Mặc dù bản thân đang ngồi vận công, nhưng Mục vẫn có thể cảm nhận được những gì đang xảy ra xung quanh.
Chính vì vậy mà ngay khi Hải Hà lao đến, hắn lập tức liền cử động, một tay sờ vào túi trữ vật, lấy ra 30 tấm Bạo Tạc Phù, nhanh chóng ném xuống mặt đất, còn bản thân thì nhảy về phía sau, tránh né công kích.
Ầm… Ầm… Ầm…
Rất nhanh, Hải Hà đã lao tới vị trí mà Mục vừa đứng, nhưng vào lúc này, Mục đã nhảy về phía sau, Hải Hà cơ hồ là không thể đánh trúng.
Mục hô lên một tiếng: “Bạo!”
Rầm… Rầm… Rầm…
Liên tiếp từng tiếng nổ lớn vang lên, làm một vùng rộng lớn xung quanh rung lắc dữ dội.
“Á… Á… Á…” Hải Hà kêu lên thảm thiết…
Đại Lực Kim Cương Hùng quả nhiên không hổ danh là hồn thú có lực phòng ngự mạnh mẽ.
Chỉ thấy vào lúc này, mặc dù ăn phải 30 tấm Bạo Tạc Phù và đã bị thương khá nặng, máu từ khắp các vết thương liên tục chảy ra, nhưng có vẻ như trạng thái vũ hồn chân thân của Hải Hà vẫn chưa bị giải trừ.
Ở phía sau, Mục sau khi kích hoạt Bạo Tạc Phù thì liền lấy ra Thanh Lôi Kiếm, nhanh chóng bay lên trời…
Giữa không trung, Mục hai tay kết ấn, lập tức thi triển ra thần thông…
“Phệ Huyết Lĩnh Vực!”
Lời vừa ra, vô số máu tươi trên người Hải Hà liền bốc lên nghi ngút, tạo thành một đoàn huyết vụ, bắt đầu chui vào trong cơ thể của Mục.
Tiếp đó, Mục hai tay lại kết ấn, miệng hô lên: “Phệ Huyết Kiếm Trận!”
Trong nháy mắt, ở trên bầu trời, vô số đoàn huyết vụ liền hiện lên, trong không khí, mùi máu đột nhiên trở nên vô cùng nồng nặc, thậm chí, cả một khu vực xung quanh còn dần dần trở thành màu đỏ, rất khó để nhìn ra xung quanh.
Qua vài hơi thế, trên bầu trời, tại vị trí những đoàn huyết vụ kia, từng thanh cự kiếm màu đỏ dần dần được hình thành, số lượng cơ hồ là đã vượt quá hai ngàn thanh.
Sau khi đã đánh ra vô số pháp quyết, Mục hô lên: “Đi!”
Lời vừa ra, vô số thanh cự kiếm được làm từ máu trên bầu trời liền lao xuống, như mưa trút nước về phía Hải Hà còn đang chật vật vì đống Bạo Tạc Phù.
Mắt thấy công kích của Mục đã sắp rơi xuống, trong trạng thái vũ hồn chân thân, Hải Hà cắn chặt răn, lập tức thi triển hồn kỹ phòng ngự.
“Đệ Nhị Hồn Kỹ - Đại Hùng Hộ Thân!”
— QUẢNG CÁO —
Tiếp theo đó, Hải Hà lại lập tức thi triển một cái hồn kỹ khác, điên cuồng đánh trả lại thần thông của Mục.
“Đệ Nhất Hồn Kỹ - Đại Lực Kim Cương Chưởng!”
Ầm… Ầm… Ầm…
Liên tục từng đợt chấn động vang lên…
Ở giữa không trung, Mục một tay điều khiển Phệ Huyết Kiếm Trận, tay còn lại thì thao túng Nhật Nguyệt Song Kiếm, để cho chúng lơ lửng trên bầu trời.
Mục hô lên: “Hợp!”
Lời vừa ra, vô số máu tươi từ trên người của Hải Hà liền bay lên, khiến cho sắc mặt của hắn ngày càng tái nhợt, lực công kích cũng vì thế mà giảm xuống.
Chỉ thấy, nương theo sự điều khiển của Mục, đám máu tươi đó liền bay lên, bao bọc lấy Nhật Nguyệt Song Kiếm.
Rốt cuộc, sau hơn mười hơi thở, Nhật Nguyệt Song Kiếm đã bị huyết vụ bao lấy, tạo thành hai thanh cự kiếm khổng lổ trên bầu trời, kích thước của hai thanh kiếm này ít nhất cũng gấp mười lần so với kích thước của đám huyết kiếm đang lao xuống như mưa kia.
“Chết!” Mục vừa hô lên, hai tay liền làm động tác chém xuống.
Lời vừa dứt, Nhật Nguyệt Song Kiếm dưới lớp huyết vụ dày đặc liền lao xuống dưới, bay với một tốc độ vô cùng kinh khủng.
Mắt thấy công kích sắp tới, Hải Hà liền gầm lên: “Chết tiệt, ta liều với ngươi…”
“Đệ Tứ Hồn Kỹ - Định Vị Truy Tung!”
“Đệ Lục Hồn Kỹ - Đại Lực Kim Cương Hống!”
Hồn kỹ thứ tư vừa kích hoạt, Hải Hà mở miệng ra, bắn lên trời một đạo kim quang, lách qua công kích của đối phương, nhắm thẳng phía Mục mà bắn tới.
Ngay sau đó, cái hồn kỹ thứ sáu của Hải Hà đã được kích hoạt, chỉ thấy hắn đang tụ lực, chuẩn bị gầm lên một tiếng.
Thế nhưng…
Phập… Phập…
Trong nháy mắt, hai thanh cự kiếm đã đâm thẳng vào thân thể to lớn của Hải Hà đang trong trạng thái vũ hồn chân thân.
Phốc… Phốc… Phốc…
Hải Hà liên tục phun ra mấy ngụm máu, đôi mắt đỏ ngầu vì giận dữ liền lộ ra vẻ không cam lòng, miệng thì chỉ nói được mấy tiếng đứt quãng: “Không… thể…” — QUẢNG CÁO —
Hải Hà còn chưa nói xong thì Mục đã lạnh lùng hô lên: “Phệ!”
Ngay lập tức, hai thanh cự kiếm đang cắm ở trong cơ thể Hải Hà liền điên cuồng hút máu, khiến cho hắn dần dần mất đi sức lực, cuối cùng thì biến trở về hình dáng con người, trở thành một cái xác khô.
Bởi vì Hải Hà đã chết, cho nên cái hồn kỹ Định Vị Truy Tung kia liền mất đi khống chế, cuối cùng tan biến trong không khí, không hề để lại một chút gì.
Nhìn lấy Hải Hà đã chết, thân thể đã rơi xuống đất, Mục liền thở ra một hơi, thầm than: “Hồn Thánh quả nhiên không dễ chơi, nếu như ta không hấp thu hết năng lượng còn sót lại bên trong Hỏa Long Chi Tâm và Băng Long Chi Tâm thì có lẽ cũng không giết được hắn.
”
Sau vài hơi thở, Mục liền bay xuống phía dưới, đưa tay nhặt lấy Kỳ Lam Thương và Thanh Giao Kỳ đã bị phá hủy.
Nhìn lấy hai kiện pháp khí