Quay trở lại hiện tại…
Hải Thần Vực…
Tại vị trí của của Cực Hàn Băng Ngọc…
Tùm… Tùm… Tùm…
Vô số tiếng nước văng tung tóe vang lên, theo sau đó là một thân ảnh của một tên nam tử đang chui lên từ dưới mặt biển.
Sau khi đã bay lên trời, Mục liền dùng linh lực ép khô nước đang bám trên y phục, rất nhanh đã khiến chúng một lần nữa trở về như cũ, cơ hồ là không còn có một chút dấu vết gì về việc Mục vừa lặn xuống biển trong một thời gian dài.
Tiếp đó, Mục liền lấy ra Thanh Lôi Kiếm, trong lúc đang chuẩn bị rời đi thì ở phía xa…
Réc… Réc… Réc…
Vô số tiếng rống giận dữ của đầu Tuyết Hải Chương Ngư vang lên, theo sau đó là một cơ thể khổng lồ màu trắng bạc của nó đang điên cuồng bơi tới nơi này.
Mắt thấy đầu Tuyết Hải Chương Ngư sắp bay đến, Mục trong lòng thầm kêu không ổn, hắn nhanh chóng vận chuyển linh lực, lập tức rót vào bên trong Thanh Lôi Kiếm, hy vọng có thể sớm thoát khỏi tình huống này.
Có điều, ngay khi Mục chuẩn bị bay đi thì…
Vù… Vù… Vù…
Không biết từ nơi này, một cơn gió tuyết cực mạnh liền thổi ngang qua, khiến cho Mục suýt chút nữa là bị hất văng ra khỏi Thanh Lôi Kiếm.
Cơ mà, mọi việc vẫn còn chưa kết thúc.
Chỉ thấy ngay sau cơn gió đó, lại có rất nhiều cơn gió khác xuất hiện, tần suất càng lúc càng nhiều, băng tuyết cũng bắt đầu rơi xuống, dường như tại mảnh đại hải này sắp diễn ra một trận bão tuyết cuồng phong.
Rắc… Rắc… Rắc…
Đúng vào lúc này, bên dưới mặt biển, không hiểu vì lý do gì mà khắp nơi, tất cả nước biển đều bị đóng băn, cơ hồ là cả một vùng đại hải rộng lớn cũng đều bị như thế.
Kỳ thật, đây chính là một trong những tuyệt chiêu mạnh nhất của đầu Tuyết Hải Chương Ngư, một khi thi triển thì sẽ hao tổn rất nhiều hồn lực, thành ra cái tuyệt chiêu này không thể thi triển liên tục được, cần phải cách một khoảng thời gian thì nó mới có thể tiếp tục thi triển.
Sở dĩ đầu Tuyết Hải Chương Ngư này lại không tiếc hao tổn hồn lực để thi triển cái tuyệt chiêu bá đạo này, lý do chính là vì Mục, nó không muốn hắn rời đi, nó muốn giết Mục để đoạt lại Cực Hàn Bảo Ngọc.
— QUẢNG CÁO —
Ở phía trước, mắt thấy khắp nơi đã bị băng phong bao phủ, Mục nhanh chóng vận chuyển Nhật Nguyệt Thần Quyết, sau đó thì dùng dương khí bao trùm lấy cơ thể, toàn lực chống lại hàn khí bức người ở xung quanh.
Keng…
Nương theo ý niệm của Mục, Nhật Kiếm liền đã xuất hiện, nhanh chóng tỏa ra dương khí, lập tức đã tăng cường thêm lớp phòng ngự của Mục.
Đúng vào lúc này…
“Á…” Mục kêu lên một tiếng đau đớn.
Chỉ thấy sau khi kêu lên một tiếng đau đớn, Mục liền lấy hai tay ôm lấy đầu, hai mắt hắn liền tối sầm lại, Thanh Lôi Kiếm và Nhật Kiếm trong chốc lát bị mất đi không chế, thành ra liền bắt đầu lao xuống mặt băng.
Sở dĩ Mục có biểu hiện như vậy là bởi vì, hắn đã trúng phải một đòn công kích tinh thần của đầu Tuyết Hải Chương Ngư kia.
Lại nói một chút về đầu Tuyết Hải Chương Ngư.
Mặc dù đầu hải hồn thú này chủ yếu sử dụng hàn khí để công kích, thế nhưng nó vẫn có thể tung ra rất nhiều đòn đánh về tinh thần, khiến cho đối thủ không kịp phòng bị mà bị choáng váng trong chốc lát.
Kỳ thật, nếu như so sánh thì đòn công kích tinh thần này của đầu Tuyết Hải Chương Ngư căn bản là không thể so sánh với thần thức của Mục, nếu như hắn ở trong thời kỳ toàn thịnh thì đừng nói là một chiêu như thế này, thậm chí là mười chiêu cũng không thể làm Mục bị thương, thậm chí còn bị hắn phản sát lại.
Có điều, lúc này, tình hình của Mục lại khác.
Bởi vì lúc trước, khi lấy xuống Cực Hàn Bảo Ngọc, Mục đã tổn hao rất nhiều tinh lực cũng như là linh lực, thành ra thần thức của hắn lúc này không cách nào so sánh với lúc đầu, cho nên Mục liền bị một chiêu kia của Tuyết Hải Chương Ngư đánh trúng, làm cho choáng váng trong thoáng chốc.
Mặc dù Mục chỉ bị choáng trong thời gian mấy cái hô hấp, nhưng bao nhiêu đó cũng đủ để hắn lượn qua một vòng quỷ môn quan rồi.
Chỉ thấy ở phía sau, nhân lúc Mục bị choáng váng, đầu Tuyết Hải Chương Ngư kia liền lập tức lao lên, nhanh chóng bắn ra tám cái xúc tu sắc nhọn của bản thân về phía Mục, ý định muốn một kích này đâm trúng hắn.
Trên không trung, tám cái xúc tu cực lớn kia liền hướng về cùng một vị trí, bên trên đó là vô số gai nhọn sắc bén, thậm chí còn có một lớp băng dày, ngưng tụ lại thành hình dáng một cây thương.
Nếu như mà Mục ăn trọn một kích này thì chắc chắn cũng không sẽ không có kết quả gì tốt đẹp.
Cơ mà, Mục là ai cơ chứ?
— QUẢNG CÁO —
Mặc dù hiện tại đầu của Mục đang rất đau, nhưng do bản thân đã tu luyện Đại Diễn Quyết trong một thời gian dài, thành ra rất nhanh sau đó, hắn đã lấy lại được ý thức, nhanh chóng khống chế Thanh Lôi Kiếm lách sang một bên, mục đính để tránh né công kích của đầu Tuyết Hải Chương Ngư.
Có điều, mặc dù Mục rất nhanh, nhưng đầu Tuyết Hải Chương Ngư lại nhanh