyện để kiểm ra sau đó mới chính thức quyết định có lấy pháp môn này làm căn cơ tu luyện hay không.
Lý Thiên Minh đem hai tay thủ ấn theo pháp quyết kết thúc sau đó mới đem tinh thần lực của mình đi vào xem lại pháp quyết được ghi trong trí nhớ kiếp trước của mình.
Lúc nãy do hắn quá vui mừng vì phát hiện cơ thể mới là không gian linh căn hiếm có nên không kiểm tra kĩ lưỡng pháp quyết mới mà đem tu luyện luôn mà không thèm để ta hậu quảĐây cũng chỉ vì hắn cho rằng môn không gian pháp quyết này chỉ là một môn pháp quyết tu luyện bình thường cho không gian tu sĩ mà thôi, hắn còn cho rằng pháp quyết này chắc không cao lắm.
Nhưng sau khi tu luyện Lý Thiên Minh mới nhận ra được là mình sai lầm lớn rồi, môn công pháp này mặc dù hắn đã có thể tu luyện nhưng cũng chỉ có thể hiểu một phần của pháp quyết mà thôi.
Vì thế Lý Thiên Minh muốn biết pháp quyết này mạnh đến cỡ nào nên mới tạm dừng lại tu luyện, sau đó đem tinh thần lực đi vào kí ức để kiểm tra lại Hỗn Nguyên Thời Không Pháp Quyết quá trình tu luyện.
Một lúc sau khi đã xem xong kí ức về quá trình tu luyện Hỗn Nguyên Thời Không Pháp Quyết thì Lý Thiên Minh mới đem tinh thần lực của thu hồi ra khỏi trí nhớ sau đó liền lập tức thở dài:"Đáng tiếc!!! Môn pháp quyết Hỗn Nguyên Thời Không này mạnh thì mạnh thật nhưng nó đã không còn hoàn chỉnh, nên chỉ có thể tu luyện tới Độ Kiếp Kì, không có cách nào đột phá Tiên Cảnh!!!”Lý Thiên Minh cũng chỉ có thể than thầm đáng tiếc dù sao trong quá khứ, khi hắn lấy được môn pháp quyết này từ tay tên tu sĩ Nguyên Anh kia thì nó cũng bị rách nát khá nhiều rồi, hơn nữa ở một số chỗ còn bị xoá đi văn tự.
Mà khi đó Lý Thiên Minh còn nghe nói môn công pháp này là tên tu sĩ Nguyên Anh kia cướp lấy được trong một mộ phủ của một tu sĩ cường giả khá là mạnh mẽ nhưng người sống đi ra không quá mười người.
Lý Thiên Minh chỉ có thể vô cùng tiếc nuối dù sao khi hắn đem môn pháp quyết này xem xong thì biết người tu luyện Hỗn Nguyên Thời Không pháp quyết thành công thì chỉ cần kẻ thù không mạnh hơn bản thân quá cao thì cũng có thể vượt cấp chiến đấu.
Bởi vì nếu tu sĩ nào đem môn pháp quyết này có thể tu luyện đến đỉnh cao thì có thể chạm tới thời không pháp tắc hay còn gọi là thời không đại đạo, nắm giữ thời không chi lực, tuế nguyệt không thể ma diệt.
Đại đạo là thứ gì thì ngay cả người thường cũng có thể biết đến trong sách báo hoặc là tiểu thuyết, truyện tranh, chúng đã được con người miêu tả, kể về chúng qua những thứ kì bí và huyền ảo không thể xuất hiện.
Mà môn pháp quyết Hỗn Nguyên Thời Không này nếu tu luyện thành lại có thể sử dụng hai đại đạo tối cường nhất, có thể đứng đầu trong 3000 đại đạo: Thứ 6 - Không Gian và Thứ 5 - Thời Gian.
Lý Thiên Minh trước kia từng là Nguyên Anh Đỉnh Phong nên kiến thức cũng khá rộng rãi, hắn biết được trong các đại đạo thì không gian vi vương và thời gian vi tôn nên nếu tu sĩ có thể sử dụng hai loại này thì vượt cấp chiến đấu là quá dễ dàng.
Cũng như trong tiểu thuyết Đấu Phá Thương Khung chỉ khi lên cấp Đấu Tôn, chạm tới không gian pháp tắc của thế giới này thì mới được tính là cường giả, còn bên dưới Đấu Tôn đều là con kiến hôi là đủ để biết không gian đại đạo đáng sợ.
Mà thời gian đại đạo còn đáng sợ hơn, nếu hai cường giả đánh nhau mà một người lại sở hữu thời gian pháp tắc tấn công thì kẻ thù chắc chắn sẽ thua, bởi vì thời gian là yếu tố quyết định thắng thua.
Trong tiểu thuyết Hồng Hoang, Long Tộc Chúc Long có thời gian thần thông, mở mắt vì ngày, nhắm mắt vì đêm, vì thế mà so đấu chỉ thua Tổ Long, Tổ Phượng, Tổ Kì Lân thôi, có thể nói là phía dưới tam thú tổ đệ nhất thần thú.
Còn đối với người tu chân thì đại đạo là thứ rất khó