Vù… Vù… Vù…
Mục cùng với Thanh Lôi Kiếm lúc này đã bay đến nơi gần với lối ra nhất.
Chỉ thấy nơi này mặc dù vẫn còn ở trong Địa Ngục Lộ, nhưng có vẻ như nhiệt độ tại nơi này lại không nóng bức bằng những nơi khác, nói đúng hơn thì chính là vô cùng ẩm ướt.
Cách nơi Mục đứng không xa, có một ngọn núi cực cao, bên trên mọc rất nhiều rong rêu, thỉnh thoảng thì còn nghe vài tiếng ‘chi… chi…’ phát ra từ bên trong cái hang động ở phía bên dưới.
Bằng vào thần thức cường đại của mình, Mục tất nhiên là đã đem nơi này nắm gọn trong lòng bàn tay, cho dù là mọi ngóc ngách nhỏ nhất, hắn đều có thể cảm nhận được.
Mặc dù thế nhưng với tính cách cẩn thận của Mục, hắn vẫn đem thần thức thả ra, dự định là sẽ quét qua nơi này một lần nữa.
Rất nhanh, qua vài hơi thở, Mục liền đem thần thức thu hồi lại, đôi mắt đỏ như máu cũng lập tức mở ra.
Trong chốc lát, hắn liền rơi vào trầm tư.
Căn cứ theo những gì mà Mục quan sát được bên trong cái hang động này… thì bên trong chính là một cái ổ dơi, nói chính xác thì là một cái động của hồn thú thuộc loài dơi.
Mặc dù đa phần những con hồn thú bên trong đều không có tu vi cao, Mục chỉ cần một bàn tay là có thể giết được một đám, nhưng với số lượng đông đảo của bọn chúng thì cũng không dễ chơi một chút nào, nhất là trong số đó có 2 con vô cùng mạnh.
Đó chính là một con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu và một con Ám Kim Biên Bức Vương cửu đầu.
Đối với cái đám dơi này, Mục mặc dù rất muốn tránh mặt bọn chúng, nhưng có vẻ như điều này là không thể.
Lý do sao? Rất đơn giản.
Cái đám hồn thú này không hề có mắt, bọn chúng nếu như muốn như di chuyển thì cần phải dùng âm thanh để phán đoán phương hướng, chính vì vậy mà thính giác của đám dơi này vô cùng phát triển, cơ hồ là không có âm thanh nào mà chúng không nghe được.
Cũng vì lý do này mà Mục một khi băng qua, cho dù hắn có cẩn thận đến mức nào đi nữa thì cũng không thể tránh khỏi việc bị phát hiện.
Tất nhiên thì Mục có thể đánh, nhưng mà lấy sức của một người để mà chống chọi là cả một đàn dơi như thế thì có chút bất lực.
Cơ mà, lúc này, Mục lại có một tin tốt.
Chiếu theo thần thức của Mục, có vẻ như con Ám Kim Biên Bức Vương cửu đầu kia đang ngủ say, căn bản là không hề quan tâm đến những thứ xung quanh, chính vì vậy mà hắn có thể bớt đi một đối thủ.
“Xem ra là không thể tránh được, chỉ có thể đánh thôi!” Mục âm thầm ra quyết định.
— QUẢNG CÁO —
Tiên hạ thủ vi cường, hậu thủ vi tai ương.
Kỳ thực, đường ra khỏi Địa Ngục Lộ không chỉ có mỗi đàn dơi này, mà ở phía trước còn có vô số hồn thú cường đại trấn thủ.
Nếu như Mục bị đám dơi này quấn lấy, sau đó lại bị đám hồn thú kia tập kích thì chắc hẳn là hắn sẽ không có quả ngon để ăn.
Tất nhiên, điều này cũng chính là nguyên nhân chủ yếu mà Mục sẽ ra tay trước với cái đám dơi này.
***
Oong… Oong…
Ý niệm chợt động, Nhật Nguyệt Song Kiếm liền xuất hiện hai bên của Mục.
Tiếp đó, hắn liền cầm lấy hai thanh cự kiếm, lập tức liền điều động Thanh Lôi Kiếm ở dưới chân, nhanh chóng bay đến trước cửa cái hang kia.
Ngay khi tới trước của hang, Mục liền thả Nhật Nguyệt Song Kiếm ra, hai tay liên tục kết ấn: “Nhật Nguyệt Tề Huy!!!”
Lời vừa ra, Nhật Kiếm cùng Nguyệt Kiếm liền bay lên không trung, phát ra ánh sáng chói lóa, ngay sau đó thì hóa thành hai cái hư ảnh mặt trời và mặt trăng.
Bởi vì tu vi của Mục hiện tại là Kết Đan Hậu Kỳ, cho nên khí thế mà Nhật Nguyệt Song Kiếm tỏa ra đã mạnh hơn rất nhiều, cơ hồ là phải gấp mấy lần lúc trước.
“Đi!” Mục hô lên một tiếng.
Lời vừa ra, hai cái hư ảnh kia liền theo ý niệm của Mục mà bay vào bên trong hang động, rất nhanh đã bay được khoảng nửa cái hang.
Mắt thấy đã đến vị trí phù hợp, Mục hai tay kết ấn, hô lên: “Bạo!”
Ngay lập tức…
Rầm… Rầm… Rầm…
Liên tục từng tiếng nổ vang lên, khiến cho cả cái hang động bị chấn động dữ dội, cơ hồ là như muốn sụp đổ.
Bởi vì cái hang này quá rộng, mặc dù uy lực của Nhật Nguyệt Tề Huy vô cùng mạnh, nhưng trong nhất thời cũng không thể phá hủy được nơi này, chỉ có thể làm đổ nát một số khu vực gần đó.
Éc… Éc… Éc…
Mặc dù gây ra thiệt hại không nhiều, nhưng bao nhiêu đó cũng đã chôn sống không biết bao nhiêu con dơi rồi, cũng xem như là loại bỏ được một ít thứ ngán đường.
— QUẢNG CÁO —
Ở bên ngoài, sau khi thấy được một màn như vậy, Mục cũng không có dừng lại, trực tiếp bấm ra vô số pháp quyết, chuẩn bị thi triển ra cái thần thông tiếp theo.
“Phệ Huyết Lĩnh Vực!”
Lời vừa ra, lấy vị trí của Mục làm trung tâm, một cái lĩnh vực liền lập tức bao trùm hết thảy, cơ hồ là trong 10 dặm xung quanh, không có thứ gì có thể tránh khỏi, nhất là cái hang động phía trước.
Bởi vì Mục đang muốn tiêu