"Ầm...!Ầm...!Ầm...!!!”Ngay sau khi Tiểu Côn Côn rời xa khỏi phạm vi của lôi kiếp thì một tiếng sấm sét bỗng nhiên nổ lên giữa trời.Trong phạm vi ngàn dặm mây đen che phủ toàn bộ bầu trời, sấm sét liên tục lóe lên trong các đám mây, nhưng u linh trắng xám thì bay lang thang trong mây đen, sóng biển thì cuộn trào...."Đến rồi sao, Tử Tiêu Thần Lôi Kiếp, Tâm Ma Kiếp, ta chờ các ngươi mãi đấy, nếu muốn đánh bại ta thì mau mau nhào vô kiếm ăn nào đi nào!!!”Lý Thiên Minh khi nhìn thấy thiên địa trong phạm vi ngàn dặm bị biến đổi do hai loại {Kiếp} thì ngửa đầu lên trời cười to, rồi lao thẳng mình lên bầu trời, chui vào đám mây đen."Ầm...!Ầm....!Xẹt....!Ầm....!Xẹt...!!!”Lôi Kiếp thấy Lý Thiên Minh cuồng ngạo, hỗn xược như thế thì giống như vô cùng tức giận, mây đen liên tục kéo đến, sau đó hàng loạt Tử Sắc Lôi Đình đánh về phía Lý Thiên Minh.Nó đường đường là Lôi Kiếp, Thiên Địa chi phạt, thứ mà tu chân giả nghe thấy đều sợ đến vỡ mật chỉ có thể chạy trốn.Không ngờ hôm nay lại có kẻ dám chọc đến đầu nó, dám không cho nó mặt mũi, lại dám trêu chọc nó thì không cho kẻ này ăn chút vị đắng thì nó xin thề cả đời này không làm Kiếp Lôi."Đến hay lắm, có nhiều Tử Sắc Lôi Đình như thế này thì Tử Tiêu Lôi Thụ, ngươi hôm nay được ăn no rồi đó! Mau đi thôi!"Lý Thiên Minh nhìn thấy lôi kiếp đã bị chọc giận liền liên tục đưa Tử Sắc Lôi Đình tiến về phía mình thì vô cùng vui vẻ nói.Sau đó Lý Thiên Minh đem một cái cây thụ nhỏ tử sắc có 10 cành cây, 9 cái lá, 9 quả cây cầm trên tay rồi đem nó đưa lên trên đầu.Tử Sắc Lôi Thụ được gọi ra liền nhanh chóng lao đến đón đỡ Tử Sắc Lôi Đình."Ầm...!Ầm...!Ầm...!!!”Một tiếng nổ rung trời đất vang lên khi Tử Sắc Lôi Đình va chạm với Tử Tiêu Lôi Thụ.[Trên biển thuộc Thái Bình Dương].Lúc này, tại vùng biển không người này đã hoàn toàn bị mây đen che phủ, sóng thần, sấm sét, mưa to...!các thiên tai tự nhiên liên tục diễn ra trong phạm vi một ngàn dặm thuộc vùng biển này.Trong khi đó, tại vùng biển có các loại thiên tai khiến con người e sợ không dám đối đầu này lại có hai bóng người: một nam, một nữ.Nữ thì là một cô bé khoảng 5, 6 tuổi nhưng nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy cô bé không bình thường một chút nào.Bởi vì dù các thiên tai tự nhiên như mưa to, gió bão...!liên tục nổi lên nhưng cứ đi đến phạm vi cách cô bé khoảng 2m thì đều biến mất như chưa từng xuất hiện.Cô bé chính là Tiểu Côn Côn, lúc này nàng không hề để ý những thứ xung quanh mà hai mắt lại nhìn chằm chằm vào thân ảnh trong đám mây đen.