Không sai, chính là giai đoạn quan trọng nhất.
Tại tu tiên giới, kỳ thực, cứ 10 tên tu sĩ Giả Anh thì cũng chỉ có 1 đến 2 người là thành công đột phá đến Nguyên Anh Sơ Kỳ.
Sở dĩ có chuyện vậy là bởi vì… phần lớn tu sĩ Giả Anh đều thất bại ở bước cuối cùng…
Đó chính là tâm ma kiếp.
Mặc dù Kết Đan và Nguyên Anh là hai cảnh giới liên tiếp, thế nhưng khoảng cách về thực lực lại vô cùng lớn, chính là một trời một vực.
Một tu sĩ một khi thành công đột phá Nguyên Anh Sơ Kỳ, nếu như người đó muốn thì thậm chí, ngay cả 10 tên Giả Anh cũng không thể làm gì được, tất cả đều bị miểu sát ngay lập tức.
Nguyên Anh Kỳ bá đạo là vậy, thế nhưng nếu muốn đạt đến cấp độ này, tu sĩ nào cũng phải bắt buộc thành công vượt qua tâm ma kiếp.
Đối với cái loại khảo nghiệm tâm tính này, nếu như không có chuẩn bị trước thì e rằng tỉ lệ thành công thông qua là gần như bằng không.
Mục dù sao thì cũng đã từng trải qua điều này, cho nên hắn biết tâm ma kiếp đáng sợ đến nhường nào, chỉ cần sơ sẩy một cái là thân tử đạo tiêu, vạn kiếp bất phục.
Chỉ thấy hắn lại tiếp tục hấp thu linh khí từ đống linh thạch kia, tay phải thì nhanh chóng cho vào bên trong túi trữ vật, lấy ra một cái hộp ngọc.
Hộp ngọc vừa được lấy ra, một mùi hương dịu nhẹ lập tức lan tỏa khắp động phủ, chỉ cần hít vào một cái là toàn bộ cơ thể sẽ được thư giãn một chút, nếu như dùng trong một thời gian dài thì tâm trí sẽ kiên định hơn bình thường.
Không sai, bên trong cái hộp ngọc này chính là Diệt Ma Đan được luyện chế từ nội đan của đầu Quang Minh Hổ Kiếm, cũng chính là thứ mà Mục đã chuẩn bị để vượt qua tâm ma kiếp.
Cạnh…
Một tiếng động liền vang lên, Mục liền đem cánh tay trái nhấc viên đan dược lên, sau đó thì lập tức cho vào trong miệng.
Đan dược vừa được nuốt xuống, dược tính bên trong nó bắt đầu lan ra, một cỗ quang minh chi lực liền len lỏi vào bên trong đan điền của Mục, rất nhanh đã khiến hắn tịnh tâm hơn rất nhiều.
Cứ như vậy, 1 canh giờ liền trôi qua, sau khi dược lực được luyện hóa hoàn toàn, Mục đã tiến vào bên trong tâm ma kiếp của bản thân…
*** — QUẢNG CÁO —
Nơi này là một thế giới hoàn toàn khác, không phải Đấu La Đại Lục, cũng không phải là Tiên Giới, mà chính là một cái tiểu vương quốc của phàm nhân…
Trên một đồi cỏ, có một tên tiểu tử đang ngồi bên trên lưng của một con trâu, nhìn bộ dáng thì có lẽ là khoảng 5 tuổi, xung quanh hắn là hơn 20 con trâu khác, có vẻ như đây là một tiểu mục đồng.
Nếu như để ý kĩ một chút thì sẽ thấy… khuôn mặt của tên tiểu tử này rất giống Mục khi vừa trọng sinh đến Đấu La Đại Lục, chỉ khác là không có hai vết sẹo ở trên mặt.
Không sai, đây chính là Mục khi lúc 5 tuổi, nói chính xác hơn thì đây chính là một đoạn ký ức của hắn.
Lúc này, Mục chỉ là một tên mục đồng bình thường, thứ mà hắn có duy nhất chính là một con chim sẻ mà bản thân đã cứu mấy tháng trước.
Mặc dù hắn chỉ có một con chim sẻ bầu bạn, thế nhưng không hiểu vì lý do gì, sau khi được Mục cứu, bộ lông của con chim sẻ này lại chuyển từ màu nâu sang màu lam, trông vô cùng đẹp mắt, thành ra cuộc sống của Mục khi đó cũng xem như là không uổng phí.
Bởi vì con chim sẻ này có màu lam, cho nên Mục liền đặt tên cho nó là ‘tiểu Lăng’.
Cứ vậy, mấy năm liền trôi qua, cuộc sống của Mục vẫn cứ như vậy, mỗi ngày đều làm việc của một tên mục đồng, khi nào nghỉ ngơi thì chơi đùa với tiểu Lăng.
Đến năm Mục 10 tuổi, trong một lần chơi đùa với tiểu Lăng, Mục lại bị rơi xuống một cái vách núi, nhưng may mắn là hắn không chết.
Trong lần đó, sau khi kiểm tra thương thế xong, Mục liền phát hiện một cái động phủ ở phía dưới, bởi vì tò mò không biết bên trong có thứ gì, thế là Mục không tự chủ mà tiến vào, tiểu Lăng cũng theo hắn lần lượt vào theo.
Cứ như vậy, bên trong cái động phủ đó, Mục đã có được cơ duyên bước lên con đường tu tiên, dần dần trở thành một cường giả về sau.
Lần đó, Mục nhặt được một ít đan dược còn sót lại và một cuốn công pháp, gọi là Nhật Nguyệt Thần Quyết.
Còn về phần tiểu Lăng, nó đã nhận được một bộ công pháp đỉnh cấp của yêu tộc, Thượng Yêu Thần Quyết cùng một giọt Phượng Hoàng Chân Huyết.
Cứ như vậy, sau khi có được tiên duyên, Mục cùng tiểu Lăng liền bắt đầu tu luyện, rất nhanh đã đạt đến cảnh giới Trúc Cơ Kỳ.
Thời gian như thoi đưa, nháy mắt cũng đã 500 năm trôi qua, Mục cùng tiểu Lăng cũng đã trở