Nhìn lấy Nguyên Anh của bản thân, Mục liền có cảm giác vô cùng thân thuộc, dường như đứa bé trước mặt này chính là bản thân, bản thân chính là đứa bé ấy.
Mặc dù trước kia Mục cũng đã từng ngưng tụ ra Nguyên Anh, thế nhưng đó chỉ là Nguyên Anh bình thường, thành ra cũng không có cảm giác gì đặc biệt.
Lại nói một chút về Nguyên Anh…
Nguyên Anh của một tu sĩ nếu chỉ ngưng kết bình thường thì chỉ có thuộc tính của linh căn.
Nói đơn giản thì trong linh căn của tu sĩ đó có bao nhiêu thuộc tính thì Nguyên Anh của hắn sẽ có bấy nhiêu thuộc tính.
Chẳng hạn như Mục, linh căn của hắn có hỏa, thủy và kim.
Nếu như Mục ngưng kết Nguyên Anh thông thường thì Nguyên Anh của hắn sẽ có ba thuộc tính là hỏa, thủy và kim.
“Nguyên Anh của ta được ngưng kết từ Băng Hỏa Ngưng Huyết Đan, vậy thì gọi là Huyết Anh vậy…” Mục thầm nghĩ.
Lại qua một lúc, sau khi ngắm nghía Huyết Anh một hồi, Mục liền thử điều khiển một chút.
Ý niệm chợt động, Mục liền ra lệnh: “Đi!”
Ngay lập tức, Huyết Anh liền lập tức bay thẳng lên trên không trung, thậm chí còn bay xuyên qua lớp đất đá của cái động phủ, sau đó thì dừng lại ở giữa trời.
Vù… Vù… Vù…
Sau khi đột phá Nguyên Anh Sơ Kỳ, thần thức của Mục liền được gia tăng, từ 104 dặm lên đến 140 dặm.
Rất nhanh, sau khi đã bay lên không trung, Huyết Anh liền thả thần thức ra, toàn bộ những gì nằm bên trong phạm vi thần thức đều truyền vào trong đầu Mục, không hề bỏ sót một chút nào.
“Nguyên Anh Kỳ… quả nhiên là vô cùng bá đạo…”
Nói rồi, Mục liền triệu hồi Huyết Anh bay trở về, sau đó thì đem nó thu vào bên trong nội thể.
Sau khi thu hồi Huyết Anh, Mục liền nhớ lại toàn bộ những gì mà bản thân đã trải qua khi ngưng kết Nguyên Anh.
“Không ngờ rằng tâm ma của ta lại mạnh đến như vậy, thậm chí ngay cả một viên Diệt Ma Đan cũng không thể chống lại được…” Mục thầm than thở.
“Có điều, cũng không hiểu tại sao ta lại thành công vượt qua tâm ma kiếp… luồng hàn khí kia là thứ gì?” Mục có chút khó hiểu.
Thời gian liền trôi qua, Mục dường như đã đoán ra điều gì đó, chỉ thấy sắc mặt của hắn liền trở nên hưng phấn, thế nhưng vẫn kèm theo một chút lo lắng cùng bi thương.
— QUẢNG CÁO —
Từ trên người, Mục cầm cái túi trữ vật để vào lòng bàn tay, sau đó thì dùng linh lực truyền vào, rất nhanh hắn đã mở khóa được lớp phong ấn cuối cùng ở bên trong.
Vù… Vù… Vù…
Từ bên trong túi trữ vật, một cái trứng màu lam nhạt liền bay ra, hàn khí của nó liền tỏa ra xung quanh, rất nhanh đã lan ra toàn bộ động phủ, khiến cho nhiệt độ xung quanh giảm xuống mấy lần.
Nhìn lấy cái trứng màu lam trước mặt, Mục lập tức thả thần thức ra, từ từ tiếp cận lấy quả trứng, sau đó thì tiến hành câu thông…
Lúc này, trong đầu của Mục liền vang lên thanh âm của một nữ nhân…
“Mục, là thiếp đây…”
Nghe thấy giọng nói này, nhịp tim của Mục liền tăng cao, hắn dường như không hề bình bĩnh trước giọng nói này.
Chỉ thấy Mục lập tức đáp lại: “Lăng Nhi, nàng có thể nói chuyện với ta sao?”
Thanh âm của Lăng Nhi liền đáp lại: “Thiếp có thể, nhưng mà cũng chỉ có thể thông qua thần thức mà thôi, còn nếu muốn nói chuyện bình thường thì căn bản là không thể.”
Nghe thấy thế, Mục liền cảm thấy vui vẻ, nhanh chóng nói: “Ta nhớ trước kia, khi ta còn tu vi Độ Kiếp Hậu Kỳ, nhiều lần ta có thử câu thông với nàng mà vẫn không có hồi âm, chuyện này là như thế nào?”
Lăng Nhi đáp: “Cái đó… kỳ thực, mấy lần trước chàng câu thông đều đúng vào lúc thiếp vẫn còn đang ngủ say, thành ra không thể trả lời lại chàng được…”
Dừng lại một chút, Lăng Nhi lại tiếp: “Có điều, khoảng 50 năm về trước, lúc đó thiếp đã tỉnh lại rồi, cho nên bây giờ chàng mới có thể câu thông được rồi…”
“Nhưng mà, lúc bình thường, thiếp không thể câu thông với chàng, do thần thức của chàng quá mạnh, thiếp không có cách nào tiếp cận được, chỉ có khi chàng bị bất tỉnh nhất thời, thiếp mới có thể xâm nhập vào thần thức của chàng…”
Nghe thấy vậy, Mục liền vui vẻ không thôi, hắn căn bản cũng không quản những chuyện này là như thế nào, chỉ cần thê tử có thế nói chuyện với hắn là đủ rồi.
Mục liền đáp: “Cái đó cũng không có vấn đề gì, không phải bây giờ đã được rồi sao, nàng cũng không cần để tâm quá nhiều…”
Nói rồi, Mục lại dừng một chút, sau khi suy nghĩ một hồi thì lại hỏi tiếp: “Cơ mà, nàng nói là hơn 50 năm về trước đã câu thông ta, có phải là cái lúc ta bị bất tỉnh tại Cực Bắc Chi Địa không?”
Thanh âm êm tai của Lăng Nhi liền vang lên: “Đúng vậy, chính là lần đó.
Bời vì lúc đó chàng đang hôn mê, cho nên thiếp mới có thể xâm nhập vào bên trong thần thức của chàng…”
“Là như vậy sao…” Mục thầm nghĩ.
— QUẢNG CÁO —
Lăng Nhi lại tiếp: “Mục, tại cái nơi Cực Bắc Chi Địa đó, thiếp cảm thấy có một cỗ lượng lực rất cường đại, nếu như thiếp có thể hấp thu hoàn toàn thì có lẽ sẽ khôi phục lại một chút, nói