Hai năm sau, bên trong động phủ.
Mục đứng trước một cái bàn, bên trên bày rất nhiều các loại dược liệu.
“Địa Long Quả, năm trăm năm…”
“Hàn Liễu Căn, bốn trăm năm…”
“Hoang Vẫn Diệp, năm trăm năm…”
“…”
“Dược liệu đã đủ, giờ chỉ còn thiếu mỗi việc luyện đan nữa thôi.”
***
Tại bên trong gian phòng đặt trận pháp dùng để điều khiển địa hỏa.
Mục lúc này đang đứng trên đống dung nham đỏ rực, hai tay bấm pháp quyết, ngay lập tức, một ngọn lửa nóng rực liền xuất hiện bên trong trận pháp.
Trúc Cơ Kỳ chính là cảnh giới đầu tiên trong con đường tu tiên, chính vì thế mà Trúc Cơ Đan có rất nhiều điểm đặc biệt, tự nhiên cách luyện chế không giống với thông thường.
Chỉ thấy Mục một tay điều khiển ngọn lửa, một tay lấy ra dược liệu từ trong túi trữ vật ra, ném từng cái một vào.
Dược liệu hắn cũng không có cắt nhỏ ra như lúc luyện Hoàng Long Đan, mà chính là ném toàn bộ vào.
Bởi vì nhiệt độ của ngọn lửa bên trong trận pháp rất lớn, cho nên không quá lâu, toàn bộ dược liệu đều bị đốt cháy, tạo thành một loại chất lỏng.
Sau khi toàn bộ dược liệu đều đã chuyển thành dạng lỏng, Mục ngay lập tức bấm ra mấy cái pháp quyết nữa, đem chất dịch bên trong chia thành từng nhóm nhỏ, sau đó tạo thành hình một viên đan.
Nương theo sự điều khiển của Mục, ngọn lửa bên trong trận pháp cũng chia nhỏ ra, mặc dù thế nhưng nhiệt độ thì lại tăng thêm gấp ba lần lúc ban đầu, cơ hồ là bên trong có bao nhiêu viên đan thì có bấy nhiêu ngọn lửa.
Một canh giờ…
Hai canh giờ…
Bởi vì phải duy trì linh lực để ổn định ngọn lửa, mặc dù Mục có tu vi Luyện Khí Kỳ tầng mười ba nhưng vẫn không tránh khỏi mệt mỏi.
Thế nhưng không vì thế mà hắn dám buông lỏng, bởi vì giai đoạn tiếp theo sẽ quyết định thành bại.
Đúng lúc này, bên trong trận pháp bắt đầu xuất hiện dị biến.
Mười ba viên đan dược vốn đang chìm trong ngọn lửa màu đỏ thì đột nhiên run lên mất lần, sau đó thì…
Oanh…Oanh…Oanh…!!!
Mười hai viên trong số đó đột nhiên nổ tung, tạo thành một mùi khét truyền ra bên ngoài.
Nghe thấy cái mùi này, Mục sắc mặt liền trầm xuống.
Chỉ thấy hắn vận dụng thêm linh lực, tăng cường thao túng ngọn lửa đang bao lấy viên đan duy nhất còn lại.
Qua một lúc lâu, dưới sức nóng kinh khủng của ngọn lửa màu đỏ kia, viên đan nọ rốt cuộc cũng xuất hiện động tĩnh.
Chỉ thấy nó run lên mấy cái rồi sau đó…
Đinh…!!!
Một tiếng động cực nhỏ vang lên nhưng nó lại khiến cho tâm tình vốn không được tốt của Mục một lần nữa vui vẻ lên.
Hắn không dám chậm trễ, hai tay từ từ vận dụng linh lực, đem ngọn lửa đỏ tắt đi, để lộ ra bên trong trận pháp một viên đan đen sì.
Mục không nhanh không chậm, hai tay đem viên đan duy nhất còn sót lại bên trong trận pháp ra.
Một tay hắn cầm viên đan, tay còn lại thì búng lên nó ba cái.
Ngay lập tức, lớp vỏ đen sì của viên đan liền lập tức bong ra, để lộ một viên đan màu lam nhạt, bên trên còn có mấy đường văn nhàn nhạt màu trắng.
— QUẢNG CÁO —
Nhìn viên đan trong tay, Mục chậm ra nói: “Trúc Cơ Đan tuy luyện thành công nhưng chỉ được có một viên, may mà ta trong tay có hơn hai mươi phần dược liệu, còn có thể tiếp tục luyện chế.”
“Haizz, rõ ràng là kiếp trước ta luyện đan cũng đâu có tệ đâu, sao tỉ lệ thành công lại thấp thế này…”
“Thôi bỏ đi, việc trước mắt là phải mau chóng nghỉ ngơi, lấy lại sức lực để còn tiếp tục luyện chế.”
…
Thời gian trôi qua rất nhanh, một tháng liền trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, Mục ngoài việc luyện Trúc Cơ Đan ra thì chính là nghỉ ngơi lấy lại sức, ngoài ra thì hắn không có làm bất kỳ việc gì khác.
