Đùng… Đùng… Đùng…
Liên tiếp từng tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên… kéo theo đó là từng tiếng la thảm thiết của đám người Hạo Thiên Tông.
“Á… Á… Chân của ta…” Một tên Hồn Đế thuộc Phá Chi Nhất Tộc la lên.
Chỉ thấy hắn lúc này đã không còn phong phạm của một tên Hồn Đế nữa, mà lại nằm lăn ra đất, khuôn mặt thì đã bị vặn vẹo vì đau đớn quá độ.
Ngay sau khi tiếng nổ cùng tiếng hét của tên Hồn Đế kia vang lên, đám người Đường Minh cùng Đường Phi lập tức dừng lại, quay đầu xem xét tình hình.
Cách đó không xa, sau lớp bụi đất mịt mù, một cái hố lớn đã xuất hiện, bên trong đó còn là một đống máu tươi, vài chỗ còn xuất hiện mấy khối thịt vụn, hiển nhiên đó chính là đôi chân đã bị nổ nát của tên Hồn Đế kia.
Mặc dù Bạo Tạc Phù là một loại phù lục hạ cấp bậc cao, nhưng để có thể gây ra sát thương như thế đối với một tên Hồn Đế thì lại là điều không thể.
Mặc dù 1 tấm Bạo Tạc Phù không thể lấy đi đôi chân của một tên Hồn Đế, nhưng có điều, lúc Mục sử dụng đống phù lục này, thì ở mỗi nơi, hắn đều đặt ở đó 5 tấm Bạo Tạc Phù.
Chính vì lý do đó mà mới có chuyện một tên Hồn Đế sau khi dẫm phải Bạo Tạc Phù lại lập tức mất đi đôi chân, không còn sức chiến đấu.
Nhìn thấy thương thế khủng khiếp của tên Hồn Đế xấu số kia, đám người của Hạo Thiên Tông mặc dù rất muốn cứu hắn, nhưng lúc này đây, bọn hắn lại không có hồn sư hệ trị liệu, lại thêm việc phải đuổi theo một tên Tà Hồn Sư như Mục ở phía trước… chính vì vậy mà đám người Đường Minh cùng Đường Phi đành phải bỏ lại đồng bọn ở phía sau, tiếp tục tiến lên.
Sau khi đã nhìn thấy thảm trạng của đồng bọn, Đường Minh liền lên tiếng cảnh báo: “Cẩn thận một chút, đừng để phải trúng thủ đoạn của tên Tà Hồn Sư kia.
”
“Đã rõ!” Đám người đồng thanh đáp.
Cứ như vậy, đám người của Hạo Thiên Tông tiếp tục tiến lên, bởi vì đám người này phải cảnh giác với Bạo Tạc Phù, cho nên tốc độ di chuyển rất chậm, Mục cũng nhờ thế mà có thêm thời gian để thở dốc.
Cơ mà, cho dù đã cẩn thận đến mức nào, đám người Đường Minh cùng Đường Phi căn bản là không hề hay biết gì về cái thứ gọi là phù lục, cho nên thi thoảng vẫn đạp phải Bạo Tạc Phù.
Đùng… Đùng… Đùng…
Lại có vô số tiếng nổ vang lên, theo sau đó lại là một tiếng hét thảm thiết của một tên Hồn Đế xấu số.
Lần này, nạn nhân của đống Bạo Tạc Phù là một tên Hồn Đế có xuất thân từ Ngự Chi Nhất Tộc.
— QUẢNG CÁO —
Bởi vì vũ hồn truyền thừa của Ngự Chi Nhất Tộc có lực phòng thủ rất cao, cho nên những người sở hữu vũ hồn này, cho dù là những lúc chưa triệu hoán ra vũ hồn thì lực phòng ngự của cơ thể vẫn cao hơn người bình thường rất nhiều.
Cơ mà, bao nhiêu đấy cũng không thể chống lại sức công phá của Bạo Tạc Phù.
Chỉ thấy tên Hồn Đế xấu số này đã nằm lăn ra đất, mặc dù không có mất đi hoàn toàn đôi chân, nhưng hai bàn chân của hắn đã bị sức công phá của Bạo Tạc Phù xóa sổ, để lộ ra hai khúc xương màu trắng cùng máu thịt vỡ vụn.
Trong một khoảng thời gian ngắn, lại liên tiếp nhìn hai tên Hồn Đế đã mất đi hoàn toàn sức chiến đấu, trong lòng của đám người Đường Minh cùng Đường Phi đã bắt đầu xuất hiện sự sợ hãi, sắc mặt ai này cũng vì thế mà trở nên trắng bệch, không còn một chút máu.
Có điều, bao nhiêu đó vẫn chưa đủ để đám người của Hạo Thiên Tông dừng lại, chỉ thấy dưới sự chỉ huy của Đường Minh, đám người lập tức thi triển tất cả những hồn kỹ phòng ngự, sau đó thận trọng tiến lên.
***
Bên dưới một cái gốc cây, Mục lúc này vẫn đang ngồi trị thương.
Mặc dù thoạt nhìn Mục lúc này chính là đang chăm chú trị thương, căn bản là không hề để ý đến xung quanh, nhưng đối với những chuyện vừa xảy ra với đám người Đường Minh cùng Đường Phi, hắn đều thấy rõ mồn một, không bỏ sót một chi tiết nào.
Dù sao thì trong quá trình chữa thương, thần thức của Mục vẫn không ngừng thả ra, nhất cử nhất động của đám người Hạo Thiên Tông đều bị hắn nắm rõ trong lòng bàn tay.
Cơ mà, khi vừa nghĩ đến đám người này, lửa giận trong người của Mục lại lập tức tăng lên.
Đang yên đang lành, đám người Đường Minh cùng Đường Phi này lại đi đập nát động phủ của Mục, sau đó lại lẩm bẩm cái gì là ‘Tà Hồn Sư’, tiếp đó lại động thủ với hắn, định đem Mục giết chết.
Nếu như Mục là một tên hồn sư bình thường, thì có lẽ lúc này hắn đã là một cỗ thi thể rồi.
Thế nhưng, hắn không phải…
“Hạo Thiên Tông đúng không? Được lắm, ta nhớ kỹ rồi, cứ đợi đấy.
” Mục âm thầm nghĩ trong đầu.
Tiếp đó, Mục lại tiếp tục tập trung trị thương, mặc dù vậy, thần thức của hắn vẫn không ngừng thả ra, liên tục quét qua xung quanh, không hề bỏ qua một chi tiết nào, cho dù là một con muỗi thì cũng không thể thoát khỏi.
***
Nửa canh giờ sau…
— QUẢNG CÁO —
Mặc dù lúc này thương thế của Mục đã khỏi vài phần, thế nhưng di chứng của việc bức ra 1 giọt tinh huyết khi chuyển hóa Huyết Tinh thì vẫn còn đó, chính vì vậy mà hắn lúc này cần phải tiếp tục trị thương.
Còn về phần đám người Đường Minh