Lại nói về một chút các thế lực trên đại hải…
Nếu như trên Đấu La Đại Lục có Thiên Đấu Đế Quốc và Tinh La Đế Quốc đang tranh giành quyền lực và lãnh thổ với nhau thì trên đại hải, Hải Thần Đảo chính là đứng ở vị trí độc tôn.
Lý do ư? Rất đơn giản.
Thường thì trên đại hải, mặc dù những tên hải hồn sư đều có thực lực rất cao, thế nhưng chưa từng có ai làm tán tu mà có thể đạt tới cấp bậc Phong Hào Đấu La, cao nhất thì cũng chỉ có 89 cấp Hồn Đấu La mà thôi.
Nhưng Hải Thần Đảo lại khác, nếu như đứng ở vị trí độc tôn thì Hải Thần Đảo tất nhiên là có Phong Hào Đấu La tọa trấn, thế nhưng không chỉ dừng lại ở một người, mà chính là có rất nhiều người như vậy, thậm chí có người còn nói ở trên đảo còn có một tên Phong Hào Đấu La 98 cấp, thực lực vô cùng kinh khủng.
Bởi vì có hậu trường khủng bố như vậy, thành ra toàn bộ hải vực xung quanh Hải Thần Đảo đều là địa bàn của cái thế lực này, cho nên vùng đại hải xung quanh nơi này mới có tên gọi là Hải Thần Vực.
Mặc dù bá đạo là thế, nhưng người trên Hải Thần Đảo rất ít khi ra ngoài, thành ra cũng không có nhiều người biết vị trí cụ thể của đảo, chỉ biết là nó nằm ở trung tâm của Hải Thần Vực.
Đối với Hải Thần Đảo, trong giới hải hồn sư, nơi này được xem như là một thánh địa vô cùng thần bí, căn bản là không có cách nào có thể đặt chân tới, thậm chí còn có truyền thuyết lưu truyền về cái thế lực này.
Theo như lời kể lại của mấy tên hải hồn sư đã sống lâu năm trên đại hải thì chuyện chính là như thế này…
Rất lâu về trước, khi nhân loại còn chưa thể làm chủ được đại hải, lúc đó, khắp nơi đều là những bãi chiến trường của vô số đầu hải hồn thú, nhân loại khi ấy cũng chỉ là thức ăn của bọn chúng mà thôi.
Thế nhưng, trong thời kỳ loạn lạc kia, trong nhân loại đã xuất hiện một tên hải hồn sư vô cùng mạnh mẽ, hắn đã dùng 1000 năm để chinh phục cũng như là trở thành bậc đế vương của đại hải, khiến cho vố số đầu hải hồn thú phải cúi đầu khiếp sợ.
Còn chưa dừng lại ở đó, có người còn nói rằng người kia sau khi chinh phục đại hải thì đã đốt phá cấp 100, trở thành thần của đại hải, gọi là Hải Thần.
Về sau, những người từng đi theo Hải Thần chinh phục đại hải đã chọn một hòn đảo ở chính giữa hải vực, thành lập ra một thế lực, gọi là Hải Thần Đảo, nó tồn tại cho đến tận bây giờ.
Tất nhiên, đấy cũng chỉ là lưu truyền trong giới hải hồn sư mà thôi, còn thực hư thế nào thì cũng không có ai lên tiếng xác nhận, sợ rằng bản thân của những người trên Hải Thần Đảo cũng sĩ không tin vào cái tin đồn này.
Cơ mà, đó là đối với người khác, còn nếu như Mục nghe được cái tin này thì lại là một chuyện khác…
Năm đó, khi Mục vừa bước chân ra đại hải, bởi vì muốn biết rõ về các thế lực ở nơi này mà hắn đã len lỏi vào khắp nơi, nghe ngóng được rất nhiều tin tức, tự nhiên, cái truyền thuyết về Hải Thần Đảo này, Mục cũng đã nghe qua.
— QUẢNG CÁO —
Có điều, nếu như người khác nghe xong thì có lẽ sẽ còn thản nhiên mà cười đùa, nhưng Mục thì không…
Chỉ thấy khi ấy, sau khi nghe xong truyền thuyết kia, sắc mặt của Mục liền trầm xuống, rất nhanh, hắn đã quyết định là sẽ không dây dưa gì với cái thế lực này, tránh phiền phức về sau.
Mục sợ sao? Đúng, chính xác là như vậy.
Cứ nhìn vào lần trước Mục tiến vào Sát Lục Chi Đô thì rõ, nếu như khi ấy hắn không có đối sách thì có lẽ đã sớm biến thành vong hồn dưới tay của Tu La Thần rồi.
Cũng trong mấy năm trước, Mục đã nghe được từ trong lời của Tu La Thần rằng trên Đấu La Đại Lục cũng có một số thần vị truyền thừa, thành ra hắn chắc chắn rằng cái thế lực Hải Thần Đảo kia chính là truyền thừa của Hải Thần.
Mà thứ dính dáng đến chữ ‘thần’ thì Mục sẽ tránh càng xa càng tốt, dù sao thì ai đâu mà biết được đám thần kia có nhìn thấy được bí mật của hắn, sau đó thì ra tay giết người đoạt bảo chứ?
Thành ra, mặc dù hiện tại, Mục đang đồ sát hải hồn thú trên Hải Thần Vực, nhưng hắn cũng chỉ đến những vùng cách xa Hải Thần Đảo mà thôi, hy vọng như thế thể tránh được những phiền phức không cần thiết.
Có điều, Mục càng lảng tránh thì phiền phức lại càng kéo tới…
***
Quay trở lại hiện tại…
Lúc này, Ba Tái Tây cũng đã thuê được một gian phòng, rất nhanh, nàng đã bước vào bên trong.
Bên trong gian phòng, ngồi trên cái giường, Ba Tái Tây thầm nghĩ: “Hy vọng khảo hạch này ta có thể thuận lợi vượt qua…”
Nghĩ rồi, Ba Tái Tây liền ngồi khoanh chân, nhanh chóng đã