Đó chính là chủ nhân của nàng: Lý Thiên Minh, lúc này mắt nàng liên tục nhìn chăm chú vào thân ảnh đang đối đầu với Tử Sắc Lôi Đình, mà miệng thì cầu nguyện:"Chủ nhân nhất định phải cố lên nha, không được bỏ cuộc đâu đó, nếu không kẹo đan dược từ nay ai luyện cho Tiểu Côn Côn ăn!!!”Nếu Lý Thiên Minh mà biết Tiểu Côn Côn vì đan dược mà cầu nguyện cho hắn độ kiếp thành công thì chắc chắn cũng sẽ bị tức đến tâm ma loạn nhập.Trong khi đó, tại trong đám mây đen Lý Thiên Minh cũng đem Tử Tiêu Lôi Thụ ném ra ngoài đâm thẳng vào những cột Tử Sắc Lôi Đình nhằm hấp thu lôi điện chi lực.Chỉ trong 10 năm sau khi bị bắt, lại ở bên cạnh Lý Thiên Minh được hắn dùng linh lực uẩn dưỡng thì Tử Tiêu Lôi Thụ đã có sự biến đổi to lớn khác thường.Lúc trước Tử Tiêu Lôi Thụ chỉ bé bằng quả táo, chỉ có 10 cành với 9 lá(1 lá cho Lý Mộc Tử) thì bây giờ khi trở thành bản mệnh pháp bảo của Lý Thiên Minh thì đã to lớn hơn rất nhiều.Dưới linh lực của hắn không ngừng tẩm bổ Tử Tiêu Lôi Thụ không chỉ đã to bằng quả dưa hấu, mà còn bị Lý Thiên Minh lấy 9 viên Tử Tiêu Thần Lôi Châu hợp lại để tạo ra Tử Tiêu Lôi Quả.Vì thế nên Tử Tiêu Lôi Thụ đã trở nên vô cùng hoàn mĩ, không chỉ có thể hấp thụ lôi điện chi lực bổ sung cho chính mình mà đám Tử Tiêu Lôi Quả cũng có thể tấn công địch thủ miễn là Tử Tiêu Lôi Đình trong chúng vẫn còn.[ Trở lại hiện thực ].Lúc này, Tử Tiêu Lôi Thụ đang treo lơ lửng trên đầu của Lý Thiên Minh, mà Tử Tiêu Thần Lôi Kiếp vẫn liên tục đánh xuống.Nhưng đáng tiếc là chưa kịp đánh trúng hắn thì đều bị Tử Tiêu Lôi Thụ hút hết, nó liên tục lấy lôi điện chi lực có trong Tử Lôi làm phân bón khiến cho chính mình nhanh chóng trưởng thành.Mà Lý Thiên Minh ban đầu cũng có ý định này nên mới đem Tử Tiêu Lôi Thụ thả ra bảo vệ mình, nếu không thì Lôi Kiếp dù có xuất hiện thì hắn cũng ra lệnh cho Tiểu Côn Côn ăn hết.Lúc này, nếu nhìn lên phía trên đầu mình mây đen sắp rút đi do Lôi Kiếp cũng biết có Tử Tiêu Lôi Thụ ở đây thì không làm gì được Lý Thiên Minh."Ai da, xem ra Tử Tiêu Thần Lôi Kiếp cũng không có đáng sợ lắm nha.
Có giỏi thì ở lại chơi thêm một lúc với ta!!!”Lý Thiên Minh khi nhìn thấy Tử Tiêu Thần Lôi Kiếp không làm gì được nên sắp rút đi thì mở miệng, trêu chọc lôi kiếp...Hắn đang muốn thử xem khi bị mình trêu chọc đến như thế thì lôi kiếp có gia tăng uy lực để Tử Tiêu Lôi Thụ hấp thụ thêm năng lượng hay không.Ở bên ngoài phạm vi của Lôi Kiếp, Tiểu Côn Côn nhìn thấy cảnh Lý Thiên Minh mở miệng, chọc giận Lôi Kiếp thì vỗ trán, than thở:"Chủ nhân thật là không để người ta bớt lo mà, mặc dù Tử Tiêu Thần Lôi Kiếp có thể sẽ sợ Tử Tiêu Lôi Thụ ăn hết lôi lực có trong lôi kiếp nên sau khi đánh một lúc nó sẽ rời đi!!!”"Nhưng nếu chẳng may nó bị ngài trêu chọc quá thì ít nhất cũng phải đánh ngài ra trò cho mà xem, chỉ sợ thế nào cũng chui ra Lôi Kiếp cao hơn đi!!!”[ Bên trong Lôi Kiếp ]."Tách...!Tách...!Tách...!Ầm...!Ầm...!Ầm....!!!”Quả nhiên Tiểu Côn Côn đoán không hề sai, bị Lý Thiên Minh nói thế thì Lôi Kiếp phảng phất bị chọc chỗ đau."Mẹ nó, đừng tưởng có Tử Tiêu Lôi Thụ là bố sợ ngươi nhá, lão tử không ra uy, ngươi coi ta là mèo bệnh à!!!”Nếu có thể nói thì Lôi Kiếp nó nhất định sẽ lập tức nói như thế nhưng đáng tiếc là nó không biết nói.Vì thế nên nó chỉ có thể đem tất cả Lôi Lực có trong