Với hơn hai mười phần dược liệu trong tay cùng một tháng luyện chế không ngừng, Mục cuối cùng cũng đã luyện thành công được 21 viên Trúc Cơ Đan.
Lại trải qua mấy ngày nghỉ ngơi, Mục lúc này chính là chuẩn bị phục dụng Trúc Cơ Đan để đột phá cảnh giới.
Sau khi ăn vào một viên Trúc Cơ Đan, Mục nhanh chóng vận dụng Phần Hỏa Quyết đến cực hạn, bắt đầu hấp thu dược lực.
Thời gian cũng không có trôi qua lâu, chỉ mới hai canh giờ trôi qua mà phần lớn dược lực của Trúc Cơ Đan đã được Mục hấp thu.
Ngay lập tức, tại trong đan điền, một cỗ nhiệt hỏa nóng rực bùng lên, lập tức lan ra toàn thân của Mục.
Mặc dù hắn lúc này cảm thấy nóng rực nhưng nếu có người nào sờ vào thì sẽ phát hiện toàn thân hắn lạnh như băng, xung quanh còn mơ hồ có hàn khí bao phủ.
Qua nửa khắc, cái cảm giác trong nóng ngoài lạnh cuối cùng cũng biến mất.
Thế nhưng không đợi Mục kịp thở ra một hơi, toàn thân hắn đột nhiên truyền đến một sự đau nhức kinh khủng, nhất là tại vùng đan điền, cứ như là bị hàng vạn con dao đâm vào vậy.
Mặc dù Mục trên mặt cũng không có lộ ra vẻ đau đớn gì, chỉ hơi nhíu mày lại nhưng lúc này trên mặt hắn thì mồ hôi tuôn đã ra như suối.
Qua hai canh giờ, cơn đau rốt cuộc cũng hoàn toàn biến mất.
Mục vẫn ngồi lẳng lặng tại đó, không có nhúc nhích, toàn thân bị bao phủ bởi một lớp chất nhầy màu đen sì, hôi thối vô cùng.
Lúc này, Mục mở đôi mắt đỏ như máu ra, nhìn lấy đống Trúc Cơ Đan trước mặt, nhanh chóng liền lấy một viên nửa bỏ vào trong miệng, căn bản là không quan tâm đế bản thân đang cực kỳ bẩn.
Bốn canh giờ lại trôi qua, Mục lúc này sắc mặt đã tái nhợt đi rất nhiều, trên người thì cái chất dịch đen sì kia lại nhiều lên một ít, có điều hắn vẫn như cũ, không để ý một chút nào, mà tay lại đưa về đống Trúc Cơ Đan trước mặt, lại lấy một viên nữa cho vào miệng.
Lại bốn canh giờ trôi qua, Mục vẫn như cũ phục dụng tiếp một viên Trúc Cơ Đan nữa.
Bốn canh giờ nữa lại trôi qua, sau khi phục dụng viên Trúc Cơ Đan thứ năm, lúc này, trong cơ thể của Mục, tại bên trong đan điền, cơ hồ là gần như một nửa chân nguyên từ dạng khí đã hóa thành dạng lỏng.
Đây chính là dấu hiệu sắp đột phá Trúc Cơ Kỳ, nếu như chân nguyên của Mục hoàn toàn chuyển sang dạng lỏng thì hắn sẽ đột phá thành công.
Chính vì thế mà Mục không hề do dự mà nuốt thêm một viên Trúc Cơ Đan nữa.
Nhưng khi Mục vừa nuốt vào, dược lực bên trong cơ thể hắn vốn đang được áp chế lại bộc phát một lần nữa, làm cho Mục đau đớn không tả nổi, cơ hồ là làm cho hắn suýt chút nữa bất tỉnh.
Nhưng Mục biết bản thân không thể ngủ vào lúc này, bởi vì dược lực trong cơ thể bộc phát, cho nên tốc độ chuyển hóa chân nguyên của hắn cũng được tăng lên rất nhiều.
Chính vì thế mà Mục đã cắn răng chịu đựng, Phần Hỏa Quyết điên cuồng vận chuyển, đem số chân nguyên còn lại hóa thành dạng lỏng.
***
Năm ngày sau.
Mục vẫn không có động tĩnh, vẫn ngồi yên ở đó, cơ hồ là không có một chút dấu hiệu đột phá.
Thế nhưng…
— QUẢNG CÁO —
Phanh…!!!
Một làn sóng linh lực cực mạnh liền truyền ra xung quanh, đem cả cái động phủ của Mục làm cho chấn động, sau khi run lên mấy cái rồi mới dừng lại.
Lúc này, vốn đang ngồi yên không nhúc nhích, Mục rốt cuộc cũng mở đôi mắt đỏ như máu của bản thân ra, trên mặt mặc dù rất bẩn nhưng lại lộ ra vẻ cười.
“Hôm nay, ta, Trúc Cơ đại thành!!!”
Nói xong, Mục lại nhắm mắt lại, nhanh chóng ổn định lại tu vi của bản thân.
Qua nửa ngày, Mục rốt cuộc mới đứng dậy đi vài vòng.
Nhưng khi hắn đang chuẩn