Bên trong Ma Cầm Giới…
Lúc này, Hỏa Long Vương và Băng Long Vương chính là đang lâm vào huyễn cảnh.
Trong huyễn cảnh, Hỏa Long Vương và Băng Long Vương thấy bản thân đang cùng với Long Thần chiến đấu với năm vị Thần Vương, không lâu sau đó, năm vị Thần Vương đều bị Long Thần giết chết, hồn thú cuối cùng cũng đã làm chủ hoàn toàn Thần Giới.
Thế nhưng, vài giây sau, còn chưa kịp để Hỏa Long Vương và Băng Long Vương vui mừng, khung cảnh lại lập tức thay đổi…
Mặc dù khung cảnh vẫn là Thần Giới, thế nhưng người làm chủ Thần Giới lại là năm vị Thần Vương, còn hồn thú thì bị săn giết điên cuồng, trở thành nô lệ cho nhân loại.
Mắt thấy thảm cảnh của hồn thú như vậy, Hỏa Long Vương và Băng Long Vương làm sao mà không giận cho được.
Chỉ nghe thấy một tiếng rống giận dữ…
Gàoooo…
Chỉ thấy hai đầu long vương lúc này rất muốn lao ra, giết sạch hết đám nhân loại, thế nhưng cũng chỉ là lực bất tòng tâm, bởi vì đây là Ma Cầm Giới, mọi hành động của chúng đều bị Trương Thanh Trúc khống chế, nàng làm sao có thể để cho bọn chúng tự do hành động?
Tất nhiên là không thể nào.
Trương Thanh Trúc lúc này chính là đang muốn để cho hai đầu long vương nhìn thấy những thứ kinh hoàng nhất, để cho thần hồn của bọn chúng bị ăn mòm.
Tiếp đó, Hỏa Long Vương và Băng Long Vương lại thấy bản thân biến thành Tu La Thần, dùng chính bàn tay của bản thân chém chết Long Thần…
“Không…”
Đến đây, cơ hồ là cùng một lúc, thần hồn của Hỏa Long Vương và Băng Long Vương đều bị suy yếu đến cực điểm, nếu như Trương Thanh Trúc có thể thi triển thần thông Bạo Hồn thì có lẽ sẽ giết được hai đầu long vương ngay lập tức.
Ở bên ngoài…
“Ca, thần hồn của hai con rồng này đã suy yếu đến cực điểm rồi, huynh mau chóng giết bọn chúng đi!”
Trương Thanh Trúc mặc dù nói rất lưu loát nhưng sắt mặt của nàng đã bắt đầu tái nhợt, mồ hôi cùng đã chảy ra nhiều, có vẻ như việc thi triển liên tiếp mấy cái thần thông của Thương Cầm Ma Lan làm nàng có chút chịu không nổi.
Thấy muội muội nói như vậy, Trương Vô Kỵ lập tức đáp: “Được!”
Sau đó, Trương Vô Kỵ bay lại gần nơi mà Hỏa Long Vương cùng Băng Long Vương rơi xuống, chuẩn bị thi triển công kích để tiêu diệt.
— QUẢNG CÁO —
Thế nhưng…
Trong đêm tối, hai cái thân thể toàn là xương trắng của Hỏa Long Vương và Băng Long Vương lập đột nhiên phát sáng, làm cho màn đêm của một khu vực xung quanh biến mất.
Thấy một màn như vậy phát sinh, Trương Vô Kỵ lập tức lui ra, hồn lực toàn thân điên cuồng vận chuyển, Đồ Long Đao được nắm chặt trong tay, tùy thời là có thể quyết chiến.
Tiếp đó, ngay tại vị trí trái tim của Hỏa Long Vương, xuất hiện một vật màu đỏ, tầm khoảng một bàn tay của người bình thường.
Vật này có hình một trái tim, thế nhưng nhìn đi nhìn lại thì chỉ giống một khối ngọc màu đỏ hình trái tim, bên trên còn có một cái đồ ánh hình ngọn lửa.
Khi vật này vừa xuất hiện, lấy Hỏa Long Vương làm trung tâm, không khí xung quanh liền nóng lên một cách nhanh chóng, cơ hồ là gấp 10 lần lúc trước.
Bên phía Băng Long Vương cũng vậy, tại vị trí trái tim, một khối ngọc màu làm hình trái cũng xuất hiện, bên trên đó có một cái đồ án hình bông tuyết.
Cũng giống như Hỏa Long Vương, khối ngọc màu lam này khi xuất hiện cũng lập tức làm không khí xung quanh đột ngột thay đổi, trực tiếp giảm xuống, chỉ còn lại khoảng một phần mười so với ban đầu.
Tiếp đó, hai khối ngọc đỏ và lam kia đột nhiên phát sáng dữ dội, làm cho khung cảnh xung quanh trở nên chói lóa, hoàn toàn không thể nhìn thấy được gì.
Đứng ở bên ngoài, Trương Vô Kỵ đang nhíu mày lại, định xem thử rốt cuộc Hỏa Long Vương và Băng Long Vương đang xảy ra chuyện gì thì đột nhiên…
“Á…”
Không hiểu vì lý do gì, Trương Thanh Trúc lại kêu lên một tiếng thảm thiết.
Tiếp đó, cả người Trương Thanh Trúc giống như bị mất khống chế, lảo đảo một hồi, sau đó thì rơi thẳng xuống đất.
“Thanh Trúc…!!!”
Mắt thấy muội muội của mình gặp phải chuyện không lành, Trương Vô Kỵ hô lên, sau đó liền thi triển hồn kỹ, nhanh chóng đỡ lấy Trương Thanh Trúc.
“Đệ Tam Hồn Kỹ - Kích Tốc!”
Lời vừa hô, qua vài cái hô hấp, Trương Vô Kỵ cũng đã đỡ Trương Thanh Trúc thành công, đem nàng tiếp đất an toàn.
Bên một gốc cây, sau khi để muội muội dựa lưng vào nghỉ ngơi, Trương Vô Kỵ mới kiểm tra lại toàn thân của Trương Thanh Trúc.
— QUẢNG CÁO —
Cũng thật là khó hiểu, ngoài mấy chỗ cháy xém cùng bị đóng băng lúc trước thì hầu như trên người Trương Thanh Trúc cũng không có một vết thương nào, hoàn toàn lành lặn.
Qua mười lần hô hấp, Trương Thanh Trúc cũng đã mở mắt trở lại, có điều, trong mắt đều là tơ máu, giống như là vừa khóc vậy.
Thấy muội muội của mình đã tỉnh, Trương Vô Kỵ lập tức hỏi: “Thanh Trúc, muội đây là làm sao?”
Trương Thanh Trúc đáp: “Là bị phản phệ, muội bị thần thông Ma Cầm